Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 103

Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:51:10
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Ngọc Quân từ ghế quý phi dây: "Được , Dương thị còn hơn tháng nữa sẽ lâm bồn, để tùy nàng ." Dù thời gian của Dương thị còn bao nhiêu, để nàng tùy ý một chút cũng , đến lúc đó c.h.ế.t cũng tính là quá oan uổng.

 

Trúc Vũ thấy chủ tử nhà lên, vội hỏi: "Nương nương, ạ?"

 

Thẩm Ngọc Quân thẳng phòng: "Trong lòng bình tĩnh, bổn cung quyết định chép kinh phật, tịnh tâm một chút."

 

...

 

Trong cung Cảnh Nhân của Hoàng hậu, Dung ma ma chần chừ: "Nương nương, nô tỳ cảm thấy tin tức chắc chắn là thật, nếu như là thật, tại nàng tự cầu xin? Dưới gối nàng tuy Đại Hoàng tử, nhưng Đại Hoàng tử cũng con ruột của nàng ."

 

" Lệ Phi thai là thật," trong lòng Hoàng hậu cũng nghi ngờ, nhưng mặt chút vui sướng: "Đây là nàng cẩn thận lỡ miệng."

 

Dung ma ma tin Thục phi: "Nương nương cũng nên thiếu cảnh giác, Thục phi lỡ miệng, đừng là nô tỳ tin, dù là ai cũng sẽ tin."

 

Chân mày Hoàng hậu nhíu chặt , tới lui trong phòng, qua một lúc lâu, đột nhiên xoay với Dung ma ma: " bổn cung thử một chút, Lệ Phi uống cũng thể thai, thể của bổn cung hơn Lệ Phi, bổn cung chắc chắn cũng thể."

 

"Nương nương cũng thể vội vàng ," Dung ma ma vẫn cảm thấy Thục Phi âm mưu khác: "Ngươi xem hiện nay Lệ Phi ngay cả bước vài bước cũng thể thì là chịu ít khổ, lỡ như xảy chuyện gì, rơi bẫy của Thục phi ?"

 

" mà," Hoàng hậu nắm chặt hai tay: " mà bổn cung cũng một đứa con hầu hạ gối, ma ma, bổn cung thật sự một đứa con. Ngài cũng , theo ý của Hoàng thượng, hẳn là sẽ cho phép bổn cung nhận nuôi."

 

Dung ma ma hốc mắt Hoàng hậu đỏ lên, lòng khỏi mềm nhũn: "Nương nương, cho nô tỳ chút thời gian, để nô tỳ điều tra rõ ràng, nếu thật sự tác dụng, nô tỳ chắc chắn sẽ loại thuốc đó cho ."

 

Hoàng hậu cúi đầu, dùng khăn tay lau khóe mắt: "Vậy cực khổ cho ma ma ."

 

...

 

Trong cung Ngọc Phù, Thục phi tháo, hai mắt chằm chằm bàn cờ bài, bên tai truyền tới tiếng bước chân: "Thế nào ?"

 

"Bẩm nương nương, Hoàng hậu dường như tin, nhưng Dung ma ma vẫn tin." Y Liên trả lời.

 

"Lão bà tử dễ lừa gạt," Thục phi một quân cờ bàn cờ: " Hoàng hậu khăng khăng thuốc , Dung ma ma cũng cách nào ngăn cản nàng ."

 

"Nương nương ạ," Y Liên mỉm .

 

Thục phi thở hắt : "Chiêu một hòn đá ném hai chim của bổn cung, thật sự bố trí lâu , hi vọng nó đừng khiến cho bổn cung thất vọng."

 

Y Liên bàn cờ, đó hành lễ với Thục phi: "Nương nương chắc chắn sẽ tâm tưởng sự thành."

 

"Chỉ hi vọng như ," Thục phi quân cờ trắng bàn cờ, hài lòng nở nụ : "Hoàng thượng cung nhiều ngày như thế, vị ở Chiêu Dương cung vẫn như cũ ?"

 

"Vâng," Y Liên : "Phải vị Hi Tu nghi cũng là hiếm thất, trốn ở trong Chiêu Dương cung của nàng, đây là lo lắng về Lệ Phi."

 

"Đáng tiếc," nụ mặt Thục phi thu một ít: "Lệ Phi giúp bổn cung, nếu là thuốc của nàng còn chút tác dụng, bổn cung sẽ nhúng tay chuyện của Thái Y viện."

 

...

 

Đức phi ở cung Trọng Hoa Uyển Y bẩm báo xong, hai mắt lập tức híp : "Ngươi là Thục phi nhịn ?"

 

"Vâng," Uyển Y nương nương nhà khinh thường Thục phi: "Thục phi nương nương cố ý đem chuyện Lệ Phi dùng thuốc lỡ miệng cho Hoàng hậu , như hiện tại Hoàng hậu cũng là tâm thần yên."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-103.html.]

 

Đức phi chuyện Lệ Phi dùng thuốc giúp mang thai, nhưng Thẩm Ngọc Quân cũng thuốc vấn đề, ngờ mà Thục phi cũng : "Làm Thục phi thuốc ?"

 

Uyển Y khẽ : "Trong cung Lệ Phi hẳn là của Thục phi."

 

"Nàng vẫn gian trá như ," Đức phi vẻ quả nhiên là thế: " bổn cung vẫn khinh thường nàng , để tùy bọn họ đấu , nhất là đấu kịch liệt một chút, dạo trong cung chuyện gì mới mẻ, bổn cung cũng cảm thấy thú vị gì."

 

"Nếu nương nương cảm thấy buồn chán, thể đến Chiêu Dương cung một lát ạ," Uyển Y cảm thấy nương nương nhà nàng thể với Hi Tu nghi nhiều một chút, dù Hi Tu nghi sủng ái, con cũng chân thật, trong cung giúp đỡ vẫn .

 

Đức phi một tay chống cằm: "Nàng cũng sắp bốn tháng , bổn cung hẳn là nên qua thăm một chút." Lần Thẩm Ngọc Quân đến lòng riêng, thật nàng cũng , đời nàng định là một lẻ loi, nàng và cung Chiêu Dương qua thiết, thậm chí che chở Thẩm Ngọc Quân, kỳ thực là con của nàng một chút, trẻ con quấy và vui .

 

Đêm , Thẩm Ngọc Quân lên giường từ sớm, nhưng lăn qua lăn vẫn ngủ . Hôm nay Trúc Vũ gác đêm, thấy chủ tử nhà nàng cứ mãi ngủ , nhịn mà mở miệng: "Nương nương, thì nô tỳ sách cho nha?"

 

"Thắp đèn sẽ sáng, bổn cung càng ngủ ," Thẩm Ngọc Quân cau mày, chút đáng thương.

 

"Không cần thắp đèn ạ," Trúc Vũ vội : "Đọc nhiều ngày như , nô tỳ đều thuộc ."

 

"Vậy ," Thẩm Ngọc Quân cũng cách nào, chỉ thể như , nếu e rằng nàng trở lâu.

 

Bên tai là giọng nhẹ nhàng chầm chậm của Trúc Vũ, Thẩm Ngọc Quân từ từ thả lỏng bản , dần trở nên mơ màng. nàng mới ngủ bao lâu bắt đầu mơ.

 

Trong mơ nàng đang ở trong đám mây mù, xung quanh trắng xóa, nàng tìm phương hướng, thể gì khác hơn là nhắm mắt , sờ soạng về phía , mãi, lâu. Nàng đột nhiên tiếng sấm "ầm ầm", mở mắt , một đám mây đen nghìn nghịt, nền mây đen sấm chớp rền vang.

 

Đôi mắt Thẩm Ngọc Quân chằm chằm bên đám mây đen, nơi đó một con tiểu kim long, những tia chớp đó đang đánh lên nó, đánh  tiểu kim long da tróc thịt bong, qua một hồi lâu, tiểu kim long hình như cuối cùng chọc giận, ngửa mặt lên trời rống lớn một tiếng, vẫy đuôi một cái liền đánh tan đám mây đen . Mây đen tan , sấm chớp ngừng, cuối cùng mặt trời cũng xuất hiện. Thẩm Ngọc Quân dọa tỉnh: "A..."

 

"Nương nương, nương nương..." Trúc Vũ vội vàng lên, thắp đèn: "Nương nương, , đầu đầy mồ hôi thế ?"

 

Thẩm Ngọc Quân xua xua : "Ngươi nghỉ ngơi , bổn cung chỉ mơ thôi, bổn cung ," nàng xuống . Nghĩ đến giấc mơ , tay Thẩm Ngọc Quân phủ lên bụng của , tiểu kim long trong mơ, cùng còn đ.â.m bụng của nàng. Thẩm Ngọc Quân dám nghĩ, giấc mơ cũng thể cho ai , nàng còn quên nó , nếu e rằng nàng sẽ lâm nguy.

 

Ngày hôm , Thẩm Ngọc Quân vì một đêm ngủ ngon giấc, cả đều ỉu xìu.

 

"Nương nương, ngủ một lát , nô tỳ thấy sắc mặt của lắm," đây là đề nghị thứ tư của Trúc Vũ. Đêm hôm qua vốn là nàng gác đêm, ngày hôm nay nàng thể nghỉ đến trưa, nhưng nàng lo lắng cho chủ tử nhà nàng nên nghỉ, ở bên cạnh trông chừng.

 

"Bổn cung ," Thẩm Ngọc Quân với Trúc Vũ: "Ngươi nghỉ , bảo Trúc Vân trông là , nếu bổn cung chuyện gì, sẽ cho bọn họ gọi ngươi."

 

"Vậy ," Trúc Vũ từ chối thẳng thừng: "Tối hôm qua ngủ ngon, hôm nay nô tỳ nhất định trông chừng ." Ít nhiều gì nàng còn hiểu chút dược lý, nếu đúng, nàng thể chút tác dụng. Có điều chút nữa nàng vẫn cho bảo Tiểu Đặng Tử đến Thái Y viện một chuyến, mời Thành lão thái y đến xem chủ tử, thì lòng nàng mãi yên.

 

Thẩm Ngọc Quân thấy Trúc Vũ như , cũng để tùy nàng . Tâm tư của nàng hiện giờ đều đặt giấc mơ , trong lòng nàng ngăn nhịn mà tỉnh táo thêm mấy phần. nghĩ đến tiểu kim long, thế nào, nàng nghĩ đến đại kim long , cũng bây giờ thế nào ?

 

Lúc , Cảnh đế đang trong xe ngựa, đang quyển sử ký cầm trong tay, bên ngoài là tiếng đao kiếm va chạm. Khoảng qua thời gian uống nửa chung thì truyền đến giọng lanh lảnh của Tiểu Lộ Tử: "Lục gia, chúng nên khởi hành ."

 

Cảnh đế nhẹ nhàng : "Còn bao lâu nữa thì thể đến núi Từ Vân?" lúc , tay còn lật một trang sách.

 

"Thưa Lục gia, tối nay là thể đến chân núi Từ Vân," là giọng tương đối trầm và mạnh.

 

"Lên đường ."

 

Xe ngựa định, Cảnh để vẫn xem quyển sử ký trong tay, nhưng khóe miệng cong, mặt nét , ánh mắt lạnh băng. Núi Từ Vân ở bên cạnh kinh thành, ngờ đến tám ngày, nhưng vội, từ từ sẽ đến.

Loading...