Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 124

Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:02:31
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong cung Cảnh Nhân, Hoàng hậu sổ ghi chép của Kính Sự phòng trình lên: "Hạn thì hạn chết, úng thì úng chết. Vị ở Chiêu Dương cung dù là đang mang thai cũng thịnh sủng như . Mấy ngày nay Hoàng thượng chạy đến Chiêu Dương cung mỗi ngày, xem thật sự là thích Tam Hoàng tử."

 

"Nương nương, thật sự liên thủ với Lệ Phi ?" Thu Đồng hỏi, nàng chút chần chờ: "Lệ Phi hận vị ở Chiêu Dương cung đến thấu xương, nương nương sợ nàng lợi dụng ?"

 

"Hiện tại Lệ Ph là kẻ cướp cùng đường, gây sóng gió gì. Bổn cung thuốc trong tay nàng , chờ thuốc đến tay, tới lúc đó còn xem tâm trạng của bổn cung." Hoàng hậu nắm khăn tay trong tay: "Chuyện đừng cho ma ma ," Nàng chờ nữa, hôm nay nàng bế Tam Hoàng tử, nàng thật sự bế nó về cung Cảnh Nhân, thế nhưng nàng thể.

 

"Vâng." Thu Đồng cau mày, vẻ lo lắng.

 

Trong cung Thúy Vi, Lệ Phi tháp, lưng lót hai cái gối mềm: "Hoàng hậu thế nào?"

 

Thường ma ma thở dài: "Đã cho Thu Đồng qua đây truyền lời, nàng kiểm tra thuốc, nếu thật sự thể cho nàng mang thai, đến lúc đó hai mẫu tử Chiêu Dương cung cũng là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt nàng ."

 

"Hừ, bổn cung cho rằng bao nhiêu  năm nay, nàng Hoàng hậu lâu như , đầu óc sẽ thông minh một chút, vẫn ngu xuẩn," Lệ Phi mân mê hộp gỗ trong tay: "Muốn thuốc, thôi, bổn cung cho nàng ."

 

Lần ngược Thường ma ma ngăn cản, chỉ cần cho đang mang thai dùng, bà sẽ đều cản: "Hi vọng khi Hoàng hậu nương nương thai, thật sự thể giúp nương nương đạt mong ."

 

"Ma ma yên tâm ." Lệ Phi mở hộp tử đàn , dùng tay nặn một viên thuốc màu đen: "Chờ Hoàng hậu thai, nàng thấy Hoàng thượng yêu thích Tam Hoàng tử như , bản nàng sẽ sốt ruột, dù trong bụng nàng mới là đích tử trung cung."

 

"Nương nương dự tính trong lòng, nô tỳ dựa theo phân phó của nương nương việc là ." Thường ma ma nghĩ cũng cảm thấy đúng.

 

Lệ Phi viên thuốc trong tay, bật một tiếng: "Đưa đến cho Hoàng hậu nương nương của chúng ."

 

"Vâng." Thường ma ma cho viên thuốc một chiếc bình ngọc nhỏ khom lui .

 

Lệ Phi tháp: "Thứ bổn cung , khác cũng đừng mơ . Hi vọng ba tháng Hoàng hậu nương nương vẫn thể là Hoàng hậu nương nương, ha ha... Khụ khụ..."

 

Ngày hôm là mười lăm tháng chạp, theo lý Hoàng thượng nghỉ ở cung Cảnh Nhân, giờ dậu Cảnh đế mới xong chính sự, còn nghỉ ngơi thì Lộ công công tiếng động bước : "Hoàng thượng, Thu Đồng bên cạnh Hoàng hậu nương nương tới, Hoàng hậu nương nương hầm canh vịt bát bảo thích ăn nhất, mời qua đó dùng."

 

Cảnh đế dựa ghế rồng: "Nàng lấy thuốc ?"

 

Lộ công công khinh bỉ trong lòng, Hoàng hậu đúng là ngốc đến nơi đến chốn, đồ của Lệ Phi nàng cũng dám ăn: "Tới tay ạ."

 

"Ngươi trả lời Thu Đồng, lát nữa trẫm sẽ ," mặc kệ thế nào, vẫn sẽ cho Hoàng hậu chút thể diện, còn chuyện đó, Hoàng hậu thế nào là thế .

 

"Vâng." Lộ công công khom lui khỏi điện Càn Nguyên, trong lòng yên lặng thắp cho Hoàng hậu một nén nhang, xem Hoàng hậu cách cái c.h.ế.t xa.

 

Cảnh đế ở điện Càn Nguyên bao lâu thì đến cung Cảnh Nhân.

 

Sáng sớm hôm , lúc Cảnh đế tỉnh dậy, Hoàng hậu bên cạnh, mặt đen . Lúc Hoàng hậu còn ngủ, Cảnh đế cũng gọi Tiểu Lộ Tử hầu hạ, tự rời giường mặc y phục.

 

Sau khi mặc y phục xong, Cảnh đế tới bên giường: "Từ hôm nay trở , sống chết, trẫm cũng sẽ quản ngươi nữa, đương nhiên từ nay về , ngươi cũng chỉ là Hoàng hậu mà thôi." xong bèn xoay rời .

 

Hoàng hậu vốn đang ngủ, lúc mở mắt , nước từ khóe mắt chảy xuống: "Ta , từ đến giờ Hoàng thượng ngài từng cho thần cơ hội, thần chỉ thể nghĩ cách cho bản ."

 

Cũng bắt đầu từ ngày đó Hoàng hậu liền bệnh, miễn phi tần hậu cung thỉnh an.

 

Cảnh đế ở cửa đại điện của điện Càn Nguyên bông tuyết rơi xuống, mặt chút cảm xúc, ánh mắt lạnh lùng: "Hoàng hậu còn khỏe ?"

 

Lòng Lộ công công run lên, mấy ngày nay tới tới lui lui hỏi chuyện Hoàng hậu, bao gồm cả nhà đẻ Trung Dũng Hầu phủ bao nhiêu : "Bẩm Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương vẫn còn bệnh."

 

Cảnh đế Tiểu Lộ Tử: "Nếu Hoàng hậu bệnh, chuyện lục cung giao cho Đức phi và Thục phi ."

 

"Vâng," Nhìn xem những gì Hoàng hậu , trong lòng Lộ công công chút sảng khoái. Đã sắp hết năm, Hoàng hậu còn dám bệnh, bây giờ quyền lục cung: "Nô tài đến Cảnh Nhân cung truyền lời."

 

"Ừm," Cảnh đế tuyết rơi càng lúc càng lớn, thẳng trong tuyết.

 

...

 

Trong cung Chiêu Dương, Trúc Vũ và Trúc Vân đang ở trong tẩm điện của nương nương nhà các nàng tắm cho Tam Hoàng tử: "Tam Hoàng tử của chúng , đúng là mỗi ngày mỗi vẻ, mới sinh mười hai ngày, trắng mịn nõn nà ."

 

Thẩm Ngọc Quân thể xuống giường vài vòng: "Có , bổn cung cảm thấy vẫn đỏ?"

 

Trúc Vũ đầu tức giận chủ tử sinh con xong biến thành kẻ ngốc nhà : "Nương nương, là càng càng càng ," nào nương nào thấy nhi tử chứ?

 

Thẩm Ngọc Quân nở nụ : "Bổn cung phát hiện gần đây các càng ngày càng chuyện dối lòng," nàng đến bên cạnh thau tắm nhỏ: "Các ngươi xem, Tiểu Phì Trùng trắng chỗ nào?"

 

"Tam Hoàng tử cũng trắng mập hơn lúc mới sinh nhiều," Trúc Vũ còn cố gắng lý.

 

"Oa..." Tiểu Phì Trùng thoải mái chỗ nào, hai mắt nhắm , hai cánh tay nhỏ vỗ mặt nước bắt đầu .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-124.html.]

Trúc Vân vội vàng dậy cầm chăn nhỏ đến, Trúc Vũ bế Tiểu Phì Trùng bọc nó trong chăn. Bây giờ Tiều Phì Trùng trừ uống sữa, những chuyện khác đều do hai nàng bao trọn.

 

"Thằng bé ?" Thẩm Ngọc Quân , xoay về phía cửa đại điện, tiến lên vài bước: "Thần thỉnh an Hoàng thượng, Hoàng thượng cát tường."

 

"Đứng lên ."

 

Sau khi Thẩm Ngọc Quân dậy, áo khoác Hoàng thượng là tuyết, ngọc quan tử kim cũng vài khối tuyết tan hết: "Sao Hoàng thượng như đến đây, Lộ công công , để đội tuyết đến?" Nàng vươn tay phủi tuyết áo khoác ẩm của Hoàng thượng.

 

Cảnh đế thấy nàng vươn tay tới trừng mắt liếc nàng: "Nàng đang còn ở cữ, chạm lạnh, trẫm tự ."

 

Thẩm Ngọc Quân thấy Hoàng thượng tự đưa tay cởi áo khoác, bèn đầu với Trúc Vân: "Ngươi bảo các nàng chuẩn chút nước nóng mang đây."

 

"Vâng." Trúc Vân bỏ chuyện đang , để Trúc Vũ một bận rộn, nàng vội lui ngoài chuẩn nước nóng.

 

"Hoàng thượng ướt, khỏi lạnh, tắm nước nóng ." Thẩm Ngọc Quân kéo tay Hoàng thượng qua, tới bên tháp.

 

Lúc Trúc Vũ cũng mặc y phục cho Tiểu Phì Trùng xong, lui sang một bên. Hiện tại Thẩm Ngọc Quân cũng thể bế Tiểu Phì Trùng, nhưng mỗi chỉ thể bế một lúc: "Hoàng thượng xem, y phục Tiểu Phì Trùng đều do thần tự , ?"

 

"Đẹp," hôm nay Cảnh đế nhanh trí khác thường.

 

Thẩm Ngọc Quân nở nụ , buông tay Hoàng thượng , tự tay bế Tiểu Phì Trùng đang mở to đôi mắt trong veo vùng vẫy đôi tay nhỏ tháp. còn ôm Tiểu Phì Trùng nàng một bước.

 

Thẩm Ngọc Quân xoay Hoàng thượng đang bế Tiểu Phì Trùng: "Hoàng thượng, bọn họ đều Tiểu Phì Trùng trắng mập, ước lượng xem, Tiểu Phì Trùng thật sự mập lên ?"

 

Cảnh đế thật sự thử một chút: " là nặng, nó sinh mười ngày, nếu nặng một chút, nhũ mẫu của nó cũng cần sống nữa." Hai vị nhũ mẫu một bên , sợ đến run rẩy, đầu thấp đến thể thấp hơn.

 

"Nương nương, nước nóng chuẩn xong." Trúc Vân báo .

 

"Mang ." Thẩm Ngọc Quân xong với Hoàng thượng: "Bây giờ thần ở cữ thề hầu hạ , chỉ thể tự động thủ thôi."

 

Cảnh đế đặt Tiểu Phì Trùng tháp, mà hai chân Tiểu Phì Trùng dính tháp thì nhắm mắt ngủ, Cảnh đế bộ dạng của Tiểu Phì Trùng, khóe miệng kìm mà cong lên, đầu Thẩm Ngọc Quân: "Nàng cũng lên giường ."

 

Thẩm Ngọc Quân chép miệng: "Thần ."

 

Cảnh đế dáng vẻ bất đắc dĩ của nàng, nhéo lên mặt nàng một cái bỏ nàng tắm.

 

Thẩm Ngọc Quân bóng lưng Cảnh đế, nàng cảm giác gần đây Hoàng thượng nhất định chuyện gì, nhưng đó cũng là chuyện của Hoàng thượng, nàng cũng thể cố tình thăm dò, chỉ thể khiến vui vẻ một chút. Nàng cúi đầu Tiểu Phì Trùng đang ngủ, mặt đều là dịu dàng, đưa tay quệt cái mũi nhỏ của nó: "Con là tim phổi."

 

Dùng xong bữa tối, Thẩm Ngọc Quân mấy bước thì lên giường, thật sự là ánh mắt của Hoàng thượng quá sắc, nàng dám lề mề nữa.

 

Cảnh đế thấy nàng lên giường mới liếc nàng một cái: "Ý chỉ phong phi của nàng, trẫm nghĩ xong , chờ Tiểu Phì Trùng đầy tháng sẽ tuyên chỉ."

 

Thẩm Ngọc Quân đến chuyện thì hăng hái: "Hoàng thượng, thật sự phong thần Hiền phi ?"

 

Cảnh đế dáng vẻ vui mừng của nàng, : "Sao, sợ trẫm đổi ý ? Nàng qua thêm chút nữa, lẽ trẫm sẽ đổi ý."

 

Thẩm Ngọc Quân phồng má lên: "Hoàng thượng miệng vàng lời ngọc, đời , lời của ai khiến thần tin tưởng hơn Hoàng thượng."

 

"Tiểu yêu tinh nịnh bợ," Cảnh đế trừng mắt liếc nàng: "Yên tâm, ý chỉ phong nàng Hiền phi ngự án của trẫm ở Càn Nguyên điện."

 

Thẩm Ngọc Quân ôm chăn bụm mặt im lặng nở nụ .

 

Cảnh đế bộ dạng ngốc nghếch của nàng, bất lực lắc đầu theo. Mấy ngày nay nàng sức xu nịnh, . cũng trách nàng, mấy ngày nay đúng là Hoàng hậu cho ghê tởm, chơ tới bây giờ đều ngờ chính thê Hoàng hậu của , cũng dám dùng đồ dơ bẩn lên . Trước cứ để mặc nàng , thuốc của Lệ Phi, là do tự nàng cầy, nàng tự chịu .

 

Gần đây ngoài xử lý cung vụ thì Đức phi chỉ ở trong khố phòng của : "Bổn cung nhớ ở chỗ của bổn cung một cái chậu san hô nhỏ, chạy ?"

 

Uyển Y theo lưng Đức phi: "Nương nương cái chậu cảnh san hô màu đỏ ạ?"

 

", chính là cái đó," Đức phi quét mắt một vòng khố phòng.

 

Uyển Y : "Nương nương quên , nô tỳ cảm thấy màu của nó , đặt giá đầu giường của ."

 

"Vậy chúng ngoài ." Đức phi xoay chuẩn khỏi khố phòng: "Cái chậu cảnh đó tinh xảo, màu cũng , ngươi thu cho bổn cung, chờ lúc Tiểu Phì Trùng đầy tháng, bổn cung tặng cho Tiểu Phì Trùng."

 

"Vâng," Uyển Y : "Bây giờ nô tỳ thật sự lo lắng, chờ đến lúc Tam Hoàng tử chạy , khố phòng của nương nương đảm bảo sẽ trống ."

 

"Ha ha...," Đức phi cũng : "Dù mấy thứ bổn cung cũng cần, cho Tiểu Phì Trùng, trong lòng bổn cung cũng nguyện ý."

 

"Nương nương vui vẻ là ạ," Uyển Y theo bóng lưng chủ tử nhà nàng, thở một , nương nương nhà nàng như cũng .

 

Loading...