vẫn luôn  thắc mắc. Rõ ràng bà Lý  dặn lấy nước chỉ  lấy hai xô, quá hai xô sẽ chết, nhưng tại  chú ba vẫn cố tình vi phạm,   lấy ba xô nước? Chú ba bình thường tuy ít , nhưng  là  học cao nhất trong  mấy  em. Chú   đến nỗi  phạm  một  sơ đẳng như .
 
 vẫn còn đang chìm đắm trong những suy nghĩ đó thì nữ quỷ gội đầu ngoài cửa  cất tiếng.
 
“Tiểu Trụ Tử, cháu  thể  đây giúp chị chải tóc  ?”
 
Lần  cô   gọi tới tên .
 
6
 
Vừa dứt lời, sắc mặt   lập tức biến đổi. Bà  lo lắng kéo   phía : “Không , Tiểu Trụ Tử, con    ngoài! Chú ba con   ngoài là mất mạng , con  ngoài cũng sẽ  về  .”
 
 thím cả  xô mạnh   : “Này cô em dâu thứ hai, cô   quá ích kỷ ? Bà Lý   , nếu nữ quỷ đến gõ cửa, gọi đến ai thì  đó   ngoài. Bây giờ cô  cho Tiểu Trụ Tử ,   là  những  còn  trong nhà chúng  đều  c.h.ế.t hết ?”
 
Mẹ  vẫn căng thẳng nắm c.h.ặ.t t.a.y  nhất quyết  cho   ngoài. Thím cả mặc kệ, bà  vốn  vóc dáng to lớn nên dễ dàng giật   khỏi tay   mở cửa, đẩy mạnh   ngoài.
 
Lại một  nữa đối mặt với nữ quỷ ,  vẫn căng thẳng đến tột độ. Mái tóc dài ướt sũng của cô  buông xõa  vai tỏa  một mùi tanh nồng khó chịu.  thấy những giọt nước nhỏ xuống từ ngọn tóc cô   màu đỏ nhàn nhạt. Ngay lập tức,  hiểu  nguồn gốc của mùi tanh , đó chính là m.á.u gà trống mà bà Lý bảo chúng  đổ  nước gội đầu.
 
Người phụ nữ  xổm xuống  : “Cháu tên là Tiểu Trụ Tử, năm nay mười hai tuổi  nhỉ?”
 
Mùi hôi từ  cô  càng lúc càng nồng,   dính nhớp. Khi  chuyện, hàng trăm con ngươi trong hốc mắt cô  đồng loạt xoáy thẳng  .  sợ đến run rẩy khắp , nhưng nghĩ đến lời bà Lý dặn,  vẫn cắn chặt môi,   một lời nào với cô .
 
Nữ quỷ thấy  im lặng thì vẻ mặt dần trở nên méo mó, ánh mắt   cũng càng thêm lạnh lẽo.   dám  cô , liền  thẳng đến bên cạnh bồn nước. Sau khi lấy  chiếc lược gỗ,  liền   phía  và bắt đầu chải tóc cho cô . Mái tóc  tuy dính nhớp, tanh tưởi, nhưng  đặc biệt mượt mà và  hề  một chỗ rối.
 
  chải tóc  đếm thầm trong lòng.
 
“Một…”
 
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
“Hai…”
 
“Ba…”
 
“Bốn…”
 
Khi  đếm đến  thứ tư,  phụ nữ đột nhiên    : “Tiểu Trụ Tử, khoan hãy chải. Cô hỏi cháu, tóc của cô   ?”
 
 chỉ ngừng  một chút,  tiếp tục chải và vẫn im lặng  trả lời cô .
 
“Năm…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-muon-xac/c5.html.]
 
“Sáu…”
 
“Tiểu Trụ Tử!” Cô  nắm chặt lấy tay . Cảm giác lạnh buốt truyền đến từ cánh tay khiến  rùng  một cái. “Cô đang hỏi cháu mà, tóc của cô   ?”
 
Thấy cô  vẫn  buông tha,  đành ngẩng đầu gật nhẹ.  cô  thấy  vẫn   gì thì lửa giận trong đáy mắt càng lúc càng bùng lên.  tiếp tục chải tóc, mặc kệ cô    gì nữa thì  cũng  đáp lời.
 
“Bảy…”
 
“Tám…”
 
“Chín… Mười.”
 
Vừa đúng mười cái,  chải xong và lập tức đặt lược xuống, hít một  thật sâu    bỏ . Cô  lập tức chắn  mặt : “Tiểu Trụ Tử, cháu vẫn  chải xong , chải tiếp .”
 
  để ý đến cô , liền lách qua  cô  và tiếp tục  về phía .   hiểu , chỉ cần   đối thoại với cô ,  vi phạm hai điều mà bà Lý  , thì nữ quỷ  sẽ   gì  .
 
 đúng lúc  đang  về phía gian nhà chính, khi  vô tình ngẩng đầu lên thì thấy hai bên bỗng xuất hiện hai căn nhà y hệt .  sững sờ  tại chỗ, nhất thời  phân biệt   mới là nhà thật của .
 
Cửa hai căn nhà đồng thời mở , và hai    cũng đồng thời xuất hiện ở cửa.
 
Người bên trái thấy   ngoài sân thì lập tức la lớn: “Tiểu Trụ Tử, con  gì đấy! Mau về ! Con   sống nữa ?”
 
Người bên  cũng mang vẻ mặt lo lắng: “Tiểu Trụ Tử, mau về đây với ,  sắp sốt ruột c.h.ế.t , mau qua đây .”
 
Cả hai , từ trang phục, biểu cảm đến giọng , đều giống hệt . Trong khoảnh khắc hoảng hốt,  dường như  thấy tiếng  ẩn hiện của nữ quỷ.  nhíu mày, quan sát hai “ ”  mặt, nhưng dù thế nào cũng  tìm thấy bất kỳ điểm khác biệt nào. Hai     giống     tài nào phân biệt .
 
Phải   đây? Lẽ nào chỉ cần bước  ngoài thì nhất định sẽ c.h.ế.t ?  cúi đầu cố gắng suy nghĩ, và trong đầu đột nhiên nhớ  điều gì đó.
 
Khoảnh khắc tiếp theo,   chút do dự lao về phía . Không chọn căn nhà bên trái, cũng  chọn căn nhà bên ,   thẳng và đ.â.m sầm  bức tường ở giữa.
 
Cảm giác đau đớn khi va  tường  hề truyền đến. Theo  tiếng “rắc” khi cánh cửa  đẩy bật , một luồng ánh sáng lớn ngay lập tức tràn  tầm mắt .
 
Mẹ  đang   ghế trong nhà, thấy  về liền lập tức xông đến vỗ mạnh  vai  một cái: “Thằng nhóc con,  bảo con đừng  ngoài ,  con    lời chứ! May mà  chết, nếu    ăn   với bố con  suối vàng.”
 
 ôm chầm lấy , hai chân vẫn run rẩy  ngừng: “Mẹ, là thím cả đẩy con  ngoài.”
 
Giọng   vẫn chẳng khá hơn chút nào: “Bà  đẩy con, chẳng lẽ con   tránh ? Bị đẩy  , con   chạy về ? Thằng nhóc c.h.ế.t tiệt,   chút đầu óc nào cả.”