Quý Phi đam mê làm cá muối - Chương 1001

Cập nhật lúc: 2024-10-07 01:17:51
Lượt xem: 139

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cũng Lạc Thanh Hàn đó bao lâu.

Từ vẻ mặt u ám của thể chắc chắn thấy cảnh Sở Kiếm ôm Hề Hề .

Tiêu Hề Hề khỏi rụt cổ . ngay đó nàng thẳng lưng lên.

Nàng gì sai, nàng và tiểu sư chỉ đơn thuần ôm một cái, chột chứ?!

Bảo Cầm bên cạnh thấy cảnh , thầm toát mồ hôi lạnh Quý phi nương nương nhà .

Nàng thầm cầu nguyện, mong Quý phi nương nương thông minh một chút, lúc đừng lấy cứng chọi cứng, khi đối mặt với nam nhân đang ghen, quá mạnh mẽ sẽ chỉ hiểu lầm nhiều thêm, lấy nhu khắc cương mới là cách hiệu quả nhất!

Bảo Cầm dùng sức nháy mắt với Quý phi, hi vọng Quý phi sẽ nhận ám hiệu của nàng.

Tuy nhiên, máy thu tín hiệu của Tiêu Hề Hề như đang đình công, nhận tín hiệu mắt từ Bảo Cầm.

Đối diện với ánh mắt u ám của Lạc Thanh Hàn, Tiêu Hề Hề bày tư thế tự tin, đương nhiên .

“Nhìn gì mà ? Là chủ động ôm , liên quan đến !” Bảo Cầm sửng sốt.

Tuy nàng thật, nhưng nàng do dự khiến cảm giác nữ nhân cặn bã.

Lạc Thanh Hàn “Nàng thể tránh y.”

Tiêu Hề Hề “Ta tránh, nhưng quá nhanh, kịp phản ứng gì ôm chặt. Chàng đừng dùng ánh mắt đó , tuy thể của khác ôm, nhưng trong tim yêu nhất vẫn luôn là !”

Lạc Thanh Hàn “……”

Bảo Cầm im lặng che mặt, tiếp nữa.

Đây là nữ nhân duy nhất đời tự tin cặn bã với Hoàng đế như !

Khóe miệng Lạc Thanh Hàn nhếch lên, lộ nụ khó phân biệt thật giả. “Thế ?”

Tiêu Hề Hề gật đầu “Phải ! Ta yêu như chuột yêu gạo!”

Lạc Thanh Hàn chậm rãi về phía nàng “Yêu chỉ dùng miệng , nàng biểu hiện cho thấy.”

Cách thể hiện tình yêu của Tiêu Hề Hề là chia sẻ món ngon.

Nàng chuẩn đưa bánh hoa mai trong tay thì Lạc Thanh Hàn nghiêng hôn nàng.

Bảo Cầm lập tức cúi đầu, lặng lẽ lui ngoài. Sáng hôm .

Phương Vô Tửu đến bắt mạch cho Tiêu Hề Hề.

Y ấn đầu ngón tay lên cổ tay của Hề Hề cảm nhận mạch đập. Tiêu Hề Hề bất an.

Chẩn mạch xong, nàng liền hỏi “Chuyện tiểu sư hôm qua, ?”

Phương Vô Tửu “Biết.”

Tiêu Hề Hề còn thêm, Phương Vô Tửu cắt ngang. Y trầm giọng hỏi “Có hôm qua xem bói ?”

Tiêu Hề Hề vội phủ nhận “Không !”

Phương Vô Tửu nàng chăm chăm, ánh mắt kiên định sắc bén.

“Mạch của yếu hơn hôm qua, hôm qua chắc chắn xem bói, coi lời cảnh cáo của như gió thoảng bên tai ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-phi-dam-me-lam-ca-muoi/chuong-1001.html.]

Tiêu Hề Hề rụt cổ, ấp úng giải thích “Ta … chỉ tùy tiện xem một quẻ, hơn nữa cũng thấy thể khó chịu chỗ nào cả.”

Phương Vô Tửu “Nếu thấy lời quan trọng, cũng cần lo chuyện của nữa.”

Nói xong y định bỏ .

Tiêu Hề Hề vội nắm tay áo của y cầu xin. “Ta sai , Đại sư đừng giận mà.”

Phương Vô Tửu lạnh lùng “Đây là chuyện của , tại giận?”

Tiêu Hề Hề “Ta cho , nên cãi lời , nhưng thật sự giúp . Tình hình bây giờ ngày càng phức tạp, chúng Thiên Môn đang âm thầm gây chuyện, nhưng cũng bắt bọn chúng, thấy bất an, sợ nếu cứ để mặc chuyện phát triển như thế, tình hình sẽ ngày càng bất lợi cho chúng .”

Phương Vô Tửu bình tĩnh nàng, ánh mắt sâu như biển.

Tiêu Hề Hề kéo tay áo y lắc nhẹ, giống như khi nàng còn nhỏ, mỗi nàng phạm sẽ kéo kéo tay áo y nũng xin tha.

“Đại sư , sai , dám nữa.”

Phương Vô Tửu “Lần nào cũng như , nhưng bao giờ sửa.” Tiêu Hề Hề nịnh nọt “Lần nhất định sẽ sửa!”

Phương Vô Tửu bất lực thở dài “Hy vọng thể giữ lời.”

Nhiều năm như , y quen dung túng sư , dù nha đầu thất hứa nhưng vẫn kiềm dung túng sư .

Tiêu Hề Hề thấy Đại sư giận nữa, trong lòng nhẹ nhõm hơn. Nàng đẩy tách tới mặt y, rạng rỡ.

“Mới Đại sư dùng , đây là hoa cúc cẩu kỷ mà thích nhất.” Phương Vô Tửu cầm tách nhấp một ngụm, xem như chuyện qua.

Y hỏi “Hôm qua bói gì?”

Tiêu Hề Hề cẩn thận quan sát y , thấy nét mặt y bình tĩnh ôn hòa, tức giận, mới thành thật trả lời.

“Ta bói Quản Doanh là Thiên Môn, ông còn một sư phụ, sư phụ hình như là Thiên Môn, địa vị cao.”

Nàng ngừng một chút, cẩn thận bổ sung.

“Sư phụ của ông tầm thường, chỉ thiên nhãn, còn phát hiện sự tồn tại của .”

Phương Vô Tửu nàng xem bói cho khác, đương nhiên nàng sẽ nảy sinh hiệu ứng đồng cảm với khác trong quá trình xem bói, nàng nhờ hiệu ứng đồng cảm để cảm nhận thứ mà đối phương cảm nhận , mà đối phương và những xung quanh hề phát giác.

bây giờ xuất hiện một thể phát hiện sự tồn tại của nàng.

Trước đây từng xảy chuyện .

Sắc mặt Phương Vô Tửu trở nên nghiêm nghị, trầm giọng hỏi. “Muội thấy tướng mạo đó ?”

Tiêu Hề Hề lắc đầu “Người đó trông mơ hồ, thể rõ, nhưng giọng thì thể đoán đó là nam, tuổi tác còn trẻ, ít nhất cũng năm sáu mươi tuổi.”

Phạm vi của những ông lão ở độ tuổi năm sáu mươi tuổi quá rộng, đời đáp ứng điều kiện .

Tiêu Hề Hề rõ điểm , nên mong đợi thể tìm dựa manh mối .

Nàng tiếp “Hôm qua tìm tung tích chính xác của Quản Doanh, ông đang ở thành Phù Phong, bây giờ hẳn là ông bỏ trốn, nhưng nếu chúng phái đến huyện Song Ngư tìm kiếm, lẽ sẽ tìm một manh mối.”

Tuy nhiên, lúc Phương Vô Tửu thấy ba từ thành Phù Phong, ánh mắt y đổi.

Ký ức như chợt kéo về nhiều năm về , lúc đó y mới bốn tuổi, phụ mẫu dẫn y rời thành chơi tiết thanh minh, nắng , gió nhè nhẹ, chuông đồng treo xe ngựa kêu leng keng.

Y yên trong xe ngựa, nhất quyết cửa sổ ngoài.

Y thấy ba chữ “thành Phù Phong” cổng thành ở phía .

Loading...