Quỷ Án Nữ Ngỗ Tác - Chương 7: Cầu về cầu, lộ về lộ
Cập nhật lúc: 2025-07-22 06:02:26
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Ninh đáp mà ngược đặt câu hỏi, điều khiến Thẩm Quân Nghiêu chút ngạc nhiên. Hắn nghĩ rằng với tình cảnh của Khương Ninh trong phủ, hẳn nàng sẽ chút do dự đồng ý mới .
"Trong những năm gần đây, thánh nhân say mê tu đạo thành tiên, trong lãnh thổ Quốc Khánh, đủ loại giáo phái mọc lên như nấm. Các nơi bắt đầu xuất hiện ít quỷ quái tác loạn, gây án mạng. Thánh nhân sợ mượn danh tiên nhân mà những việc tày trời, sẽ hỏng vận khí của Quốc Khánh, ảnh hưởng đến việc phi thăng của ngài . Lại sợ thật sự tiên tinh Sơn Thần lẫn lộn trong đó, nếu tùy tiện bắt sẽ hỏng cơ duyên thành tiên. Cho nên, ngài lệnh Ngự Ninh Vệ chuyên điều tra những vụ án liên quan đến quỷ quái, giáo phái tác loạn . Vụ án trộm thi , quan tài khắc phù văn, liên quan đến quỷ, cho nên thuộc về Ngự Ninh Vệ điều tra. Nếu điều tra án, tự nhiên thiếu ngỗ tác, nhưng Bộ Hình vốn dĩ công việc bề bộn, ngỗ tác đủ, cho nên cũng thể điều động nhân sự tạm thời cho Ngự Ninh Vệ."
Một đoạn lời dài dòng cuối cùng cũng giải đáp những nghi hoặc trong lòng Khương Ninh. Xem còn thể kiếm một công việc công chức.
Suy nghĩ một lát, Khương Ninh liền đồng ý.
Dù Khương phủ nơi để ở, chẳng thà chạy trốn ngoài, ngày cũng một cái nghề mới thể nuôi sống bản . Bát cơm tự đưa đến tận cửa, nào lý do gì mà nhận.
"Được, đại nhân, đồng ý. Chỉ là... thể phiền ngài sắp xếp cho một chỗ ở tại Trấn Phủ Tư ? Dù Khương gia cũng thể về nữa."
"Không về thì khi nào cô trả bạc mượn ?"
Khương Ninh ngờ rằng một vị Chỉ huy sứ nhị phẩm đường đường nhớ đến chút bạc vụn đó, tức khắc nên lời...
"Thẩm đại nhân, ngài minh thần võ, dung mạo như Phan An, tâm như Bồ Tát, gia tài bạc triệu. nhận tiền lương của Ngự Ninh Vệ sẽ trả, ?"
Thẩm Quân Nghiêu Khương Ninh tội nghiệp nịnh bợ một cách lung tung, mặt vẫn là vẻ bất động như Thái Sơn sập mặt, chỉ là khóe miệng khẽ giật giật.
Khương Ninh , tài nịnh hót tồi.
"Được."
Khương Ninh tự nhiên Thẩm Quân Nghiêu đang khen ngợi tài nịnh hót của nàng. Nàng hiện tại cả đều chìm đắm trong niềm vui sướng khi nhân viên chính phủ, thể "sờ cá" ( việc cầm chừng) qua ngày.
Khi xe ngựa chậm rãi dừng cửa Khương phủ, Khương Ninh mới hồn.
"Không Trấn Phủ Tư ?"
"Cô cần tắm rửa quần áo ?"
Giọng điệu Thẩm Quân Nghiêu như thể Khương Ninh là một kẻ ngốc. Khương Ninh nhịn xuống冲 động mắng vài câu, trong lòng mặc niệm ba "Xúc động là ma quỷ" mới cảm ơn và xuống xe.
Chào hỏi gác cổng, Khương Ninh bước qua ngưỡng cửa, lập tức về phía tiểu viện tồi tàn mà nguyên chủ từng ở. Dọc đường , ít nha , hạ nhân thấy nàng trở về, ai nấy đều lộ vẻ dị sắc.
Tiểu viện vẫn như ngày hôm nàng . Dựa ký ức, Khương Ninh nhanh chóng đóng gói vài bộ quần áo, lật ván giường lấy hai quan tiền còn khi đặt cọc quan tài và áo liệm, khỏi khổ.
Chiếc quan tài và áo liệm dùng nhưng tiền đặt cọc cũng thể lấy . Cuộc sống thật là eo hẹp.
Đường đường là một đích nữ, cuộc sống khổ đến mức còn bằng một hạ nhân.
"Mày hại tao mất mặt như mà còn dám về?!"
Phía truyền đến một giọng nữ, bén nhọn chói tai, khiến Khương Ninh nhịn đưa tay gãi tai. Không cần đầu nàng cũng đó là ai.
Ném túi đồ lên lưng, Khương Ninh liếc nữ tử áo trắng đang ở cửa, "Khương Kiểu Nguyệt, mày thể hiện rõ thế nào là giáo dưỡng."
Thẩm Quân Nghiêu là Chỉ huy sứ nàng dám đắc tội, chỉ thể cung phụng, nhưng Khương Kiểu Nguyệt chẳng qua là một thứ nữ mới dựa Lưu Tuyết Oánh phù chính mà "gà chó lên trời", nàng cần nhượng bộ. Dù bây giờ cũng là Ngự Ninh Vệ.
Nghĩ đến đây, Khương Ninh ưỡn thẳng lưng lên vài phần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-an-nu-ngo-tac/chuong-7-cau-ve-cau-lo-ve-lo.html.]
Khuôn mặt phù dung của Khương Kiểu Nguyệt vặn vẹo xông lên định đánh nàng. Khương Ninh nguyên chủ mềm yếu dễ bắt nạt, nhiều Khương Kiểu Nguyệt tát và đẩy mà đánh trả.
Nàng một chân đá n.g.ự.c Khương Kiểu Nguyệt.
"Mày!", Khương Kiểu Nguyệt ôm n.g.ự.c ngã xuống đất, mặt đầy vẻ khó tin.
"Khương Ninh, mày thật sự phản trời!", Khương Tự Xuyên tin Khương Ninh thả từ Trấn Phủ Tư về lập tức đuổi đến. Không ngờ cửa thấy Khương Ninh đá Khương Kiểu Nguyệt ngã xuống đất.
"Ồ, Khương Tự Xuyên, ngươi điều tra ai cắm sừng ngươi ?"
Khương Ninh bậc thang, từ cao xuống Khương Tự Xuyên, khiến tức giận đến công tâm.
"Đồ nghiệt chướng, mày dám gọi thẳng tên cha ruột?! Phản trời thật sự là phản trời! Chuyện thai c.h.ế.t lưu nhắc . Người trong phủ cũng đều chuẩn sẵn sàng, Tuyết Oánh chẳng qua là mê hoặc mới xảy chuyện , nàng cũng là hại. Còn việc nàng dùng thai c.h.ế.t lưu để bôi nhọ mày, cũng chẳng qua là vì con cái còn, nàng giận quá mà hiểu lầm mày thôi. Giờ rõ ràng thì coi như chuyện . Nàng là chủ mẫu của mày, mày cung kính hiếu thuận một chút."
Phiêu Vũ Miên Miên
Hiểu lầm?
Khương Ninh treo nụ lạnh khóe miệng, nhịn phun một tràng.
"Hay cho một cái hiểu lầm! cả, và Khương phủ còn liên quan. Ngài nhớ kỹ lời của mà xóa tên khỏi gia phả, đừng để khinh thường ngài. Còn về Lưu Tuyết Oánh, là mê hoặc, tại xong việc cùng ngài truy bắt hung thủ, mà đợi đến khi chuyện rõ ràng mới nghĩ đến việc lừa dối qua loa? Khương Tự Xuyên, cái nón xanh một khi đội, e rằng ngày khó gỡ xuống."
Giết , tru tâm (đánh lòng ) là thượng sách.
Cho dù Khương Tự Xuyên hiện tại mỡ heo che mắt mà tin Lưu Tuyết Oánh, chỉ cần Khương Ninh gieo hạt giống nghi ngờ trong lòng , một ngày nào đó chỉ cần chút gió thổi cỏ lay cũng thể khiến hạt giống nghi kỵ chui từ đất mà lên.
Dứt lời, thèm để ý đến hai Khương gia đang la ó gì nữa, Khương Ninh xách túi đồ thẳng.
Cầu về cầu, lộ về lộ (đường ai nấy ), đừng liên quan gì nữa.
Các hạ nhân của Khương phủ một ai ngăn cản Khương Ninh, trơ mắt nàng nghênh ngang lên xe ngựa của Ngự Ninh Vệ.
Ánh trăng lặng lẽ ló đầu , Thẩm Quân Nghiêu đưa Khương Ninh đến Trấn Phủ Tư biến mất.
Khương Ninh đem nội tạng mất đặt từng cỗ thi thể, sắp xếp nội tạng gọn gàng, cuối cùng mới khâu vết mổ bụng.
Làm xong dậy, một bà lão tiến đến mật dẫn nàng khu viện xá của trường.
"Khương cô nương, cô thể gọi là Chu thẩm. Ta phụ trách việc sắp xếp cuộc sống hàng ngày ở viện xá . Cô gì rõ cứ đến tìm . Cô ở sân bên , Ngự Ninh Vệ nhiều nữ tử, chỉ ba hộ gia quyến ở đây, sân yên tĩnh, cô yên tâm ở. Đừng về phía nam viện là , bên đó đều là nam tử ở."
"Vâng, . Chu thẩm cứ gọi là Khương Ninh là ."
Chu thẩm là bụng, thấy Khương Ninh là một cô gái mới mười bảy mười tám tuổi, dáng gầy gò yếu ớt, khi còn đến nhà bếp xin một bát mì chay và màn thầu mang đến.
Từ hôm qua bắt đến giờ nàng uống một giọt nước nào. Vì liên quan đến tính mạng, Khương Ninh căng thẳng cảm thấy đói. Bây giờ ngửi thấy mùi đồ ăn mới thấy bụng đói cồn cào, lập tức cầm đũa lên ăn như gió cuốn.
Ăn no bụng, Khương Ninh cầm quần áo nhà tắm tẩy mệt mỏi, khi trở về thì phát hiện một nữ tử mặc hoa phục đang áp tai cửa phòng , dường như đang lén gì đó.
"Cô đang gì?"
Có lẽ ngờ đến đột ngột, Khương Ninh chỉ hỏi bằng giọng điệu bình thường, mà nàng giật lảo đảo, cả lao cửa.
Cửa khóa, lập tức mở , nàng ngã dập mặt.