10
 
 sợ đến nỗi ngã phịch xuống đất.
 
Bà Lưu  hại chú hai, giờ   đến hại chúng .
 
Lúc , bà  nhẹ nhàng đẩy cửa bên ngoài, nhưng cửa   ông nội khóa , bà  đẩy thế nào cũng  mở .
 
Đầu óc  tràn ngập nỗi sợ hãi, quên cả gọi ông nội, bò dậy chạy  nhà.
 
 trèo lên giường đất, chui  trong chăn, run lập cập.
 
  thấy tiếng bà Lưu dùng cái cưa, cưa từng nhát một  ổ khóa  cửa,  cưa  phát  tiếng  rợn .
 
Ông nội  ngủ say, đang ngáy khò khò trong phòng, căn bản   thấy gì.
 
Cái ổ khóa cổng trong sân  cũ kỹ theo năm tháng, từ lâu  mục nát. 
 
Bà Lưu cưa   bao lâu, khóa  gãy.
 
Cánh cổng sân "két" một tiếng  đẩy .
 
Rồi bà Lưu im bặt, trong sân  tĩnh lặng trở .
 
    ngoài cửa sổ, nhưng  dám.
 
Bà Lưu sẽ  tìm thím  ?
 
   hề  thấy tiếng thím kêu cứu.
 
Suy nghĩ miên man một lúc lâu,   trong chăn cảm thấy khó thở quá, bèn thò đầu ,  xem bà Lưu đang  gì.
 
Bên ngoài cửa sổ im lặng như tờ, chỉ  ánh trăng chiếu rọi. 
 
  thấy Bà Lưu  cả. Bà     bếp trộm thịt  ư?
 
Một   ở trong phòng cảm thấy sợ hãi,   dám gọi ông nội, định lén lút sang phòng ông.
 
 đúng lúc , bà Lưu bất ngờ  dậy từ  cửa sổ, cái mặt trắng bệch của bà  áp sát  cửa sổ, trợn mắt  chằm chằm .
 
"Nhóc con, mày tìm tao  gì?"
 
Cả   lập tức cứng đờ, òa một tiếng  nức nở,  vội vàng rụt  trong chăn.
 
Toàn   run rẩy  ngừng, quần cũng ướt sũng. Qua khe hở ở góc chăn,  thấy bà Lưu từ bên ngoài cửa sổ đang  âm hiểm với .
 
 nghĩ thầm, bà Lưu  thấy  .
 
Bà  chắc chắn cũng sẽ đến cưa chân .
 
Ông ơi, ông mau đến cứu cháu !
 
Bà Lưu   một lúc qua cửa sổ,    định mở cửa phòng.
 
  ngừng  trong chăn, nhưng đúng lúc cánh cửa  đẩy , miệng   một bàn tay bịt ,   kéo xuống khỏi giường đất.
 
Bà Lưu   . Bà  cầm cưa, tập tễnh  đến  giường, thò tay vén chăn lên.
 
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
    ở trong chăn.
 
   kéo   tủ trốn từ lúc nào,   đầu  , là ông nội.
 
Mặt ông nội đầy mồ hôi lạnh, vẫn còn  thở dốc.
 
Ông nội đến cứu  .
 
11
 
Bà Lưu thấy   ở  giường, bà  chẳng hề vội vàng chút nào,  mặt vẫn treo nụ  âm hiểm.
 
"Nhóc con, mày trốn ở  thế? Mau  đây , nếu  tao sẽ nướng mày lên ăn đó. Thịt m.ô.n.g của trẻ con là mềm nhất."
 
  , lập tức   . Ông nội vội vàng bịt miệng  .
 
Ông  cúi sát  tai  : "Tiểu Đông, đừng lên tiếng."
 
Bà Lưu thấy   phản ứng, bèn lục lọi khắp phòng.
 
Tìm khắp nơi  thấy, sắc mặt bà  ngày càng khó coi.
 
Rồi bà   về phía cái tủ chỗ chúng  đang trốn.
 
Mồ hôi lạnh của  lập tức túa , tay ông nội cũng trở nên lạnh ẩm và dính nhớp.
 
Bà Lưu cầm cưa và kéo trong tay, ông nội   gì cả, chúng   thể đánh  bà .
 
Bà  ngày càng đến gần chúng  hơn, chỉ cần  thêm hai bước nữa, là  thể  thấy  đang trốn  tủ.
 
Tim  căng thẳng tột độ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-an-may/chuong-6.html.]
 
 đúng lúc , đèn trong phòng thím  bỗng sáng lên.
 
Sắc mặt bà Lưu  đổi, bà  đột ngột dừng bước,   ngoài cửa sổ.
 
Thím  hé cửa phòng, gọi vọng sang phía :
 
"Tiểu Đông,  nãy   con  ?"
 
Cửa phòng  mở toang, trong phòng tĩnh lặng như tờ,  ai đáp .
 
Thím  đợi mấy giây,   gọi:
 
"Tiểu Đông, con  ở trong phòng ?"
 
 cảm thấy cơ thể ông nội run rẩy  ngừng.
 
Thím  mở toang cửa, khoác một chiếc áo choàng bước  ngoài.
 
Thím   thấy cổng sân cũng mở toang, cả  ngây  một lúc,  bất ngờ nhanh chóng  về phía phòng .
 
"Tiểu Đông? Con  ở trong phòng ?"
 
 lập tức sốt ruột,  ngừng thầm kêu trong lòng, bảo thím  đừng  gần.
 
Bà Lưu  một cách âm u, cầm kéo định   ngoài.
 
 nghĩ thầm: Xong , thím gặp nguy hiểm .
 
Quả nhiên, bà Lưu   sân, thím  lập tức im bặt.
 
Thím  sợ hãi kêu lên một tiếng, định chạy ngược  nhà.
 
Lúc , ông nội bỗng  phắt dậy, kéo  chạy  ngoài. 
 
Bà Lưu  thấy động tĩnh phía ,   đầu ,   ông nội đẩy .
 
"Tú Tú, mau dẫn Tiểu Đông về phòng!"
 
Thím  phản ứng nhanh, kéo  chạy  nhà.
 
Hai chúng  về phòng đóng chặt cửa ,  thấy ông nội   nhà củi, lấy  con d.a.o phay đen đó.
 
12
 
Bà Lưu từ  đất bò dậy,  ông nội,  mặt đầy vẻ cay độc.
 
Ông nội  với bà : "Mày hại cả nhà tao, hôm nay tao sẽ tiễn mày lên đường."
 
Nói xong, ông nội vung d.a.o phay c.h.é.m tới.
 
Bà Lưu chỉ  một chân lành lặn, nhưng  thủ vẫn  nhanh nhẹn, bà  lăn một vòng  đất là tránh .
 
Dao của ông nội nặng, chỉ trong tích tắc xoay , cái kéo của Bà Lưu  đ.â.m tới, tay ông nội  cứa một vết  lớn.
 
Ông nội nén đau, túm lấy cánh tay bà , một cước đạp  bụng bà , đạp bà  ngã xuống đất.
 
Nhìn thấy hai  họ đánh  trong sân, thím  sốt ruột như lửa đốt.
 
Thím vội vàng lục ngăn kéo, tìm thấy một cây trâm nhọn.
 
Thím   với : "Tiểu Đông, thím mở cửa  giúp ông con, con mau  gọi ."
 
Nói xong, thím  định mở cửa  giúp.
 
 vội vàng kéo thím  . Lúc , thím  tuyệt đối  thể xảy  chuyện gì.
 
Thím  tức giận, quát : "Đến nước  ,  còn thời gian mà nghĩ nhiều như , nếu ông con  chuyện gì, tất cả chúng  đều  c.h.ế.t ở đây!"
 
Nghe thím   ,   lấy   dũng khí,  cắn răng một cái giật lấy cây trâm.
 
"Thím, để cháu  giúp ông!"
 
Chưa kịp để thím  ngăn ,   mở cửa, lao thẳng về phía bà Lưu.
 
Lúc  bà Lưu đang  lưng về phía . 
 
 dồn hết sức lực, đ.â.m mạnh cây trâm  lưng bà .
 
  thấy bà Lưu kêu thảm thiết một tiếng, m.á.u lập tức thấm đầy áo bà .
 
 sợ hãi vội vàng chạy ngược . 
 
Bà Lưu   định bắt ,  ông nội một tay túm .
 
Ông nội đá  chân bà , ấn bà  xuống đất, cầm d.a.o phay c.h.é.m xuống.
 
Bà Lưu phản công nắm chặt lấy cánh tay ông nội,  cho d.a.o phay c.h.é.m xuống.
 
Ông nội bí xị mặt đỏ bừng, tăng thêm lực tay. Bà Lưu tuy hung ác, nhưng dù  cũng chỉ là một bà lão, sức lực chắc chắn  thể bằng ông nội, dần dần thất thế.