Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 125

Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:03:31
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Ngọc Quân chu miệng: "Đây là Hoàng thượng bảo thần ngủ nhé?"

 

"Ừm, nhanh ngủ ," giọng của Cảnh đế chút mơ màng sắp ngủ.

 

Cuối cùng Thẩm Ngọc Quân bất đắc dĩ xuống.

 

Rất nhanh tới mùng ba tháng giêng, hôm nay Thẩm Ngọc Quân dậy từ sáng sớm như năm ngoái, lâu lệnh cho Tiểu Đặng Tử tới cửa cung.

 

"Trúc Vũ, ngươi xem bánh mứt táo củ từ của Thu Cúc xong , thêm ít đậu phụ vàng đến đây," Thẩm Ngọc Quân tháp, một tay Tiểu Phì Trùng cầm lấy.

 

Trúc Vũ bế Tiểu Phì Trùng xiêm y cho nó, : "Nương nương, những lời hỏi mấy , Thu Cúc hỏi đến hoảng luôn."

 

Thẩm Ngọc Quân , đùa: "Đây vì bổn cung rảnh rỗi đến cuống ," nàng bế Tiểu Phì Trùng: "Hôm nay ngoại tằng tổ mẫu và ngoại tổ mẫu sẽ đến đây, con hoạt bát một chút, nhưng nếu con buồn ngủ thì ngủ, điều , hả?" Thẩm Ngọc Quân càng nó càng thích, nhịn cụng cụng trán với nó, chọc cho Tiểu Phì Trùng bật .

 

Trúc Vũ ôm y phục ngoài, y phục của tiểu chủ tử đều do nàng và Trúc Vũ tự tay giặt giũ, dù các nàng cũng dám mang tiểu chủ tử đánh cuộc với lòng trong cung.

 

Vừa qua giờ thình, Tiểu Đặng Tử dẫn nữ quyến Thẩm gia : "Nương nương, xem ai đến ?"

 

Thẩm Ngọc Quân bế Tiểu Phì Trùng buồn ngủ, lên: "Nhanh mời tiến ."

 

Thẩm lão phu nhân và Thích thị, Lương thị, tổ tôn ba đời điện liền quy quy củ củ hành lễ với Thẩm Ngọc Quân: "Thần phụ thỉnh an Hi Tu nghi, nương nương cát tường."

 

"Nhanh lên," Thẩm Ngọc Quân bế Tiểu Phì Trùng tiến lên đón: "Nhanh lên."

 

Thẩm lão phu nhân tức phụ và tôn tức đỡ dậy: "Nương nương còn đang ở cữ, chú ý thể," bà thấy tôn nữ đang ở cữ còn bế trẻ con, lo lắng nhắc nhở: "Ở cữ , con sẽ dễ chịu ."

 

Thẩm Ngọc Quân gật đầu: "Một ngày con thể bế nó một lát," nàng nghiêng : "Tổ mẫu, mẫu , cả đại tẩu nữa, nhanh ."

 

Thẩm Ngọc Quân xuống ghế chủ vị, dù nàng cũng là cung phi, một quy củ nhất định nhớ. Thẩm lão phu nhân bên Thẩm Ngọc Quân: "Nhìn con khỏe mạnh, trong nhà yên tâm ."

 

Thẩm Ngọc Quân thấy nàng chăm chú Tiểu Phì Trùng, bèn đưa Tiểu Phì Trùng trong lòng cho bà: "Nương, bế Tiểu Phì Trùng , ngoại tổ mẫu còn bế nó ."

 

Thích thị vội nhận lấy, tuy bà là ngoại tổ mẫu của Tam Hoàng tử, nhưng Tam Hoàng tử phận cao quý, ba cũng thận trọng: "Ôi, Tam Hoàng tử buồn ngủ, con gọi nó là Tiểu Phì Trùng, nào nương nào lấy nhũ danh lung tung cho con như chứ?"

 

Thẩm Ngọc Quân tổ mẫu nàng một chút, đó khổ nghiêng đầu qua nương và đại tẩu đối diện nàng: "Nương, chuyện nương thể đổ oan cho con, nhũ danh là Hoàng thượng đặt, con ."

 

Thích thị sửng sốt, : "Tên Tiểu Phì Trùng ngược cũng mang chút tính trẻ con," Hoàng thượng lấy, bà còn dám gì nữa.

 

Thẩm lão phu nhân thấy mắt Tam Hoàng tử trong lòng đại tức phụ lờ đờ sắp ngủ, lấy một túi gấm nhỏ trong tay áo , đưa cho Thẩm Ngọc Quân: "Đây là tổ phụ con cho Tam Hoàng tử, con nhận ."

 

Thẩm Ngọc Quân hơn kinh ngạc, nhận túi từ trong tay tổ mẫu: "Tổ phụ cho?" Nói xong mở túi gấm trong tay , nàng Thanh Long ngọc bội trong lòng bàn tay, lập tức dọa sợ, suýt chút nữa ném ngọc bội : "Đây... Đây..."

 

Thẩm lão phu nhân thở dài: "Con đừng kinh ngạc, thấy ngọc bội hẳn con cũng ý của tổ phụ con," lúc Thẩm lão phu nhân chỉ chỉ tay lên trời: "Đây là tổ phụ con đoạt từ cho thuộc hạ của Trấn Quốc công, những chuyện khác cũng ."

 

Thẩm Ngọc Quân cau mày, hạ mắt suy nghĩ thật lâu, mới với Trúc Vũ: "Ngươi đến Càn Nguyên điện xem Lộ công công ở đó , mời tới đây một chuyến."

 

"Vâng," Trúc Vũ vội khom lui .

 

Thẩm lão phu nhân thấy tôn nữ việc như , vui mừng mặt, gật gật đầu: "Con trưởng thành ít, đúng là nên như ."

 

Thẩm Ngọc Quân : "Tôn nữ hiểu rõ, trong cung tin ai cũng bằng tin Hoàng thượng, dù Hoàng thượng mới là chủ tử."

 

"Nên như thế," Bây giờ, cuối cùng Thẩm lão phu nhân hiểu lời của lão nhân nhà bà. Tối qua lão nhân nhà bà với bà, tôn nữ dự tính, cũng là tài giả ngu, tương lai chỉ cần Thẩm gia an phận thủ thường, cuộc sống sẽ chật vật.

 

Không lâu thì Lộ công công đến, Thẩm Ngọc Quân tự giao túi gấm tay : "Xin Lộ công công giao cho Hoàng thượng, đây là tổ phụ tổ mẫu mang cung."

 

Lộ công công nhận túi gấm, vân vê trong tay, sắc mặt căng thẳng: "Nô tài lập tức về trình cho Hoàng thượng."

 

"Được," Thẩm Ngọc Quân đánh ánh mắt cho Trúc Vân, Trúc Vân lập tức đưa một cái hồng bao thật to cho Lộ công công: "Mời công công uống ."

 

"Tạ ơn nương nương," xong vội vàng lui ."

 

...

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-125.html.]

Trong điện Càn Nguyên, Cảnh đế ngọc bội Thanh Long ngự án, yếu ớt : " là lão hồ ly."

 

"Hoàng thượng, đang Thẩm Lâm ?" Lúc ở cung Chiêu Dương Lộ công công vân vê đuôi rồng, ngờ thật sự là ngọc bội Thanh Long.

 

Cảnh đế lên khỏi ghế rồng, chắp hai tay lưng: "Thẩm Lâm rõ với trẫm một việc, đó là ông vẫn luôn điều tra việc để lộ bản đồ hành quân biên cảnh năm đó."

 

Lộ công công thở dài một : "Có lẽ trong lòng Tề Dương hầu mãi thể buông chuyện ," trong trận chiến năm đó, quân Thẩm gia tổn thất nặng nề, mấy vị tướng lĩnh bỏ , ngay cả bản Thẩm Lâm cũng mất một chân, việc đặt ở nào cũng đều vô cùng khổ sở, Thẩm Lâm thể chịu đựng đến tận giờ, lẽ chính là vì điều tra rõ chuyện năm đó.

 

Cảnh đế nheo mắt: "Trấn Quốc công vẫn chút năng lực, nhiều năm như cái đuôi dọn dẹp sạch sẽ, Thẩm Lâm điều tra việc biên cảnh hơn hai mươi năm, lẽ sớm theo dõi Trấn Quốc công là Tây Ninh bá, ông đoán chắc chắn trẫm sẽ tay với Trấn Quốc công, nên mới trình ngọc bội Thanh Long lên."

 

"Ngọc bội Thanh Long ở trong tay Thẩm Lâm chứ?" Lộ công công lộ vẻ thể theo kịp.

 

"Trước đây trẫm cũng chút nghi ngờ tại Thanh Long vệ nhiều năm hành động đột nhiên xuất hiện?" Cảnh đế nhếch miệng : "Là trẫm sơ ý, ngọc bội Thanh Long lẽ khi Tôn thị c.h.ế.t lọt tay Trấn Quốc công, Mộc Vận Chỉ đúng là nữ nhi ."

 

Trước đây Lộ công công còn chút đồng tình với Mộc Vận Chỉ, hiện tại trong lòng cũng khó chịu, bọn họ phí nhiều công sức như hủy trong tay một nữ nhân: "Bây giờ nô tài hiểu, bình thường lẽ tác dụng của ngọc bội Thanh Long , ví dụ như Tôn gia, nhưng Mộc gia thì như . Năm đó Mộc, Thẩm, Chu ba nhà theo chân Thánh tổ Hoàng đế giành thiên hạ, tác dụng của ngọc bội họ ?" Dù là đây bọn họ xác định, hiện giờ Thẩm Lâm dâng ngọc bội Thanh Long lên, còn hiểu nữa.

 

"Khối ngọc bội vô dụng," Cảnh đế thở một : "Nếu Trấn Quốc công tiếp xúc với Thanh Long vệ, như cũng đổi cách thức liên lạc ."

 

"Vậy ngọc bội vô dụng ạ?" Lộ công công chút tin.

 

"Nếu như còn dùng , Thẩm Lâm sẽ đưa nó trong dịp thăm Tiểu Phì Trùng, mà là thông qua Thẩm Triết Húc đưa thẳng đến cho trẫm. Thẩm Lâm cho trẫm Thanh Long vệ thoát khỏi sự khống chế, khối ngọc bội vô dụng," Cảnh đế lạnh: "Trấn Quốc công thật sự chết."

 

Lộ công công thẳng tắp ở một bên, gượng , Hoàng thượng tức giận.

 

"Tiểu Lộ Tử," Cảnh đế tùy tay tháo ngọc bội Đằng Long bên hông xuống: "Ngươi đưa cái cho Hi Tu nghi, là trẫm cho Tiểu Phì Trùng, ngươi đến khố phòng chọn vài món cho nữ quyến Thẩm gia."

 

Lộ công công run run nhận ngọc bội Đằng Long trong tay Hoàng thượng: "Vâng, nô tài ngay," Tam Hoàng tử một nương hiểu chuyện, chính là phúc phần. Khối ngọc bội Đằng Long thể bảo vệ Tam Hoàng tử dài lâu.

 

Thẩm Ngọc Quân cầm khối ngọc bội Đằng Long của Hoàng thượng, trong lòng ngũ vị tạp trần: "Trúc Vân, tìm cái hộp cất , chờ Tiểu Phì Trùng qua đầy tháng thì đeo lên cho nó."

 

Tổ tôn ba đời Thẩm lão phu nhân dùng xong bữa trưa rời , tuy Thẩm Ngọc Quân chút , nhưng cũng chỉ thể tiễn họ đến cửa chính điện.

 

Thẩm Ngọc Quân tháp, Tiểu Phì Trùng ngủ đến khuôn mặt nhỏ hồng hào, cuối cùng trong lòng cũng dễ chịu một chút.

 

"Nương nương," Trúc Vân tiến bẩm : "Vừa mới một cung nữ lạ mặt rơi đồ ở cửa cung chúng , Tiểu Đặng Tử nhặt về."

 

"Sao trả cho ?" Thẩm Ngọc Quân hỏi.

 

"Tiểu Đặng Tử ở phía cung nữ kêu ngớt, cung nữ chạy nhanh như thỏ," Trúc Vân cầm một chiếc túi vải bố nhỏ màu xám trong tay.

 

Thẩm Ngọc Quân ngưng thần một lát: "Mở xem."

 

Trúc Vân bèn cẩn thận mở cái túi , ngờ bên trong là một chiếc túi gấm nhỏ vô cùng tinh xảo: "Nương nương, túi gấm thơm quá," nàng vung rơi đồ vật trong túi gấm , một tờ giấy nhỏ rơi trong lòng bàn tay Trúc Vân: "Nương nương, đây vẻ một trái tim nho nhỏ, còn một mảnh lá cây, một cây."

 

"Cẩn thận, cây, lá," Thẩm Ngọc Quân bật một tiếng: "Bổn cung hiểu , hủy thứ ," trong lúc chiếc túi gấm một cái, thêm nữa: "Chờ một chút."

 

"A," Trúc Vân bước chân rụt về: "Sao ạ, nương nương?"

 

"Cầm túi gấm đó gần để bổn cung xem," Thẩm Ngọc Quân chăm chú túi gấm trong tay Trúc Vân: "Túi gấm , lúc bổn cung qua Túc Chiêu viện thấy một cái giống, hoa văn đó chút đặc biệt, ngươi Trúc Vũ đồ nó."

 

"Vâng," Trúc Vân khom lui .

 

Thẩm Ngọc Quân tháp thở dài: "Xem trong cung tạm thời thể thanh tịnh," xong nàng đầu Tiểu Phì Trùng đang ngủ bên trong: "Mặc kệ thế nào, mẫu đều sẽ bảo vệ con, con an tâm ngủ ."

 

Tháng ngày ăn xong ngủ, ngủ ăn trông qua cũng nhanh, mùng mười tháng giêng, cuối cùng Thẩm Ngọc Quân chịu đựng qua giờ tý, đêm hôm tắm ba mới cảm thấy mỹ mãn mà xuống ngủ.

 

Ngày hôm là đầy tháng của Tiểu Phì Trùng, Thẩm Ngọc Quân mặc y phục, sửa soạn cho nó từ sớm. Sau cùng Tiểu Phì Trùng trở thành một cái hồng bao. Thẩm Ngọc Quân Tiểu Phì Trùng một đỏ rực, bản cũng chọc .

 

Đến giữa trưa, Thẩm Ngọc Quân mới mặc cung trang mới, bế Tiểu Phì Trùng đỏ rực, tới Hi Hòa điện: "Thần thỉnh an Hoàng thượng, Lộ công công vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, thần thỉnh an tỷ tỷ các cung," Hoàng hậu vẫn vắng như .

 

"Đứng lên ," Cảnh đế hồng bao nhỏ trong lòng Thẩm Ngọc Quân, khóe miệng vô thức cong lên, đó vẫy vẫy tay với Lộ công công một bên: "Tuyên ."

 

 

Loading...