Ta miễn cưỡng vận khởi pháp lực,  hình lướt lên  trung. 
Phía , một cổ thụ từ từ hiện hình.  khi  thấy rõ dáng dấp của nó,  khỏi rít lên một  lạnh thấu tâm can.
Tuy gọi là “cổ thụ”, nhưng thực chất—đó tuyệt chẳng  là cây cối chi vật!
Cành của nhân sâm quả thụ  là vô  cánh tay  quấn lấy , uốn éo vặn vẹo, gắn chặt một cách quái dị thành hình “cành cây”.
Đây là một cây “nhân hình thụ”—cây !
Tứ chi  c.h.ế.t  chặt lìa,  đó  bện kết chặt   để  thành cành cây.
Lá cây đều mang màu đỏ tươi,  kỹ, hóa   là lưỡi !
Còn những “nhân sâm quả” treo lủng lẳng  cành, kỳ thực là t.h.i t.h.ể hài nhi  xuyên thủng từ đầu đến bụng.
Vô  khuôn mặt  mọc    cây, chính giữa  cây  giam hãm một  m.á.u huyết khô cạn, tựa như xác khô,  khảm cứng trong lòng gỗ.
Ta hít sâu một , lòng chấn động, lập tức đoán   phận kẻ đó.
Chính là Trấn Nguyên Đại Tiên mà  khổ công tìm kiếm bấy lâu!
Cái gọi là “tân sinh” bất quá là một mưu đồ nuốt trọn vạn sinh!
Tấm biển đề “Sinh Thi Quán”—ý là xác sống, chính là chỉ !
Hình dung của  lúc   khác gì một t.h.i t.h.ể còn sống.
Hai tròng mắt lồi  như sắp rơi xuống, trong nháy mắt  khóa chặt lấy chỗ  đang .
Ta  thảm một tiếng,   rã rời, chẳng còn chút sức lực.
Hẳn là bởi   gọi Tôn Ngộ Không đánh c.h.ế.t ba yêu quái nước Xa Trì, phá vỡ kịch bản nơi đây  sắp đặt, mới khiến Trấn Nguyên Tử phục sinh.
Phản quy tắc, tất tử.
Tuân quy tắc, cũng chết.
Trốn quy tắc, vẫn chết.
Từ đầu chí cuối, thế giới  vốn chẳng để  cho  một con đường sống.
Trấn Nguyên Tử rú lên một tiếng thê lương, những khuôn mặt  và tử hài  cây cũng đồng thanh gào rống:
“Ở ! Ở !”
Ngay  tiếng hét, vô  chi thể trắng bệch từ nhân sâm quả thụ cuồn cuộn phóng tới, trong nháy mắt  che khuất thiên địa.
Nếu một kích  giáng xuống,  ắt sẽ trở thành một gương mặt mới mọc    cây quái dị .
Dựa  chính , căn bản  thể nào thoát  khỏi tay Trấn Nguyên Tử.
Tình thế hiện tại, rõ ràng là tuyệt địa cầu sinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-quai-dam-lam-nguyet/chuong-11.html.]
Ta hít sâu một , lời của đồng tử lúc  vang vọng trong đầu:
“Quy tắc là tối thượng. Quy tắc  thể sát tận vạn vật.”
Tử khí bao phủ tứ phương, nhưng giữa khoảnh khắc tuyệt vọng,  bỗng nhiên ngộ !
Ngay khoảnh khắc ,  tìm  con đường sống.
Ta ngẩng đầu  trời—hắc  vẫn  tàn.
Niềm tin trong lòng càng thêm vững chãi.
Sau đó,  liếc  một góc của Ngũ Trang Quán, liền lao đến như tên bắn.
Phía , những chi thể đáng sợ vẫn đuổi sát  tha.
Thanh âm đồng tử  vang lên từ một cánh tay giữa đoàn chi thể:
“Hi hi… ở  …
Ngươi  thể nào thoát  …
Không ai  thể rời khỏi  sự trói buộc của quy tắc…”
Ta chẳng buồn để tâm, chỉ cấp tốc bay về phía mục tiêu.
Mắt  ngừng dò xét—cho đến khi  mắt  bỗng sáng lên.
Tìm thấy !
Ta lập tức lao tới, phía  chi thể đuổi càng lúc càng gần, trong chớp mắt sẽ xuyên thủng đầu !
Mà nơi sâu trong Ngũ Trang Quán, một con ngựa trắng đang  cột giữa sân.
Bạch Long Mã!
Trên  nó lúc  mọc đầy những bọc mủ lở loét, mà bên  mỗi cái mụn … dường như đang chứa đựng một sinh vật kinh tởm nào đó.
Vịt Bay Lạc Bầy
Ngay khoảnh khắc chi thể sắp đụng  ,  chớp , núp  Bạch Long Mã.
Những chi thể   thấy Bạch Long Mã, lập tức chuyển hướng.
Thế nhưng—  còn kịp nữa.
Một phần lớn chi thể  kịp tránh, nhưng vẫn  vài nhánh đ.â.m thẳng   Bạch Long Mã.
Thiên địa lập tức tĩnh lặng.
Ngay  đó,   bộ khuôn mặt  mọc    nhân sâm quả thụ, từng bọc mủ lở loét bắt đầu trồi lên.
Những bọc mủ  hóa thành từng con trùng đen nhánh, như thủy triều bò , chỉ trong chớp mắt—nhân sâm quả thụ   gặm sạch!
Ta sợ hãi trốn  một góc, lặng lẽ quan sát, chỉ thấy bầy sâu đen   đó  chui ngược trở về  thể Bạch Long Mã.
Cho đến lúc — quái vật trong Ngũ Trang Quán rốt cuộc đều tiêu tán.