Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 101
Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:50:35
Lượt xem: 48
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngón tay Cảnh đế chỉ mấy cái địa vực đồ: "Mấy nơi , ngươi dẫn xử lý một chút, nếu bọn chúng đến thì thôi, nếu đến, trẫm bọn chúng đến mà về."
"Vâng," ám vệ thoáng qua địa vực , xoay thấy bóng dáng.
Lộ công công định gì đó, kết quả nghiêng đầu còn: "Hoàng thượng, nô tài vẫn nên theo cung, Thanh Long vệ dù cũng là ám vệ của hoàng thất, nô tài theo thì yên tâm."
Cảnh đế ngẩng đầu Tiểu Lộ Tử: "Ừ, ngươi đánh xe cũng tệ, vững."
Lộ công công tự cảm thấy năng lực, ngờ trong mắt Hoàng thượng, coi như một xa phu đủ tầm, thể là Hoàng thượng tổn thương ?
"Hoàng thượng, khi nô tài đến Lưu Vân cung tuyên chỉ, đại cung nữ bên cạnh Lục Chiêu nghi lập tức đến Nội Vụ phủ."
Khóe miệng Cảnh đế nhếch lên: "Không rõ phận, trẫm gõ một cái, nếu nàng thật sự cho rằng nàng là chủ tử."
"Thân thể của Lệ Phi nương nương Thúy Vi cung, thái y , vô cùng tan tác, trong vòng một, hai năm chắc là thể dưỡng lên ," Lộ công công tiếp tục bẩm báo tin tức bên thu cho Hoàng thượng: "Còn Huyên Như các, Liễu Thục dung cho nô tài năm ngàn ba trăm lượng, hỏi nô tài ít nha phiến, nhưng nàng là chuẩn cho , nô tài vẫn cho."
"Cho nàng ," Cảnh đế đại khái nàng gì, như cũng , coi như bớt việc cho .
"Vậy còn bên Dương Thục nghi," mỗi khi nghĩ đến Dương thị Lộ công công cũng nên mở miệng thế nào, ở trong lòng Dương thị chính là kiểu mẫu của loại đang sống tìm đường chết. Lúc Hoàng thượng sắp xếp cho nàng , tự nàng nhất định nghĩ đến những thứ thể , đây là chết. Bây giờ thì , còn sống sờ sờ, nhưng mệnh định .
"Tùy nàng , chờ nàng sinh con xong, mạng thuộc về trẫm nữa,"Cảnh đế tự nhận hết lòng với Dương thị, chính nàng chịu cố gắng, trách .
Bên điện Càn Nguyên đang tính toán, chỗ Thẩm Ngọc Quân khá rảnh rỗi. Dũng xong bữa tối, bộ, rửa mặt xong, nàng bèn bò lên tháp, dựa gối mềm, Trúc Vũ với giọng đầy diễn cảm quyển “Tam Tự Kinh” mà Hoàng thượng mang tới. Hoàng thượng nàng đủ một trăm , đương nhiên Trúc Vũ cũng đủ một trăm .
Khi Cảnh đế xong việc đến cung Chiêu Dương, thấy chủ tớ các nàng đúng thật là đang thực hiện nhiệm vụ của , cũng dừng ở bên cửa sổ nữa, nháy mắt với Tiểu Lộ Tử ở phía .
Lộ công công vội thẳng , hắng giọng một cái, ngâm lên: "Hoàng thượng giá lâm."
Thẩm Ngọc Quân vốn đang nhắm mắt vội vàng mở hai mắt , vội nàng xuống tháp, lẹt xẹt mang giày, nghênh đón thỉnh an Hoàng thượng: "Thần thỉnh an Hoàng thượng, Hoàng thượng cát tường."
Cảnh đế vươn một tay mặt nàng: "Đứng lên ,"
Thẩm Ngọc Quân cầm tay Hoàng thượng mượn lực dậy: "Hoàng thượng tới kiểm tra ? Thần đang dựa theo phân phó của Hoàng thượng mà ."
Cảnh đế thấy nàng ngẩng gương mặt nhỏ nhắn lên , khuôn mặt nhỏ còn vẻ đắc ý, hằn bèn rút tay nàng đang bám tay , đó hai tay bưng mặt nàng, cau mày : "Dạo nàng mập lên ? Mặt biến lớn ."
Khuôn mặt Thẩm Ngọc Quân vốn đang đầy đắc ý bỗng chốc còn: "Hoàng thượng, bây giờ thần giống như đây."
"Không giống chỗ nào?" Cảnh đế cũng nàng mà lướt thẳng qua, tháp. Lộ công công cũng ánh mắt, vội vàng tiến lên cởi giày cho Hoàng thượng.
Kết quả Thẩm Ngọc Quân ngăn : "Thần hầu hạ Hoàng thượng," xổm xuống, cởi giày cho Hoàng thượng.
"Nàng vẫn nên một bên ," Hoàng thượng hề ý định nhấc chân lên: "Dù là nàng hầu hạ trẫm cởi giày, trẫm cũng sẽ dối gạt lương tâm nàng gầy ."
Lộ công công thấy Hoàng thượng để Hi Tu nghi cởi giày cho , trong nháy mắt tâm tình thoải mái, xem vẫn là hầu hạ chu đáo. Lần cũng cần Hoàng thượng đưa mắt hiệu, bèn tung tung tăng đến hầu hạ Hoàng thượng lên tháp.
Thẩm Ngọc Quân thấy Hoàng thượng chiếm vị trí của , nàng là thông minh, cần cung nhân hầu hạ, cũng cần Hoàng thượng kêu, tự bản lên tháp, tiến đến gần Hoàng thượng, đầu cũng theo thói quen mà cọ cọ lồng n.g.ự.c Cảnh đế, đó tìm vị trí thoải mái nhất để . Hai cứ như mà lặng yên gần , cung nhân hầu hạ bên cạnh cũng thời thế mà lui ngoài.
Qua chừng thời gian uống xong hai chung , Cảnh đế đột nhiên lên tiếng: "Mấy ngày nữa trẫm đến núi Từ Vân một chuyến."
Thẩm Ngọc Quân mở mắt, chớp chớp: "Vậy đường Hoàng thượng chú ý an ." Núi Từ Vân, Thái hậu ở trong Từ Ân tự núi Từ Vân, Hoàng thượng đến đó nhất định liên quan đến Thái hậu, đây là chuyện nàng thể hỏi.
"Nàng ở trong cung nếu chuyện gì nhất là đợi ở Chiêu Dương cung," Cảnh đế nhắm mắt , với Thẩm Ngọc Quân: "Nếu như chuyện, nàng thể tìm Đức phi," đến đây, Cảnh đế mở đôi mắt phượng: "Người trong Chiêu Dương cung, chính nàng soát một , trẫm cũng giúp nàng xem qua, coi như sạch sẽ."
"Hoàng thượng," Thẩm Ngọc Quân Cảnh đế chút đúng, nàng ngẩng đầu lên Cảnh đế: "Người là đang lo lắng cho thần , là lo lắng cho chính ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-101.html.]
Cảnh đế nàng, mặt biểu cảm gì, chỉ là ánh mắt chút chuyên chú, cứ như mà nàng, cũng lên tiếng.
Thẩm Ngọc Quân thấy Hoàng thượng nàng như , khuôn mặt cũng nóng lên, điều bây giờ là lúc chú ý đến chuyện : "Nếu Hoàng thượng lo lắng cho thần , thì xin Hoàng thượng tin tưởng thần , thấp sẽ bảo vệ bản và đứa bé trong bụng, nếu như Hoàng thượng lo lắng cho chính , thần mong Hoàng thượng đừng nghĩ đến mấy việc linh tinh, tâm lực bảo vệ bản cho ."
Cảnh đế Thẩm Ngọc Quân xong, khẽ mỉm một cái, đưa tay ôm nàng lồng n.g.ự.c : "Nàng đang lo lắng cho trẫm ?"
"Thần là đang lo lắng cho Hoàng thượng, nhưng thần Hoàng thượng nhất định sẽ bình an suôn sẻ," Thẩm Ngọc Quân với giọng buồn rầu.
Cảnh đế cọ cọ cằm lên đỉnh đầu Thẩm Ngọc Quân: "Thời gian trẫm chuẩn đại phong lục cung."
Thẩm Ngọc Quân vốn còn đang hiểu Hoàng thượng gì, nhất thời gì, đến khi Hoàng thượng bật , nàng mới nhớ đến chuyện , lúc mặt cũng cần Hoàng thượng chằm chằm, bản nghĩ đến chuyện đó, mặt bắt đầu ửng đỏ, khỏi hờn dỗi : "Hoàng thượng, thần là quan tâm , thể cho rằng thần dụng tâm kín đáo chứ, rõ ràng đây là tình cảm chân thành của thần ."
Cảnh đế xoay tránh cái bụng của nàng, hai tay giữ mặt nàng, thấy mặt nàng đỏ bừng, môi thơm hồng vểnh lên, nhịn mà hôn xuống.
Hôm lúc Thẩm Ngọc Quân tỉnh dậy, sờ sờ trí bên cạnh, lạnh, xem Hoàng thượng một lúc.
Lúc Trúc Vũ trong phòng tiếng động thì : "Nương nương, thức ."
Hiện giờ trong cung phòng bếp nhỏ, Thẩm Ngọc Quân ăn cái gì cũng cần xem giờ, khi cung Cảnh Nhân thỉnh an, nàng sẽ dùng một chén cháo táo đỏ.
Khi nàng đến cung Cảnh Nhân, Phùng Yên Nhiên đến, hai , cũng quá nhiều trao đổi, dù đây cũng là cung Cảnh Nhân.
Hoàng hậu vẫn đến giờ thìn như thường ngày, xuống tiếp nhận thỉnh an của các phi tần xong về phía Phùng Yên Nhiên. Phùng Yên Nhiên thấy Hoàng hậu , nàng vội vàng dậy tiến lên vài bước: "Tần thỉnh an Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương thiên tuế kim an."
Hoàng hậu Phùng Yên Nhiên nhớ đến chuyện của nàng và Tiền Lạc Tích đây, ngờ nàng phúc khí, Tiền thị phế, nàng sửa đổi tính tình, an mang thai hoàng tử: "Mau lên, đây Lục Chiêu nghi ngươi ăn gì nôn đó, bổn cung vốn còn đang lo lắng, hôm nay thấy khí sắc của ngươi tệ lắm, bổn cung cũng an tâm."
"Tần tạ ơn nương nương nhớ đến, tần khá hơn nhiều," Phùng Yên Nhiên hành lễ với Hoàng hậu.
"Vậy là ," Hoàng hậu mỉm Phùng Yên Nhiên: "Trước đây Lệ Phi và Hi Tu nghi mang hoàng tự, bổn cung đều cho phép các nàng chờ an hãy đến thỉnh an bổn cung, bây giờ đến ngươi, bổn cung cũng bất công, vẫn giống như , tạm thời miễn ngươi thỉnh an, ngươi dưỡng thể cho , bình an sinh hoàng tự là ."
Phùng Yên Nhiên từ chối, lập tức cảm tạ ân điển của Hoàng hậu, lui về vị trí của xuống.
Hoàng hậu thấy Phùng Yên Nhiên xuống mới với các phi tần đang bên : "Các ngươi cũng đừng trách bổn cung bất công, hôm nay bổn cung để lời ở đây, các ngươi ai mang thai hoàng tự đều thể cần đến thỉnh an bổn cung," nàng cũng là tôn thất bức cho còn cách nào, hơn nữa gối Hoàng thượng chỉ một con trai, còn nuôi ở chỗ của Thục phi, bảo nàng thể an tâm ?
"Nếu để thần , vẫn là Hi Tu nghi phúc khí, chẳng những con của chính , ngay cả tỷ cận của Hi Tu nghi cũng dính phúc phí của nàng, mang thai hoàng tự," Diệp Tu nghi Thẩm Ngọc Quân , : "Loại phúc khí đúng là khiến cho khác hâm mộ."
"Nếu thần mang thai hoàng tự là phúc khí, thần cũng mặt dày mà nhận," Thẩm Ngọc Quân mỉm : " Phùng Thục nghi thai là dính phúc khí của thần , thì thần cũng dám mạo nhận, dù thì thời gian tiếp xúc của Diệp Tu nghi và thần nhiều hơn một chút."
"Ngươi..." Diệp Tu nghi vốn chỉ bởi vì Thẩm Ngọc Quân mang thai còn bá chiếm Hoàng thượng, trong lòng thoải mái, đ.â.m chọc nàng vài câu, ngờ Thẩm thị quật ngược : "Rốt cuộc là con, đủ tự tin."
"Nếu hâm mộ khác phúc khí, ngươi ít nhảm một chút, dính nhiều phúc khí của , chừng lúc ông trời ngủ gật, cũng cho ngươi mang một cái," Đức phi liếc Diệp Tu nghi một cái.
Rốt cuộc Diệp Tu nghi dám cãi Đức phi, chỉ thể nén giận, yên lên tiếng.
" Hoàng hậu nương nương, ngài cũng nên khuyên Hoàng thượng," Diệp Tu nghi dừng, Thiến Quý cơ tiếp lời: "Hoàng thượng ưa thích Hi Tu nghi chăng nữa, nhưng Hi Tu nghi dù cũng hoàng tự, vẫn nên chú ý một chút. Hi Tu nghi tỷ tỷ cũng thể khuyên Hoàng thượng nhiều hơn, lấy hoàng tự trọng."
Hoàng hậu tuy mặt còn mang nụ nhưng trong lòng thì đang mắng Thiến Quý cơ đầu óc: "Thiến Quý cơ lý," chỉ một câu như , những chuyện khác, Hoàng hậu nhiều lời.
Thẩm Ngọc Quân khẽ mỉm , Thiến Quý cơ : "Đa tạ Thiến Quý cơ quan tâm, Hoàng thượng đến Chiêu Dương cung, bổn cung sẽ ngươi truyền đạt ý của ngươi đến Hoàng thượng, như Hoàng thượng sẽ hiểu dụng tâm của Thiến Quý cơ." Đứng chuyện đau eo, nàng tự khuyên ? Hơn nữa Hoàng thượng đến cung Chiêu Dương của nàng, nàng là ngu điên mới khuyên Hoàng thượng rời .
Thiến Quý cơ quật , còn gì đó, nhưng Đức phi trừng : "Bản bản lĩnh, cũng dừng ở Cảnh Nhân cung mất mặt hổ."
Hoàng hậu thấy cũng còn sớm: "Không chuyện gì nữa thì tan ."
Hai ngày Phùng Yên Nhiên dọn Hành Vân các, tiếp đó Cảnh đế rời kinh thành, thẳng đến núi Từ Vân. Từ khi Cảnh đế rời khỏi hoàng cung, Thẩm Ngọc Quân bèn báo giả bệnh với Hoàng hậu, khỏi cung Chiêu Dương nửa bước. Đây là lo lắng về Lệ Phi đang giường, dù chỉ khi Hoàng thượng ở trong cung, nàng mới dám xuống tay.