Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 104

Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:51:46
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả nhiên qua giờ , đoàn đến chân núi Từ Vân, lúc Cảnh đế đang trong xe ngựa chợp mắt.

 

"Lục gia, nhà trọ dọn dẹp xong, cung thỉnh Lục gia xuống xe."

 

Cách cửa sổ truyền đến giọng hùng hậu trầm thấp, lúc Cảnh đế mới mở mắt: "Biết ."

 

Tiểu Lộ Tử vẫn luôn xe ngựa đánh xe tất nhiên cũng lời của chủ tử, lập tức nhảy xuống xe , mắt ngừng quét qua bốn phía, tới phía xe ngựa, khi thấy chủ tử , vội quỳ rạp đất, cúi thành một đường cong.

 

Cảnh đế cũng giẫm lên lưng Tiểu Lộ Tự mà là nhảy xuống mặt đất, khi rơi xuống đất, đưa tay về phía Tiểu Lộ Tử hất lên, ý bảo dậy: "Chúng thôi."

 

Từ Ân tự xây đỉnh núi Từ Vân, là tự miếu của hoàng gia Đại Vũ. Chân núi Từ Vân một nhà trọ Liên Vân, chính là nơi đêm nay đoàn Cảnh đế đặt chân.

 

Dưới sự hầu hạ của Tiểu Lộ Tử, khi rửa mặt xong, Cảnh đế bàn, với Tiểu Lộ Tử đang nghiêm trang bên cạnh: "Lần tới núi Từ Vân, dọc đường gặp bao nhiêu đánh lén?"

 

"Bẩm Lục gia, tổng cộng là ba mươi hai ," hiện giờ Tiểu Lộ Tử vẻ kiêu căng trong cung lúc , mặt quần áo ngắn màu xám của bá tánh bình dân, tóc cũng chỉ dùng một mảnh vải màu đen buộc lung tung , đổi thành hình ảnh của một xa phu tiêu chuẩn.

 

"Lấy bản đồ địa hình của núi Từ Vân đến đây," Cảnh đế nhắm mắt , xoay xoay cổ: "Chỗ Diệp thị truyền tin tới ?"

 

Tiểu Lộ Tử từ trong túi vải bố bên lấy một quyển trục nho nhỏ, đó bày quyển trục mặt Cảnh đế: "Từ khi Lục gia , bên Diệp Quý tần tin tức gì."

 

"Ừm," Cảnh đế cau mày, bản đồ núi Từ Vân: "Hôm nay nghỉ ngơi sớm một chút, sáng mai lên núi."

 

Vừa dứt lời, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa khe khẽ.

 

"Ai?" Tiểu Lộ Tử phòng bộ tinh thần, đôi mắt nhỏ trừng lên cũng còn nhỏ như nữa, nét mặt nghiêm túc, ngay cả tay cũng nắm lấy roi da thắt lưng.

 

"Lục gia, bữa tối xong, nô tài đưa tới cho ngài," là giọng chuyện cách cửa xe đó.

 

"Vào ," Cảnh đế yên bên cạnh bàn, hai mắt vẫn luôn chăm chú bản đồ.

 

Bữa tối dọn lên bàn, Tiểu Lộ Tử lấy một bộ châm bạc, bắt đầu lượt kiểm tra đồ ăn bàn, để cho tà y trong ám vệ cẩn thận kiểm tra một , xác định vấn đề, Cảnh đế mới bắt đầu dùng bữa.

 

Hôm trời còn sáng , Cảnh đế đạp chân lên mặt đất đỏ tươi rời khỏi nhà trọn. Hôm nay lên núi, Cảnh đến thể xe ngựa, đổi thành kiệu bốn .

 

Một trận gió nhẹ thổi qua, nhấc rèm cửa sổ lên, Cảnh đế trong kiệu, vặn thấy đỉnh núi mơ hồ, khóe miệng nhếch lên, phong cảnh núi Từ Vân tệ, nghĩ bao lâu thỉnh an Thái hậu , tự đến Từ Ân tự thỉnh an bà , hi vọng bà đừng khiến thất vọng.

 

...

 

Trong hoàng cung, ngoài mặt vẫn là sóng yên gió lặng, trong tối gió bắt đầu nổi lên. Tối hôm qua Thẩm Ngọc Quân gặp ác mộng, ngủ ngon, trong mắt mơ hồ sắc xanh. Sáng nay Trúc Vũ phân phó Tiểu Đặng Tử Thái Y viện mời Thành lão thái y đến. Cũng may Thành lão thái y chủ tử nhà nàng chuyện gì, chỉ là suy nghĩ lo lắng nhiều thôi.

 

Thẩm Ngọc Quân , Thành lão thái y , cũng mỉm bất đắc dĩ, mấy ngày nay đúng là nàng suy nghĩ lo lắng nhiều. Tối hôm qua nàng mơ cả Hoàng thượng là máu, nàng suýt chút nữa hù chết, cũng may Trúc Vân tiếng động, vội gọi nàng tỉnh dậy. Hiện giờ nàng đúng là yên, nàng lo lắng cho Hoàng thượng.

 

"Nương nương, rốt cuộc gần đây ?" Trúc Vũ lo đến nỗi mặt nhăn thành một khối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-104.html.]

 

Thẩm Ngọc Quân nắm tay , cắn cắn môi.

 

"Bang"

 

Thẩm Ngọc Quân đập tay lên bàn: "Trúc Vũ, ngươi truyền lời cho trong nhà, Hoàng thượng Từ Ân tự, để tổ phụ phái xem." Nàng thật sự lo lắng, so với cứ mãi do dự, yên, bằng cho xem. Nói câu ích kỷ, bàn chuyện nàng tình cảm gì với Hoàng thượng, chỉ nếu Hoàng thượng chuyện may gì, nàng và bảo nhi trong bụng cũng sẽ còn đường sống.

 

Thật là, Hoàng thượng gì mà bản chạy tới núi Từ Vân, gặp mặt Thái hậu, cho đón Thái hậu về ?

 

...

 

Ngõ Bán Nguyệt, Thẩm Lâm bàn sách, hai mắt sáng quắc: "Hi Tu nghi Hoàng thượng lên núi Từ Vân ?" Lần Hoàng thượng cung, vẫn báo cho triều thần ? Không nghi trượng [1], chỉ là thường phục tuần. Đương nhiêu tâm hỏi thăm vẫn thể tìm hiểu . Vì tuy Hoàng thượng báo cho triều thần, nhưng cũng cố tình giấu giếm: "Xem Hoàng thượng là chuẩn câu cá lớn. Ngươi gọi Tiểu Tam nhi đến đây, việc dặn dò nó."

 

[1] Nghi trượng: đội nghi thức.

 

"Vâng," quản gia vội vàng rời khỏi thư phòng.

 

Khoảng chừng thời gian uống hai chung , Thẩm Triết Húc mang theo hai gã hầu cưỡi ngựa rời Thẩm phủ.

 

..

 

Trong cung Chiêu Dương, khi Thẩm Ngọc Quân quyết định vẫn tự an ủi , Hoàng thượng chắc chắn sẽ trách nàng, dù nàng cũng là lo lắng cho . Suy nghĩ một lát, nàng nhịn giơ tay sờ bụng : "Bảo nhi, phụ con nếu gặp chuyện may, hai mẫu tử chắc là sẽ bắt đầu chạy trốn. Ai..."

 

"Nương nương, Đức phi nương nương đến," Thu Cúc thấy chủ tử nhà nàng mặt ủ mày chau, cảm thấy Đức phi nương nương tới thật đúng lúc.

 

"Nhanh mời ," Thẩm Ngọc Quân vội vã xuống tháp, ngoài đón, còn cửa điện thấy Đức phi : "Thần thỉnh an Đức phi nương nương, Đức phi nương nương cát tường."

 

Đức phi cũng thả nhanh bước chân, tiến lên nâng nàng dậy: "Nhanh lên."

 

"Sao tỷ tỷ đến?" Thẩm Ngọc Quân trở tay kéo Đức phi về phía tháp, lệnh cho Trúc Vũ: "Dâng , điểm tâm xong cũng mang lên."

 

Đức phi ở chủ vị, Thẩm Ngọc Quân bên tháp.

 

"Muội thai cửa cung, ở Trọng Hoa cung chờ cũng chút buồn chán, bèn ghé thăm một lát," Đức phi , mắt bụng Thẩm Ngọc Quân: "Sắp bốn tháng , vẫn ."

 

"Muội ở trong cung cũng chú ý gì, mặc cho thoải mái thôi, khiến tỷ tỷ chê ," Thẩm Ngọc Quân vuốt bụng: "Ba tháng đầu thật cảm giác gì, qua ba tháng sẽ lớn nhanh hơn chút."

 

Mặt Đức phi đầy yêu thương, đó ngẩng đầu Thẩm Ngọc Quân, : "Hiện tại còn , sẽ càng ngày càng nhanh, mặc như cũng , bụng cũng gò bó."

 

"Thật nghĩ nhiều như ," Thẩm Ngọc Quân kéo vùng eo của bộ đồ , nở nụ : "Xem kích cỡ , y phục mặc đến mùa hạ cũng thành vấn đề."

 

Đức phi thấy nàng kéo y phục, chân mày nhíu , chút bất mãn: "Y phục là ai đo kích cỡ cho , rộng như ?"

 

"Là tự ," Thẩm Ngọc Quân : "Đây là đồ dùng đồ ngủ mùa hạ năm , con, lấy nó mặc, nhưng thật cũng thoải mái."

Loading...