Sau khi trở về dương gian,  cẩn thận suy ngẫm câu  cuối cùng mà Địa Tạng Vương Bồ Tát để :
“Một nửa  đường thỉnh kinh, một nửa tại Hoa Quả Sơn.”
Vì   là “một nửa, một nửa”?
Vịt Bay Lạc Bầy
Một cỗ hàn ý lạnh thấu tâm can bất chợt trào dâng, khiến    lạnh lẽo tựa như rơi  hầm băng.
Thế nhưng lúc , việc cấp bách  mắt, chỉ  thể cắn răng, dựa theo manh mối  mà  tìm tung tích của Ngộ Không.
Nhớ  hành trình gấp gáp, bí ẩn suốt quãng đường  qua,  khẽ bật  tự giễu,   với Tiểu Bạch Long:
“Hiện nay tình thế như thể đang tiến hành một cuộc trắc nghiệm cửa ải, vượt qua Địa Phủ    đến nơi khác phá quan .”
Lời  dứt, Tiểu Bạch Long im lặng trong chốc lát, đoạn hỏi:
“Thưa sư phụ, ‘trắc nghiệm cửa ải’ là vật gì? Vì  đồ  từ  đến nay  từng  qua?”
Nghe , lòng  đột nhiên chấn động, bàng hoàng sững sờ.
“Trắc nghiệm cửa ải”… vì cớ gì   buột miệng thốt  lời ? Đây  là ngôn từ thuộc Tam Giới ?
Một cảm giác biến hóa khó lòng diễn tả tựa hồ đang âm thầm nảy sinh trong  thể , giống như là do những yêu tà xâm nhập  để .
Ta  đáp lời Tiểu Bạch Long, chỉ đổi chủ đề,  rằng:
“Chúng   Linh Sơn xem thử.”
“Vâng.”
Tiểu Bạch Long xác định phương hướng,  hóa thành một đạo bạch quang, bay vút về phía .
Ta  ngay ngắn  lưng rồng,     ngừng âm thầm niệm  những điều luật cuối cùng mà Địa Tạng Vương Bồ Tát từng nhắc nhở, gắng sức xâu chuỗi  đầu mối để tìm  chân tướng.
【Hãy hồi tưởng nơi hai Ngộ Không tranh đấu, kỹ càng suy xét điểm khả nghi.】
【Hoa Quả Sơn  xương cốt phơi bày, Thuỷ Liêm động giấu yêu ma.】
【Giả  thật khi thật cũng thành giả,   mà ,    .】
Ta  đến địa phủ nơi hai  đại náo, cũng từ đó thu  tin tức trọng yếu. 
Sau đó, hai  từng đánh tới Nam Hải, Quan Âm Bồ Tát nơi Nam Hải  cũng  gặp qua, chỉ là thật giả khó phân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-quai-dam-xich-nhat-chan-gia-my-hau-vuong/chuong-13.html.]
Hiện tại, chỉ còn Đại Lôi Âm Tự  Linh Sơn là   từng ghé tới – nơi  cũng chính là chỗ giả Ngộ Không  kết liễu.
Kỳ thực, ngẫm nghĩ kỹ càng, tại Linh Sơn quả nhiên tồn tại điều quái dị.
Vì  Phật Tổ   ngay  mặt chúng  đánh c.h.ế.t giả Ngộ Không?
Ngài  chứng đắc đại thừa Phật pháp, lẽ nào còn gây thêm sát nghiệp? Vì   nhẫn tâm lấy chưởng lực đánh giả Ngộ Không nát thành một bãi m.á.u bùn?
Giả Ngộ Không lúc sắp c.h.ế.t dường như còn   điều gì đó, song   Như Lai dùng một chưởng đánh tan thành tro bụi.
Như Lai… dường như đang diệt khẩu.
“Thưa sư phụ,  tới Linh Sơn .”
Chúng  đáp xuống  cửa Đại Lôi Âm Tự.
Tiếng tụng kinh tựa sấm động vạn Phật nơi đây khi xưa, nay    tiêu tán.
Chưa kịp đẩy cửa, mùi tanh hôi của m.á.u tươi  xộc thẳng  mũi, khiến lòng  dâng lên linh cảm chẳng lành.
“Bất  !”
Không kịp hành lễ,  lập tức đẩy mạnh cửa điện.
Một cảnh tượng  mắt khiến khí huyết    sôi trào,  thể cứng đờ vì sợ hãi,   nhúc nhích nổi.
Trước mặt , vô   thể Phật đà  xé nát tả tơi, một con khỉ đang lúi húi moi móc ngũ tạng lục phủ của họ.
Thấy  bước , nó  đầu ,  nhai ngón tay  lẩm bẩm:
“Thưa sư phụ,  tử  đường thỉnh kinh chờ lâu nhàm chán, nên tới đây tìm chút đồ ăn.
Sư phụ sẽ  trách phạt  tử chứ?”
Nó ung dung lau khóe miệng, ngay khoảnh khắc ,  hình  loáng cái xuất hiện  mặt .
Tiểu Bạch Long    kịp trở tay, chỉ  thể trơ mắt   chuyện xảy .
“Ngộ Không” khẽ cúi đầu, kề sát bên tai , thấp giọng thì thầm:
“Thưa sư phụ,   tìm thấy chân  Tề Thiên Đại Thánh, mà  gặp  .
Người…  vi phạm quy tắc.”
Dứt lời,  chỉ cảm thấy trời đất đảo lộn,  mắt tối sầm, lập tức rơi  hắc ám vô biên.