Khương Ninh ăn no xong rút khăn lau miệng, bụng lấp đầy, tâm trạng cũng khá hơn nhiều. Lúc nàng mới đem tất cả thông tin thăm dò từ Hà Giai kể chi tiết.
Chờ nàng xong, sắc mặt Thẩm Quân Nghiêu đen sạm. Bàn tay đặt chuôi đao ẩn hiện gân xanh. Khi Đô - vị công tử nhẹ nhàng càng tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
“Người nhà họ Hà thật sự đáng giận. Ta giờ đây thực sự hy vọng quỷ, để Thu Thủy phương hướng những kẻ độc ác đòi nợ.”
Mặc dù đều tiếc thương cho Thu Thủy, nhưng Khương Ninh cũng hiểu điều đó là thể. Nàng chống cằm , “Kẻ thủ ác đang trả thù cho Thu Thủy, hành vi tra tấn đến c.h.ế.t ba nạn nhân hầu như đều là để trút giận cho Thu Thủy.”
Hà Uyển Uyển cho Thu Thủy ăn no còn thích lải nhải, vì kẻ thủ ác rút lưỡi nàng và ép nàng ăn cát đá bùn đất. Hà Chí Cao ô uế Thu Thủy và lén nàng tắm rửa, vì thế kẻ thủ ác khoét mắt và đ.â.m nát bụng . Hoàng Tú thích lăng mạ Thu Thủy và luôn bắt Thu Thủy quỳ xuống, kẻ thủ ác liền cắt lưỡi bà và đập nát đầu gối bà .
Từng vụ việc đều là để trút giận cho Thu Thủy, nhắm mục tiêu một cách vô cùng chính xác, sót một chi tiết nào. Rất rõ ràng, kẻ thủ ác rõ chuyện Thu Thủy trải qua ở nhà họ Hà.
________________________________________
Thẩm Quân Nghiêu phỏng đoán kẻ thủ ác chắc chắn là thể tâm sự với Thu Thủy, hơn nữa vẫn là thể khiến nhà họ Hà thả lỏng cảnh giác.
“Trong thôn dấu vết kéo lê, cũng ai thấy kẻ thủ ác tay. Lương Thu Thủy mối quan hệ cá nhân cực kỳ sâu sắc với . Kẻ thủ ác nhất định là thể khiến nhà họ Hà buông cảnh giác, tự động theo.”
Nếu tình hình chi tiết khi Thu Thủy còn sống, Thẩm Quân Nghiêu đương nhiên sẽ dễ dàng bỏ qua bất kỳ cơ hội nghi vấn nào. Hà Thắng nhanh Khi Đô gọi đến.
Trong phòng chỉ thắp một cây nến nhỏ. Ánh nến theo gió thổi thỉnh thoảng lung lay hai cái, ánh sáng lúc sáng lúc tắt, trong khí ma quỷ nhập đầu lúc càng thêm u ám.
Hà Thắng ba Khương Ninh gọi đến giữa đêm, trong lòng vững, ghế đẩu cũng dám ngẩng đầu. Thẩm Quân Nghiêu gõ nhẹ mặt bàn, lạnh mặt hỏi, “Ba c.h.ế.t ngày hại ngoài đều là vì chuyện gì?”
“Uyển Uyển là ngoài mua thịt, Chí Cao là thu tiền cây sâm của một khách hàng hái sâm trong thôn. Còn bà nhà , Hoàng Tú, thì đưa vải cho một thím trong thôn. Con dâu bà sinh con, đang gom góp vải vóc trong thôn để chăn trăm nhà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-an-nu-ngo-tac/chuong-42-nu-quy-muc-ruong.html.]
Phiêu Vũ Miên Miên
Ba , lý do ngoài cũng khác , hề liên quan.
“Đại nhân, giấu gì ngài, thật sự sợ. Trong đầu bây giờ vẫn còn nhớ rõ khuôn mặt mục ruỗng của Thu Thủy, mắt như rớt , nửa bên mặt đều nát bét. Tuổi già thật sự chịu nổi, dọn ngoài ở, thể chọc thì thể trốn .”
Hà Thắng thực sự sợ hãi, khi chuyện môi đều trắng bệch run rẩy. Khi Đô tưởng tượng đến những việc nhà ông với Thu Thủy thì nửa điểm lòng đồng cảm cũng dấy lên nổi.
“Không đúng, lời khai của các ngươi đúng.” Khương Ninh dường như nghĩ điều gì đó, đột nhiên từ lẩm bẩm tự biến thành lớn tiếng phản bác.
Thẩm Quân Nghiêu và Khi Đô đồng thời về phía nàng. Nàng lập tức đầu chất vấn Hà Thắng, “Ngươi Thu Thủy nửa bên mặt đều nát, mắt như rớt , ngươi còn nhớ rõ hỉ phục nàng, cho nên ngươi là từ hỉ phục nhận nàng?”
Hà Thắng hiểu vì Khương Ninh nghi vấn , chỉ ngây ngốc gật đầu nhưng lắc đầu, “Ta nhớ rõ hỉ phục, nhưng khuôn mặt cũng nhận , tuy rằng nát bét đến đáng sợ, nhưng vẫn thể nhận .”
“Đại nhân, ngài còn nhớ rõ lời khai của thợ hồ Lỗ Xuyên ? Hắn thấy Thu Thủy khóe mắt mục ruỗng, lưỡi thè miệng.”
Thẩm Quân Nghiêu gật đầu, ý bảo Khương Ninh tiếp tục.
“Chu Định gặp Thu Thủy cũng đề cập đến mục ruỗng, diện mạo vẫn như thường. Đến đêm đó Lỗ Xuyên thấy Thu Thủy, nàng cũng chỉ mục ruỗng hốc mắt. đến chỗ Hà Thắng , Thu Thủy nửa khuôn mặt đều nát.”
Khương Ninh đến đây, thông minh như Thẩm Quân Nghiêu lập tức liền suy nghĩ thấu đáo vấn đề ở , “Nếu thực sự giả dạng thành Thu Thủy để g.i.ế.c , thì diện mạo của quỷ Thu Thủy mà ba họ thấy hẳn là sẽ sự đổi mới đúng.”
“ . Trình tự thối rữa của cơ thể ban đầu là nội tạng, đó là những điểm yếu da như hốc mắt, khóe miệng. Ba họ thấy Thu Thủy theo trình tự thối rữa của cơ thể mà dần dần mục ruỗng. Cũng giả dạng Thu Thủy hóa quỷ, mà đó vốn dĩ chính là t.h.i t.h.ể Thu Thủy.”
Bầu trời đêm tĩnh lặng đột nhiên sáng lên một tia chớp, in rõ nét vẻ mặt sợ hãi của Hà Thắng, khóe miệng hé , sớm sợ đến hồn vía lên mây. Tiếp theo đó là một tiếng sấm vang dội, tiếng ầm vang khiến mấy trong phòng giật . Hà Thắng gần như theo phản xạ điều kiện mà sợ đến ngã vật đất.
“Đừng g.i.ế.c ! Đừng g.i.ế.c !”
Tiếng kêu kinh hãi thê lương của Hà Thắng cùng với tiếng mưa tí tách đồng thời vang lên, nhanh tiếng mưa to càng lúc càng lớn che lấp…