Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 108
Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:52:55
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Bang... Cộp cộp..."
"Ngươi cái gì, Đại Hoàng tử chơi đùa đụng ngã kiệu của Hi Tu nghi?" Thục phi mới từ cung Cảnh Nhân về, còn kịp xuống tin , cả đều bực bội, trong chốc lát tức giận đến mức quét bàn cờ bày bàn xuống đất.
Y Liên quỳ gối xuống đất, những quan cờ đen trắng rơi đầy đất, thể khỏi rụt ại một cái, nhỏ giọng trả lời: "Vâng."
"Không bổn cung , để Đại Hoàng tử đến gần mấy vị phi tần thai ?" Thục phi thật sự nổi trận lôi đình, đập một tay lên bàn: "Một đám trông một đứa trẻ năm tuổi, nhưng vẫn trông , đều là phế vật, bổn cung cần các gì?"
"Nương nương, xin hãy nghĩ cách," Y Liên thấy Thục phi tức giận, tuy rằng trong lòng cũng lo sợ, nhưng vẫn kiên trì lên tiếng: "Kiệu lật, Hi Tu nghi rơi ngự hồ, cũng may Hi Tu nghi bơi, nhưng mới lên bờ ngất xỉu, còn là ngất trong lòng Đức phi nương nương. Nương nương, đây nhất định là mượn đao g.i.ế.c ."
Thục phi hít mấy thật sâu, dần bình tinh thần: "Ngươi sai, mấy ngày nay bổn cung chỉ lo Thúy Vi cung và Cảnh Nhân cung. Xem là bổn cung sơ suất, ngươi gọi nhũ mẫu của An nhi đến, bổn cung đích hỏi xem rốt cuộc là xảy chuyện gì."
"Vâng," Y Liên thấy nương nương nhà dần tỉnh táo , cuối cùng trong lòng cũng chủ kiến: "Nô tỳ ngay ạ."
Thục phi chống tay lên bàn, hai mắt lạnh băng: "Hứa thị, ngàn vạn đừng để cho bổn cung là ngươi động tay động chân, nếu bổn cung ngại bẩn tay một ."
Mà ở cung Chiêu Dương lúc , tuy rằng lúc đầu vì chủ tử rơi xuống nước ngất mà hỗn loạn một lát, nhưng đó Đức phi trấn giữ, ngược xem như đấy.
"Thái y, Hi Tu nghi thế nào ?" Đức phi bên cạnh giường, thấy thái y chẩn mạch xong bèn vội vàng hỏi.
Thành lão thái y là Tiểu Đặng Tử một đường vác đến cung Chiêu Dương, lúc đang nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày, quỳ mặt đất, chắp tay với Đức phi: "Bẩm Đức phi nương nương, Hi Tu nghi tuy động thai khí, nhưng long thai qua ba tháng, mà thể Hi Tu nghi khỏe mạnh, chỉ cần mấy tháng kế tiếp tĩnh tâm dưỡng thai, đảm bảo long thai chuyện gì." Ông cũng dọa đến cả đổ mồ hôi lạnh, nhưng bây giờ thể yên tâm: "Thần kê mấy phương thuốc dưỡng thai cho Hi Tu nghi ."
Đức phi thở phào nhẹ nhõm: "Làm phiền thái y," xong cũng đến bên giường Thẩm Ngọc Quân xuống, ngắt nhẹ tay Thẩm Ngọc Quân đang để bên .
Thẩm Ngọc Quân là Đức phi, khóe miệng cong lên, mở mắt nháy mắt với Đức phi, đó nhắm . Đức phi thấy như thì Thẩm Ngọc Quân thật sự chuyện gì, nàng lắc đầu, bao giờ thấy phụ nhân thai nào hung hãn như . Cũng đúng, nữ nhân trong cung đều nâng niu, giống Thẩm Ngọc Quân khi chuyện gì thì trong vườn, xem nàng học theo mới .
Chờ đến lúc trong phòng chỉ còn hai , Đức phi vỗ vỗ Thẩm Ngọc Quân: "Trong tẩm điện chỉ hai chúng , là ngủ chứ?"
Thẩm Ngọc Quân mở đôi mắt đang mơ màng, đầu với Đức phi, chút ngượng ngùng.
Đức phi thấy nàng như thì nhịn mà trợn mắt: "Ta lòng đúng là thoải mái, đây là lúc nào , vẫn ngủ ?"
Thẩm Ngọc Quân lấy tay nhẹ nhàng xoa xoa đôi mắt mơ màng của , hai tiếng như để lấp liếm: "Còn vì tỷ tỷ ở đây, yên lòng. Lâu bơi, hôm nay bơi một lúc, cảm thấy mệt, cẩn thận ngủ mất, tỷ tỷ lo lắng."
Đức phi liếc nàng, đó nàng : "Muội nghĩ chuyện hôm nay là do ai động tay?"
Nói đến chuyện , hai khỏi liếc mắt , Đức phi thấy Thẩm Ngọc Quân lên tiếng, nhưng ánh mắt thì trong lòng nàng chắc chắn: "Trong cung , thể lọt mắt mấy vị, xem là một, Thục phi cũng coi như là một , nhưng thích thủ đoạn của Thục phi."
"Thục phi tay tuyệt đối sẽ để dính dáng tới Đại Hoàng tử," Thẩm Ngọc Quân dậy, ôm hai đầu gối, đặt cằm gối: "Nàng ngốc như , hi vọng của nàng đều đặt Đại Hoàng tử. Còn một điểm cũng là quan trọng nhất, Đại Hoàng tử vẫn chỉ nuôi ở chỗ nàng , cũng ghi danh nghĩa của nàng , nếu như Đại Hoàng tử, nàng cũng chỉ là một phi tử."
"Coi như hiểu rõ," Đức phi liếc Thẩm Ngọc Quân một cái: "Đại Hoàng tử mặc dù gọi Thục phi một tiếng mẫu phi, nhưng mẫu phi như nàng danh chính ngôn thuận. Có điều bây giờ chỉ vì cái hư danh , Thục phi sẽ gánh tội ," đó Đức phi với Thẩm Ngọc Quân: "Chúng đánh cuộc , quá nửa canh giờ, Thục phi nhất định sẽ đến cung của Đại Hoàng tử xin ."
"Xin ?" Thẩm Ngọc Quân nâng mắt Đức phi: " hơn là tới để dò xét, thiệt thòi , nàng coi như ăn chắc , dẫu dù Đại Hoàng tử ghi danh nghĩa nàng , nhưng hiện giờ cũng đang nuôi gối của nàng ."
" ," mặt Đức phi ý : "Trong cung ba cái thai, nhưng là uy h.i.ế.p lớn nhất đối với nàng , mặc kệ thế nào, ở trong mắt ngoài, và bảo bối trong bụng là trở ngại mắt của nàng . Thục phi tay với cũng là chuyện hợp tình hợp lý, trừ phi nàng chứng cứ chắc chắn, thì nàng thoái thác . Theo những gì hiểu về Thục phi, tạm thời nàng sẽ gánh cái tội , chờ sẽ tính sổ."
"Lợi dụng Đại Hoàng tử thiết kế hại , cho dù lúc đó và con của xảy chuyện gì may, Hoàng thượng cũng sẽ thật sự gì Đại Hoàng tử. Dù Đại Hoàng tử cũng là nhi tử ruột của Hoàng thượng, hiện nay còn là nhi tử duy nhất," Thẩm Ngọc Quân thở dài: "Không ngờ bình thường nàng là vô dụng, nhưng khi vô dụng bắt đầu tính kế hại , mới thật sự khiến cho sợ hãi."
"Nhịn nhiều năm như , giả vờ vô tri ngu xuẩn, chẳng qua chỉ là Thục phi buông lỏng cảnh giác thôi," Đức phi hừ một tiếng, mặt mang theo sự khinh miệt: "Lần e là Hứa thị chọc giận Thục phi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-108.html.]
Thẩm Ngọc Quân nhớ đến vài đấu miệng với Hứa Quý nghi, nheo nheo cặp mắt hoa đào : "Cũng Thục phi nuốt trôi cơn tức ?"
"Thục phi là nhẫn nhịn ," Đức phi nhớ tới dáng vẻ thỏa thê đắc ý, cũng chút giễu cợt : "Suốt ngày đánh nhạn, cuối cùng nhạn mổ, nàng giữ Đại Hoàng tử ?"
Trong cung Ngọc Phù, Thục phi hỏi xong, cũng chống đỡ mà ngã tháp: "Y Liên, xem bổn cung giữ nổi Nguyên An ."
"Nương nương," Y Liên quỳ gối đất, nét mặt cũng trở nên u ám: "Không cách nào ạ? Nương nương nuôi Đại Hoàng tử nhiều năm như , Hoàng thượng thật sự nhẫn tâm tác nương nương và Đại Hoàng tử ?"
"Vô dụng thôi, bổn cung theo Hoàng thượng nhiều năm như , sớm hiểu rõ." Thục phi nhắm mắt , vươn tay day day trán: "Thời gian qua, là bổn cung xem thường Hứa thị, tay đánh cho bổn cung kịp trở tay. Có năng lực, là do bổn cung sơ suất." Thục phi xong thì mở hai mắt, ánh mắt lạnh băng: "Nàng cho rằng bổn cung ăn chay ?"
"Nương nương, nên đến Chiêu Dương cung một chút ?" Y Liên nhịn mà nhắc nhở: "Chiêu Dương cung mời thái y."
Thục phi khẽ gật đầu, lên : "Ngươi theo bổn cung đến thăm Hi Tu nghi, con dạy, mẫu , dù thế nào nữa, chỉ cần Hoàng thượng mở miệng bảo bổn cung đưa Đại Hoàng tử về cho Hứa thị, thì bổn cung vẫn là dưỡng mẫu của Đại Hoàng tử."
"Nương nương đúng," Y Liên cũng lên, phủi y phục theo Thục phi đến cung Chiêu Dương.
...
Vì ôm Thẩm Ngọc Quân nên cung trang Đức phi ướt. Hiện giờ xác định Thẩm Ngọc Quân , nàng trở về cung Trọng Hoa. Thẩm Ngọc Quân tiếp tục giường, nhắm mắt chờ Thục phi đến, nhưng nàng cũng ý định để ý tới Thục phi.
Cũng để Thẩm Ngọc Quân đợi lâu, qua nửa canh giờ, Thục phi đến cung Chiêu Dương. Trúc Vũ thấy Thục phi đến, nhanh chóng buông việc trong tay xuống, nghênh đón hành lễ: "Nô tỳ thỉnh an Thục phi nương nương, Thục phi nương nương cát tường."
"Mau lên," hôm nay Thục phi là đến xin , tất nhiên thể giá, thái độ dễ cận hơn thường ngày, đợi Trúc Vũ dậy vội vàng hỏi: "Nương nương các ngươi thế nào ? Bổn cung tin, sợ tới mức mất hồn."
Trúc Vụ thấy Thục phi như , tuy trong lòng câu oán hận, nhưng cũng thể gì, điều nàng chỉ một nửa: "Thưa Thục phi nương nương, nương nương nhà nô tỳ vẫn còn tỉnh, nhưng thái đến , là động thai khí, mấy tháng tiếp theo cần tĩnh dưỡng, nô tỳ mới theo thái y đến Thái Y viện lấy thuốc dưỡng thai về, bây giờ đang sắc thuốc."
Thục phi lời thì cái thai của Hi Tu nghi vẫn giữ : "Ngươi dẫn bổn cung thăm Hi Tu nghi, nếu bổn cung an tâm."
"Vâng," Thục phi , Trúc Vũ là nô tài, cũng chỉ thể dựa theo mệnh lệnh mà .
Thục phi Thẩm Ngọc Quân đang giường, sắc mặt tái nhợt, một tia huyết sắc, chân mày còn nhíu , thì nàng chịu khổ nhiều, nhưng nàng cũng giỏi, mà bơi. Không chỉ nữ nhân trong cung, chính là nữ tử nhà quan thông thường ở ngoài cung cũng mấy bơi, đây cũng coi như là bước tính sai của Hứa thị.
"Thật tội nghiệp," hốc mắt Thục phi đỏ cả lên, cầm khăn gấm trong tay chấm chấm khóe mắt, thở dài với Trúc Vũ: "Nếu Hi Tu nghi còn tỉnh, bổn cung cũng phiền nữa, bổn cung sẽ đến chỗ Hoàng thượng và Hoàng hậu thỉnh tội, khi nào Hi Tu nghi tỉnh, phiền ngươi sai truyền lời đến Ngọc Phù cung, bổn cung sẽ tới."
"Nô tỳ ạ," Trúc Vũ hành lễ với Thục phi.
Thục phi mang theo Y Liên còn khỏi cung Chiêu Dương gặp Hoàng hậu và Lục Chiêu nghi vội vã chạy đến: "Thần thỉnh an Hoàng hậu nương nương, nương nương cát tường."
"Hi Tu nghi thế nào ?" Hoàng hậu chút bất mãn Thục phi, cũng kêu nàng dậy trực tiếp mở miệng hỏi.
Thục phi nhỏ giọng trả lời: "Hi Tu nghi vẫn tỉnh, nhưng thái y xem qua, may mắn long thai chuyện gì."
Qua mấy nhịp thở, Hoàng hậu thở dài: "Đứng lên , cũng đừng trách bổn cung khiển trách , nếu long thai của Hi Tu nghi bất trắc gì, bổn cung cũng thể ăn với Hoàng thượng ."
Thục phi Y Liên nâng dậy, mới lên Hoàng hậu lập tức quỳ xuống: "Thần hiểu, là thần dạy con nghiêm, xin Hoàng hậu nương nương trách phạt."
"Bây giờ sớm, chuyện bổn cung cũng chủ, vẫn nên mời Hoàng thượng quyết định," Hoàng hậu tự hiểu , chuyện nàng cũng thể ôm vơ , hơn nữa đúng thật là nàng chủ .
Nhắc đến Hoàng thượng, lòng Thục phi kìm mà lạnh : "Vâng."
Biết Thẩm Ngọc Quân còn tỉnh, Hoàng hậu cũng , dặn dò cung nhân cung Chiêu Dương mấy câu rời , Thục phi cũng rời theo.