Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 119

Cập nhật lúc: 2024-12-11 14:59:44
Lượt xem: 58

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vậy Bình vương phi thong thả," Thẩm Ngọc Quân cúi đầu nàng nữa.

 

Không lâu Đức phi cầm chung : "Nhanh uống ."

 

Thẩm Ngọc Quân nhận lấy uống vài ngụm, dậy: "Đa tạ tỷ tỷ, bây giờ cũng chút tinh thần ."

 

"Được , bổn cung đưa về Chiêu Dương cung," , Đức phi đặt chung qua một bên, đỡ Thẩm Ngọc Quân ngoài.

 

Mới khỏi điện Nghi Thanh, Trúc Vân, Trúc Vũ, Uyển Y và đại cung nữ Vãn Hồng của Đức phi vây quanh.

 

Mỗi khi thấy trăm bậc thang điện Nghi Thanh, Thẩm Ngọc Quân luôn cảm giác sợ hết hồn hết vía, bởi vì nàng luôn cảm thấy nếu sơ ý một chút, thể lăn từ xuống, dù bây giờ nàng tròn vo, bộ dáng như mà lăn từ đây xuống, tuyệt đối là dừng .

 

"Cẩn thận một chút," lúc Đức phi cũng đỡ Thẩm Ngọc Quân nữa, nhưng vẫn nhịn ngừng nhắc nhở nàng.

 

Thẩm Ngọc Quân Trúc Vũ, Trúc Vân đỡ từng bước xuống, nàng cẩn thận, vì nàng thấy bậc thang chân.

 

Lúc đến một nửa, trám Thẩm Ngọc Quân bắt đầu đổ mồ hôi, nhưng cũng may nàng một lát ngược chút tinh thần.

 

Cách, cách...

 

Thẩm Ngọc Quân gắng gượng nhiều ngày như , âm thanh , trong lòng nhảy dựng, ngờ nàng còn kịp phản ứng , Trúc Vân ấn nàng xuống bậc thang. Sau khi nàng vững xong, Trúc Vân còn an tâm, nhấc chân lưng nàng, Trúc Vũ thì mặt Thẩm Ngọc Quân.

 

"Chuyện gì ?" Đức phi vẫn luôn chú ý đến bên Thẩm Ngọc Quân, tiếng hạt châu rơi mặt lạnh : "Tất cả yên đừng nhúc nhích."

 

Đức phi dứt lời, chợt thấy vài tiếng "Á... Á", ngã. Trúc Vân ở phía Thẩm Ngọc Quân, đôi mắt về phía nữ nhân đang lăn đến, chờ nữ nhân sắp tới mặt, nàng bước một chân tới, để ở bậc thang phía .

 

Chờ nữ nhân lăn đến, Trúc Vân dùng chân để bậc thang chặn .

 

"Làm càn," khi rống to một , nữ nhân nọ bắt đầu hô đau: "Lấy chân của ngươi ."

 

"Bình vương phi, vòng ngọc của ngươi ?" Đức phi cau mày chằm chằm nữ nhân Trúc Vân kéo qua một bên: "Ngươi đừng với bổn cung, vòng ngọc của ngươi tự đứt đấy nhé?"

 

Bình vương phi gân cổ lên: "Nó đúng là cẩn thận đứt," xong, nàng còn giải thích: "Vòng ngọc đó, bổn phi đeo nhiều năm, đứt... cũng là bình thường," giải thích miễn cưỡng, cho Đức phi trợn trắng mắt.

 

"Hi vọng vòng ngọc của ngươi là tự đứt," Đức phi phất tay phân phó cung nữ thái giám bên cạnh: "Nhặt hết hạt châu đất lên."

 

Thẩm Ngọc Quân , đầu Bình vương phi mặt mũi trầy trụa, nàng đúng là tàn nhẫn, ngay cả bản cũng kéo . cũng bình thường thôi, nếu nàng tự lăn xuống, ai thể tin vòng ngọc của nàng là tự đứt chứ?

 

Qua nửa canh giờ, rốt cuộc Đức phi và Thẩm Ngọc Quân tháp ở cung Chiêu Dương. Thu Cúc bưng lên hai chén cháo tổ yến hầm cách thủy: "Chắc hẳn hai vị nương nương cũng đói bụng, nhanh ăn một ít ạ."

 

Đức phi cũng khách khí với Thẩm Ngọc Quân, nàng đúng là đói mệt. Thẩm Ngọc Quân bưng chén cháo lên bắt đầu ăn từng ngụm một.

 

Sau khi dùng tổ yến xong, hai bắt đầu chuyện .

 

"Từ lễ mùng tám tháng chạp năm ngoái, cuộc sống của Bình vương phi dễ chịu gì, nàng hận ," Đức phi khẩy : "Dáng vẻ nàng như , chắc là vương phi lâu, nên quên nàng cẩn thận thế nào."

 

Thẩm Ngọc Quân hừ một tiếng, : "Muội mặc kệ nàng là cố ý vô tình, sẽ nhớ," xong Thẩm Ngọc Quân cúi đầu, cái bụng tròn vo của , lúc nãy chắc nó cũng sợ, thường ngày lười động đậy, nhưng từ lúc đó đến giờ cứ đạp mãi, hẳn là nó dọa .

 

Đức phi gật đầu, nếu như ai dám tính toán nàng, nàng cũng sẽ như Thẩm Ngọc Quân : "Muội nghỉ ngơi , về ."

 

Thẩm Ngọc Quân ngẩng đầu lên: "Lăn lộn lâu như thế, hẳn là tỷ tỷ cũng mệt, xong dậy tiễn Đức phi, nhưng Đức phi ngăn : "Muội cứ , vác cái bụng dậy, tim cũng xách lên."

 

"Vâng," Thẩm Ngọc Quân cũng kiên trì, an phận tháp.

 

"Chờ mấy ngày nữa sẽ thăm ," Đức phi xong thì rời khỏi cung Chiêu Dương.

 

Đức phi , Trúc Vân nhịn : "Nương nương, nô tỳ thấy rõ ràng, Bình vương phi là cố ý lăn xuống, nàng thật nhẫn tâm, nhưng nàng lăn xuống như cũng đủ để chịu khổ ít ngày.”

 

Thẩm Ngọc Quân nhớ đến lời Bình vương phi với trong điện Nghi Thanh, xem hôm nay là nàng nhất thời nảy chủ ý, dù lúc đó nàng còn đến cung Cảnh Nhân. Bây giờ nghĩ e là lúc đó vì chuyện gì đó dây dưa, sắp , lúc thấy nàng và Đức phi rời , mới theo phía các nàng: "Tùy nàng , bây giờ điều quan trọng nhất với bổn cung là tĩnh dưỡng, chờ bổn cung sinh con xong thì đến mấy việc ."

 

"Nương nương ạ," Trúc Vũ phụ họa: "Bây giờ tháng chín, sắp đến tháng mười , thêm hai, ba tháng nữa, tiểu chủ tử sẽ đời, bây giờ quan trọng nhất chính là bồi dưỡng thể cho nương nương, một tháng nô tỳ đều run như cầy sấy."

 

"Thời gian gần đây nô tỳ thừa dịp nhiều nhiều mắt, lấy ít thứ từ Ngự Thiện phòng," Thu Cúc nhẹ nhàng : "Chúng lén trộm bồi bổ cho nương nương, nương nương thai, cũng thể thật sự ba tháng ăn mặn ."

 

Trúc Vân xong thì vui mừng: "Ngươi thật sự lấy ?" Dù lúc nàng lấy bạc đưa cho Thu Cúc cũng ôm hy vọng gì, quy cũ trong cung nghiêm, nàng cũng hiểu .

 

Thu Cúc , đắc ý : "Dù nô tỳ cũng ngốc ở Ngự Thiện phòng nhiều năm, chút tình cảm đó vẫn ."

 

Đến giờ tuất hôm Cảnh đế mới hồi cung, hồi cung Lộ công công lập tức mời thái y đến điện Càn Nguyên.

 

Điện Càn Nguyên, Cảnh đế ghế rồng, mật thư bàn, đôi mày kiếm nhíu : "Xem Bắc Nhung và Bắc Cương liên thủ, bọn họ kéo dài đến đông mới khai chiến."

 

"Theo tình hình mắt mà suy tính, thì chính là như ," là Trường Trữ hầu, Trường Ninh hầu là bộ hạ của Thẩm Lâm, Bắc chinh chính là do trưởng tử của ông lĩnh quân, đương nhiên ông cũng cực lực đề cử với Hoàng thượng để Thẩm Triết Thần tướng lĩnh tiên phong.

 

" trẫm đợi thêm nữa," Cảnh đế nhíu mày, đôi mắt phượng híp : "Nửa tháng phương Bắc sẽ đông, ngươi tự áp giải quân lương Dụ Môn quan."

 

"Thần tuân chỉ," Trường Ninh hầu lãnh chuyện xui xẻo thì híp mắt rời khỏi điện Càn Nguyên, ông thật sự thấy quân uy của Thẩm gia quân, bao năm, ông thể đến Dụ Môn quan thử.

 

"Hoàng thượng," Lộ công công hồi cung bèn ngoài dạo một vòng: "Nô tài chuyện bẩm báo."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-119.html.]

 

"Chuyện gì?" Cảnh đế dậy tới trung tâm đại điện, bảng Chính Đại Quang Minh treo cao, phụ hoàng hài lòng sự sắp xếp của , hợp táng Thái hậu cùng chỗ với Nguyên Khải đế, còn cho Thái hậu chôn cùng.

 

"Bẩm Hoàng thượng, thái y ở bên ngoài điện, xem cần để bọn họ bắt mạch cho ?" Lộ công công cẩn thận dè dặt hỏi, Hoàng thượng gì ở hoàng lăng, cũng mấy ngày ngay Hoàng thượng thể ngủ ngon, tiên đế tức giận đến mức mộng quát mắt Hoàng thượng bất hiếu ?

 

"Ngươi chuyện của ngươi , chờ ngươi xong, để cho bọn họ ," Cảnh đế xoay trở về ghế rồng, bắt đầu lật tấu chương chất đống bàn.

 

"Vâng," Lộ công công vội vàng những chuyện phát sinh trong cung mấy ngày nay.

 

Sau khi Cảnh đế phê xong một quyển tấu chương, ngẩng đầu : "Bên Thái Y viện để đến bắt mạch bình an cho Hi Tu nghi ?"

 

"Chiều hôm qua, Thành Lục Vị bắt mạch bình an, thứ đều ."

 

"Ừm," Cảnh đế cúi đầu xem tấu chương: "Cho với Bình vương một tiếng, vương phi của nên c.h.ế.t bệnh."

 

Lộ công công nở nụ : "Vậy Bình vương gia chắc vui mừng lắm, vẫn luôn đổi vương phi."

 

Cảnh đế lạnh cùng .

 

Ngày kế khi Hoàng thượng hồi cung, vì đau lòng quá độ mà miễn triều.

 

Thẩm Ngọc Quân Hoàng thượng đang tháp của nàng cầm quyển du ký mà xem, sách sử trong tay . Nàng nghĩ nàng và Hoàng thượng nhất định là cầm nhầm sách : "Hoàng thượng, đói bụng ?"

 

"Trong cung nàng phòng bếp nhỏ , nàng đói bụng ăn gì, để cung nhân nấu cho nàng," Cảnh đế ngẩng đầu lên Thẩm Ngọc Quân một lát, cúi đầu tiếp tục sách.

 

Thẩm Ngọc Quân thả sách sử trong tay xuống, một tay chống hông tới bên tháp, leo lên, nhưng cái bụng một chút, nàng bỏ ý định, đổi thành mép tháp: "Hoàng thượng, thích Hoàng tử là Công chúa?"

 

Nói đến Công chúa, hai nàng Công chúa của Hoàng thượng, nàng chỉ từng gặp Đại Công chúa, còn Nhị Công chúa, vì sức khỏe , cho nên sinh bao lâu đưa đến Hề Hòa viên ở phía nam kinh thành để nuôi, theo còn còn dưỡng mẫu của Nhị Công chúa - Trang Chiêu dung.

 

"Hoàng tử," Cảnh đế hề chần chừ , đó để sách xuống Thẩm Ngọc Quân: "Lẽ nào nàng thích Công chúa?"

 

Thẩm Ngọc Quân đầu Hoàng thượng: "Không ngờ Hoàng thượng trọng nam khinh nữ," xong, nàng đưa hai tay ôm cái bụng nhô cao của , dậy chuẩn rời , lúc còn yếu ớt : "Cho dù là Hoàng tử Công chúa, thần đều thích."

 

Cảnh đế hình cường tráng của Thẩm Ngọc Quân, cau mày, nở nụ .

 

Cảnh đế miễn triều ba ngày tiếp tục lên triều. Từ khi Thái hậu về cõi tiên, Diệp Quý tần cũng hồi cung, Hoàng thượng thăng nàng lên Chiêu viện, ban phong hào "Túc", nhập chủ cung Trường An.

 

Vì giữ đạo hiếu, nhất thời trong cung an tĩnh, nhưng tháng mười một, biên cảnh phía bắc cuối cùng cũng khai chiến. Nhắc đến cũng lạ, năm cũng là tuyết tai, năm nay ngược tuyết rơi mấy trận, giống như năm ngoái rơi hết . Mượn kinh thành mà , từ khi đông, bây giờ qua mồng tám tháng chạp mà chỉ mới rơi một trận tuyết.

 

Thời gian lâm bồn của Thẩm Ngọc Quân đến, ánh mắt trong cung đều chằm chằm cung Chiêu Dương. Hôm nay là mười một tháng mười hai, Thẩm Ngọc Quân dùng xong bữa tối thì Trúc Vân và Trúc Vũ đỡ nàng tới lui trong phòng. Nàng bụng của , mặt lộ ý , bây giờ chỉ thể một nửa.

 

"Nương nương, chúng thêm một lát nữa," Trúc Vũ đồng hồ cát đặt bàn.

 

Thẩm Ngọc Quân cảm thấy khỏe, thoải mái đáp: "Được."

 

Cảnh đế bận việc ở điện Càn Nguyên xong thì tới thẳng cung Chiêu Dương. Hắn vẫn như đây, để cho thái giám ngâm xướng trong điện.

 

Vừa lúc Thẩm Ngọc Quân xoay thì thấy , bây giờ nàng quen với việc Hoàng thượng bất thình lình xuất hiện.

 

"Thần thỉnh an Hoàng thượng,: Thẩm Ngọc Quân tiến lên vài bước, khuỵu xuống Cảnh đế đỡ lên: "Nàng sống yên một chút ," Trúc Vũ hỏi: "Chỉ tử ngươi còn bao lâu nữa?"

 

Trúc vũ vội trả lời: "Bẩm Hoàng thượng, thêm thời gian một chung nữa là ạ."

 

Cảnh đế đỡ Thẩm Ngọc Quân tiếp tục trong phòng: "Trẫm thấy tinh thần nàng cũng tệ lắm."

 

"Thần ăn no mặc ấm, tinh thần đương nhiên là ," hiện tại cả Thẩm Ngọc Quân vô cùng ôn nhu, lẽ vì nàng sắp mẫu .

 

Một lúc , Cảnh đế thấy sai biệt lắm, đỡ Thẩm Ngọc Quân xuống mép tháp nghỉ ngơi: "Có lẽ trong mấy ngày ."

 

" ," Thẩm Ngọc Quân dịu dàng , đây nàng sợ, bây giờ ngược vô cùng chờ mong, xem đứa bé sinh dáng dấp thế nào, giống phụ nó nhiều hơn một chút ?

 

Cảnh đế đưa tay sờ bụng nàng, mặt cũng một tia ấm áp.

 

Thẩm Ngọc Quân bụng của một lát, đầu chăm chú Hoàng thượng: "Hoàng thượng, thật sự chỉ thích Hoàng tử thôi , nếu thần sinh Công chúa thì bây giờ?"

 

Cảnh đế vỗ vỗ bụng nàng, Thẩm Ngọc Quân : "Công chúa cũng là con của trẫm."

 

Thẩm Ngọc Quân nở nụ : "Thần Hoàng thượng cũng thích Công chúa mà."

 

Cảnh đế tiếp tục cúi đầu bụng nàng: "SInh Công chúa tấn vị Chiêu nghi, sinh Hoàng tử," đến đây, đầu vẻ mặt vui mừng của Thẩm Ngọc Quân, cong miệng : "Tấn Hiền phi."

 

Niềm vui mặt Thẩm Ngọc Quân cứng , đó chu miệng : "Vậy Hoàng thượng vẫn trọng nam khinh nữ."

 

Đêm dó Cảnh đế nghỉ ngơi tại cung Chiêu Dương. Buổi sáng còn đến giờ mão, cảm giác nữ nhân mang thai bên cạnh chật vật xoay , mới vươn tay định giúp nàng, nào ngờ chạm đệm chăn ướt.

 

Cảnh đế vội dậy kêu một tiếng: "Tiểu miêu nhi."

 

Thẩm Ngọc Quân mơ màng, nhưng vẫn trả lời: "Hoàng thượng."

 

Cảnh đế sờ sờ đệm giường, đầu về phía cửa sổ hô một tiếng: "Tiểu Lộ Tử, truyền thái y, Hi Tu nghi sắp sinh."

Loading...