Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 122
Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:01:44
Lượt xem: 60
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Tiểu Phì Trùng của chúng đến lúc đó chắc cũng là một đứa bé tinh nghịch, dù nó cũng sinh ở chỗ của ," Đức phi đứa bé trong lòng, nghĩ tới Hoàng thượng, thôi , hình ảnh đó nàng dám tưởng tượng.
Vừa trong đầu Thẩm Ngọc Quân mới nghĩ đến Tiểu Phì Trùng và Hoàng thượng của mấy năm , thôi , nàng cũng dám nghĩ.
...
Trong điện Càn Nguyên, cuối cùng Cảnh đế chọn xong tên cho Tiểu Phi Trùng, hai chữ giấy, càng xem càng thấy thỏa mãn.
"Hoàng thượng." Lộ công công nhắc nhở Hoàng thượng tấu chương hôm nay còn nhiều, nhưng dám, chỉ thể hỏi: "Nô tài pha cho một chung đại hồng bào ạ?"
"Ừm," cuối cùng Cảnh đế cũng cầm tấu chương bàn lên lật xem: "Tẩy tam yến (tiệc trong lễ tắm ba ngày) của Tiểu Phì Trùng ngày mai chuẩn thế nào ?"
"Bẩm Hoàng thượng, thứ đều chuẩn thỏa ạ," Lộ công công cầm chiếc mâm tới đổi cho Hoàng thượng một chung : "Lát nữa nô tài sẽ một vòng."
"Ừ," Cảnh đế phê tấu chương: "Trước khi Hi Tu nghi ở cữ, ngươi trông chừng một chút, đừng để các nàng cơ hội đục nước béo cò."
"Vâng," Lộ công công cảm thấy tim Hoàng thượng lệch đến nách , thấy Hoàng thượng để ý nào như .
...
Trong cung Cảnh Nhân, lúc Hoàng hậu đang bận rộn vì tẩy tam yến ngày mai của Tiểu Phì Trùng: "Ma ma, bên Chiêu Dương cung chuẩn thế nào ?" Là đích mẫu của Tam Hoàng tử, tẩy tam yến của Tam Hoàng tử, nàng cho , ngày mai đám tôn thất cũng sẽ tới.
"Đã chuẩn ạ." hiện tại Dung ma ma chỉ cảm thấy Hi Tu nghi thật . Người mới cùng, chỉ nàng thuận lợi sinh con. Tuy Dương Thục nghi c.h.ế.t cũng sinh Nhị Hoàng tử, nhưng tình hình Nhị Hoàng tử thế nào, trong lòng đều cân nhắc.
"Lần vì Nhị Hoàng tử sinh thời hạn, còn sinh mười lăm tháng bảy, bên phía tôn thất ngập tràn oán hận với bổn cung." Hoàng hậu bất đắc dĩ : "Bây giờ bổn cung chỉ mong tẩy tam yến ngày mai của Tam Hoàng tử thể thật sự yên ắng, thì chỉ e đám tôn thất thật sự dâng tấu, kiến nghị Hoàng thượng phế bổn cung."
"Chuyện của Nhị Hoàng tử vốn thể trách nương nương ." Dung ma ma tức giận : "Muốn trách chỉ thể trách sinh mẫu của Nhị Hoàng tử trò thiêu ."
"Ngươi cũng , gối Hoàng thượng vốn đơn bạc. Vất vả lắm mới chờ đến lúc mới tiến cung, ngờ liên tiếp mất hai đứa bé, tôn thất thể gấp ." Nói đến đây, mặt Hoàng hậu chút mỉa mai, đám tôn thất bên ngoài chỉ tỏ thái độ, bên trong thì ai hy vọng Hoàng thượng đoạn tử tuyệt tôn.
Dung ma ma cũng bất bình: "Tôn thất chẳng bản lĩnh gì, chỉ nhảy nhót."
"Hơn nữa đây của gây chuyện trong trong, bọn họ cũng tìm cớ chằm chằm bổn cung buông ." Hoàng hậu cũng mệt mỏi, trong nhà giúp đỡ, còn mãi cản trở nàng.
"Nghe Bình vương phi bệnh?" Thật Dung ma ma thích Bình vương phi, nhưng mắt đối với Hoàng hậu nương nương nàng vẫn còn chút tác dụng.
Hoàng hậu lạnh một tiếng: "Chức vương phi của nàng xem như xong , đó nàng dám cả gan loạn cung yến trừ tịch, mắt của Hoàng thượng, dám tay g.i.ế.c Chu Tần, nàng bắt đầu an phận ."
Nhắc đến mấy đó của Hoàng hậu đúng là một ai thể dùng , là thứ lên mặt bàn.
"Trong lòng nàng chắc là vẫn còn oán lắm?"
"Có thể oán ?" Hoàng hậu khinh thường : "Năm đó lúc bổn cung xuất giá, nàng ôm bổn cung nỡ xa bổn cung, dùng đủ thủ đoạn theo bổn cung dắng [1] . Thật đáng tiếc, cô mẫu đồng ý, nàng cũng còn cách nào. Sau cô mẫu sắp xếp nàng Bình vương phủ, loại hàng như Bình vương thể so sánh với Hoàng thượng chứ?"
[1] Dắng: Nàng hầu, các vua chư hầu ngày xưa gả chồng cho con gái, lúc vu quy cho thêm mấy đứa em gái cháu gái bồi và hầu lẽ cho chồng con nữa gọi là dắng.
" mấy năm nay nàng giả vờ đúng là tệ," Dung ma ma : "Bây giờ nghĩ , nàng cũng vì bản thôi."
"Đương nhiên nàng là vì bản , vinh hoa phú quý, thứ gì nàng cũng , tâm quá lớn, gặp họa." Hoàng hậu khinh thường hạ mắt xuống: "Bổn cung Hoàng hậu nhiều năm như cũng dám tay với phi tần thai, nàng gan lớn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-122.html.]
"Chỉ là liên lụy đến Hoàng hậu nương nương."
"Hừ, tôn thất nghĩ hiện tại nàng là Bình vương phi chứ?" Mỗi khi nghĩ như , Hoàng hậu cũng tức giận: "Mặc kệ kế nào, lễ tắm ba ngày ngày mai thể sai sót."
"Nô tỳ ạ." Dung ma ma nâng cao tinh thần, vội vàng trả lời.
...
Trong cung Ngọc Phù, Thục phi đang ôm Nhị Hoàng tử, thấy Y Liên trở về bèn giao Nhị Hoàng tử cho nhũ mẫu ôm xuống: "Sao ?"
"Nương nương thật sự tay ?" Y Liên cảm thấy nương nương nhà nàng như mạo hiểm.
"Bây giờ nàng con ?" Vẻ mặt Thục phi vô cùng bình tĩnh: "Vậy bổn cung giúp nàng một tay." Nàng vĩnh viễn quên vị điểm tâm năm đó, nàng thể nếm phần điểm tâm , thật sự cám ơn Hoàng hậu: "Để cho nàng mộng mấy tháng cũng . Thuốc của Lệ Phi nhiều nhất đảm bảo đứa bé qua ba tháng, bổn cung sẽ nàng đau đớn khi chiếm mất ."
Y Liên nỗi hận trong lòng chủ tử nhà nàng: "Vậy ạ, nhưng chúng cách qua mặt Dung ma ma mới ."
"Lão bà lòng đề phòng nặng, đúng là một phiền phức." Thục phi khẽ gật đầu: "Hiện tại bổn cung gấp chờ thấy bộ dạng đau đớn của Hoàng hậu nương nương tôn quý của chúng , chỉ nghĩ thôi khiến lòng bổn cung thoải mái."
"Vậy ." Y liên thở hắt : "Nô tỳ sẽ trong Lệ Phi tay."
"Đi ." khi Y Liên lui , Thục phi chậm rãi đến cửa đại điện của chính điện cung Ngọc Phù, về phía đông, tuy rằng cách bức tường cao, thấy gì, nhưng nàng hướng là cung Cảnh Nhân: " là một câu chuyện , Hoàng hậu mà ở Cảnh Nhân cung, a..."
...
Buổi tối, Thẩm Ngọc Quân dùng xong bữa tối, cuối cùng nhịn , bảo Trúc Vũ đỡ nàng xuống đất vài bước.
"Nương nương, vẫn nên ngoan ngoãn ở giường ," Trúc Vũ lắc đầu như trống bỏi, nàng còn lui về phía .
"Lại đây," Thẩm Ngọc Quân hiếm khi lạnh mặt: "Bổn cung giường hai ngày, khớp xương đều sắp rã , bổn cung chỉ xuống đất hai bước, hai bước là ."
Trúc Vũ thấy chủ tử nhà đảm bảo hề chút thành ý nào càng sức lắc đầu: "Không , nương nương hãy bỏ qua cho nô tỳ ," xong nàng bèn chạy .
Thẩm Ngọc Quân thấy trong phòng ai ngoại trừ bản nàng, một cung nhân cũng : "Thật sự là chiều hư, mà lời. Hừ, bổn cung tự xuống." Xốc chăn mỏng lên, Thẩm Ngọc Quân cẩn thận xuống giường, chân đạp giày thêu bên cạnh, nàng cúi mang giày , nào ngờ lúc nàng chuẩn , định cúi mang giày thì giày của nàng một đôi tay vươn tới cầm : "Ai..."
"Nàng thể ngoan ngoãn giường mấy ngày chờ khỏe lên mới xuống đất ?" Cảnh đế cau mày, vẻ mặt ngạc nhiên của cô gái nhỏ: "Còn lên giường ?"
Thẩm Ngọc Quân chỉ thể trơ mắt Lộ công công lấy giày của nàng, đó ủ rũ : "Hoàng thượng, bây giờ thần chẳng tí sức nào, để thần một lát, chờ thần sức lên giường." Nàng quyết định hạ thấp yêu cầu, thể xuống đất, giường một lát cũng .
Cảnh đế thì về phía nàng, tự tay ấn nàng trở giường, đó chuyển hai chân đang thòng xuống của nàng lên giường: "Được , bây giờ nàng đàng hoàng ."
Thẩm Ngọc Quân thở dài một : "Hoàng thượng đến thăm Tiểu Phì Trùng ?"
"Trẫm thăm ," Cảnh đế ở mép giường.
Thẩm Ngọc Quân chua chát : "Thần còn tưởng đến thăm thần ," nàng vô lực thở dài: "Gà mái thể đẻ trứng đúng là đáng bao nhiêu tiền."
Cảnh đế lấy một quyển du ký giá đầu giường nàng: "Nàng cũng xem là gà mái thể đẻ trứng, chỉ thể coi là gà mái tạm thời thể đẻ trứng thôi."