Quý phi mỗi ngày chỉ muốn làm cá muối - Chương 1127: Ngươi Nên Trở Về

Cập nhật lúc: 2025-07-31 14:43:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lạc Thanh Hàn cúi đầu hôn môi nàng, nàng nghiêng đầu né tránh.

Một cái hôn liền thuận thế rơi bên gáy của nàng.

Hắn hôn tương đối dùng sức.

Chờ lúc lui , bên gáy của nàng lưu một vết hồng.

bên da thịt trắng noãn lộ càng nổi bật.

Lạc Thanh Hàn đối với ký hiệu chút hài lòng, nhịn cổ nàng hôn đến mấy , mỗi một cái đều sẽ lưu dấu hôn.

Tiêu Hề Hề lộng ngứa, còn chút đau.

Nàng đưa tay đẩy phía ngoài: “Ngươi .”

Lạc Thanh Hàn nhẹ nhàng cắn phía vành tai của nàng, hàm hồ đáp .

“Ngươi .”

Lỗ tai Tiêu Hề Hề vô cùng mẫn cảm, khẽ cắn như thế, cơ thể nhịn run rẩy theo, ngay cả giọng của nàng cũng lạc điệu.

“Nhĩ, chúng hảo hảo mà .”

Hắn bộ dạng , nàng căn bản cách nào hảo hảo mà cùng chuyện!

Trong miệng Lạc Thanh Hàn đáp hảo, nhưng thể vẫn đè xuống dậy, hai tay vẫn an phận qua nàng, xem một nữa.

Có một việc chính là như , nếm qua cũng , một khi ăn mặn, ăn tủy trong xương mới nó cũng ngon.

Hắn chính là tuổi ngựa non háu đá thanh xuân sung sức, một thể thỏa mãn?

Tiêu Hề Hề mới đầu còn thể miễn cưỡng chống cự một hai, về cho như nhũn , cũng bất lực khước từ, quấn lấy một .

Lần nàng thật sự mệt mỏi.

Xong việc cũng chỉ thể phịch ở giường, giống như một đầu cá ướp muối mất linh hồn.

Lúc sắc trời sáng, bên ngoài vang lên tiếng bước chân, cùng với thanh âm chưởng quỹ gọi tiểu nhị lấy nước.

Lạc Thanh Hàn dậy xuống giường, mặc quần áo vớ giày tử tế, cửa một thùng nước nóng.

Hắn dùng khăn thấm ướt nươc nóng giúp Tiêu Hề Hề lau thể.

Nếu đổi thành bình thường, Tiêu Hề Hề khẳng định sẽ thẹn thùng một chút, nhưng lúc nàng thật sự là quá mệt mỏi, đến cả ngón tay cũng động.

Nàng cứ như thẳng tắp ở nơi đó, yên tâm thoải mái tiếp nhận Hoàng đế bệ hạ hầu hạ.

Lạc Thanh Hàn dùng nước nóng còn dư lau qua cho một .

Xong việc, vén chăn lên xuống bên cạnh Tiêu Hề Hề, vươn tay ôm nàng lòng, ghé tai nàng thì thầm.

“Ngươi Ngủ thêm một lát ."

Tiêu Hề Hề thực sự buồn ngủ, nhưng trong lòng nàng còn chuyện, quả thực là chống đỡ để cho mí mắt rơi xuống.

“Ngươi thật bỏ xuống hết thảy theo ?"

Lạc Thanh Hàn: “ân.”

Tiêu Hề Hề: “Ngươi nên việc vọng động.”

Lạc Thanh Hàn thấp giọng : “Ta là nghiêm túc.”

Tiêu Hề Hề: “ nếu ngươi thực sự theo , những trung thành theo ngươi thì ?"

Lạc Thanh Hàn trầm mặc .

Tiêu Hề Hề: “Còn những hùng tâm tráng chí của ngươi ? Ngươi từng , ngươi để thiên hạ thái bình, trường tồn ngàn năm, những thứ ngươi cũng quên ?”

Lạc Thanh Hàn: “Ta quên, chỉ là”

Thanh âm của thấp xuống.

“Ta chỉ nguyện để cho ngươi ủy khuất.”

Nàng vì trả giá nhiều như , mà từng bất cứ điều gì cho nàng.

tham vọng của riêng , trách nhiệm nặng nề, còn nhiều lo lắng.

Mỗi khi đưa quyết định, đều đắn đo, suy nghĩ kỹ càng.

Đến mức quyết định cuối cùng, đều là lợi cho đại cục, hẳn hữu ích đối với nàng.

Hắn thật sự ích kỷ.

Hắn ích kỷ nữa, cũng vì nàng chút gì đó.

Nếu nàng Nam Nguyệt, liền bồi nàng Nam Nguyệt.

Nàng cứu sư phụ, liền bồi nàng cứu .

Hắn thể vì nàng cái gì cũng , để cho nàng lặng yên một tiếng động rời .

Tiêu Hề Hề: “Ta bao giờ cảm thấy ủy khuất.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/chuong-1127-nguoi-nen-tro-ve.html.]

ánh mắt Lạc Thanh Hàn nặng nề mà chăm chú nàng.

Tiêu Hề Hề đưa tay xoa lên gương mặt tuấn mỹ của , nghiêm túc .

“Bốn phía phiêu bạt cũng thích hợp với ngươi.

Ngươi là trời sinh tử vi mệnh cách, trong lòng của ngươi mang thiên hạ thương sinh.

Miếu đường tài cao là chỗ thích hợp với ngươi nhất.

Ngươi thể ở nơi đó thực hiện lý tưởng của ngươi.

Ngươi thể cho cuộc sống của bách tính trải qua hơn.

Tương lai ngươi sẽ trở thành khoáng thế minh quân tất cả khắc ghi.

A Hàn, ngươi nên trở về ."

Dường như cảm xúc trào dâng trong mắt Lạc Thanh Hàn.

Hắn tự chủ ôm nàng chặt hơn chút nữa.

Tiêu Hề Hề hôn khóe môi của , về phía trong con ngươi lóe lên hào quang.

Nàng .

“Sở dĩ Ta lúc đầu lựa chọn ngươi, thể chỉ là trùng hợp, nhưng bao giờ hối hận về sự lựa chọn .

Ta vô cùng may mắn tự lựa chọn ngươi.

Ngươi là thích hợp nhất trở thành hoàng đế, ngươi sẽ để cho thất vọng, đúng ?”

Lạc Thanh Hàn khàn khàn mở miệng: “Ta yên tâm ngươi Nam Nguyệt một .”

Tiêu Hề Hề: “Ta còn các sư , bọn sẽ chiếu cố .”

Lạc Thanh Hàn: “Vậy ngươi còn thể trở về ?”

Tiêu Hề Hề: “Đương nhiên.”

Nàng dùng đầu ngón tay gõ nhẹ trái tim .

"Nơi ngươi một sợi tơ, trói chặt , mặc kệ bay bao xa, chỉ cần ngươi kéo sợi tơ, liền sẽ trở về."

Lạc Thanh Hàn đưa tay mơn trớn gương mặt của nàng, ngón tay luồn bên trong sợi tóc trắng như tuyết, trán áp trán nàng, trầm giọng .

“Ta chỉ cho ngươi thời gian nửa năm, nếu nửa năm ngươi còn trở , liền tự Nam Nguyệt tìm ngươi.”

Tiêu Hề Hề hảo.

Đợi cho sắc trời sáng rõ, Lạc Thanh Hàn mang theo Tiêu Hề Hề rời khỏi nhà khách.

Hắn dẫn tuấn mã màu đen dắt đến mặt Tiêu Hề Hề.

“Tên của nó gọi mặc ngọc, là bảo mã Tây Vực tiến cống, chỉ tốc độ nhanh, hơn nữa nhân tính, ngươi cưỡi nó gấp rút lên đường hẳn là thể thuận tiện hơn nhiều.”

Hề hề từ nhỏ sợ động vật, nàng đưa tay sờ lên trán mặc ngọc.

Mặc ngọc kiên nhẫn hất tay nàng .

Tiêu Hề Hề tặc lưỡi: “Còn là một tên tính khí nóng nảy."

Lạc Thanh Hàn vỗ vỗ đầu mặc ngọc, hiệu nó đàng hoàng một chút.

Hắn đối với hề hề .

“Mặc ngọc tính tình quả thật chút dữ tợn, nhưng thuần phục, nó sẽ ngươi thương, ngươi thể yên tâm cưỡi nó."

Tiêu Hề Hề: “Ngươi đem nó tặng cho , ngươi thế nào trở ?"

Lạc Thanh Hàn: “Sẽ tới đón , ngươi cần lo lắng."

Tiêu Hề Hề nhớ tới tối hôm qua nửa đêm còn thể cầm về một bộ quần áo mới tinh, lập tức liền : “phụ cận đây cất giấu của ngươi ?”

Lạc Thanh Hàn thản nhiên thừa nhận: “ân, cất giấu thiên cơ vệ.”

Tiêu Hề Hề nhớ rõ thiên cơ vệ là chuyên môn phụ trách thu thập tình báo, chỉ hoàng đế mới quyền điều động bọn .

Nàng tâm tư nhất chuyển, hỏi tiếp.

“Ngươi thể tìm , cũng là bởi vì thiên cơ vệ?”

Lạc Thanh Hàn: “ân.”

Tiêu Hề Hề nhíu mày: “Ngươi để thiên cơ vệ bí mật giám thị ?”

Lạc Thanh Hàn: “Ngươi chạy một , có thể để cho ngươi chạy thứ hai, dù cũng chừa chút hậu chiêu mới .”

Để tránh Tiêu Hề Hề phát hiện, cố ý tuyển hai thiên cơ vệ khinh công nhất, chuyên môn phụ trách trong bóng tối chằm chằm Tiêu Hề Hề, chỉ cần nàng rời khỏi hoàng cung, thiên cơ vệ sẽ lập tức thông báo cho .

Đây cũng là lý do tại thể xuất hiện mặt Hề Hề một cách tình cờ như khi nàng rời khỏi thành Thịnh Kinh.

Tiêu Hề Hề cố ý lộ bộ dáng tức giận.

“Ngươi thế mà cho giám thị !”

Loading...