Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 128
Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:05:44
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chưa đến nửa canh giờ, Đức phi tới : "Sao sinh lúc , tới ?"
Thẩm Ngọc Quân liếc mắt Lục Chiêu nghi một bên, hết ngọn nguồn với Đức phi. Sau khi Đức phi xong, hừ lạnh một tiếng, Lục Chiêu nghi: "Ngày lành quá lâu, ngươi quên phận của bản ?"
"Thần ... Thần là vô ý, thần sợ chuột nhất, ai ngờ ban ngày ban mặt ở Hành Vân các chuột," Lục Chiêu nghi phát lạnh, hiện tại nàng đại khái, nàng nữ nhân Phùng Yên Nhiên tính kế, ngờ ngày thường vô thanh vô thức, ôn nhu dịu ngoại, một khi tàn nhẫn lên hề cho nàng lối thoát, đây là mạng của nàng. Bây giờ chỉ Hi Hiền phi tham gia một chân ?
"Bổn cung là thấy ngươi càng sống càng thụt lùi, nhất ngươi nên thu hồi những tâm tư đó ," Đức phi vốn chướng mắt Lục Chiêu nghi, voi đòi tiên, cho rằng Hoàng thượng tư tẩm thì gì đó vượt trội, nuôi Đại Công chúa, để cho nàng sinh suy nghĩ xằng bậy: "Mấy lời giải thích của ngươi cứ giữ , mà với Hoàng thượng, chỉ mong Hoàng thượng thể tin ngươi."
Đức phi dạy dỗ Lục Chiêu nghi xong, Thục phi tới: "Vừa nãy Nhị Hoàng tử mới nháo, bổn cung nhất thời , tới chậm một chút."
"Không ," Đức phi và Thẩm Ngọc Quân đều dậy cùng Thục phi hành lễ gặp mặt.
"Phùng Thục nghi còn đến lúc sinh ?" Thục phi mới xuống, dư quang khóe mắt lướt qua Lục Chiêu nghi co rút một bên.
Đức phi phất tay, Uyển Y tiến lên một chuyện Thẩm Ngọc Quân mới với Đức phi cho Thục phi .
Sau khi Thục phi xong, khinh thường liếc Lục Chiêu nghi, trong cung nào Phùng Thục nghi dựa cùng Chiêu Dương, Lục Chiêu nghi nuôi Đại Công chúa, nuôi một hồi quên là ai ? Hoàng thượng cho nàng phân vị Chiêu nghi, nàng thật sự cho là chủ tử: "Ngày lành quá lâu, cái bệnh quên tăng lên. Làm , vẫn nên tự hiểu lấy mới ."
Thành lão thái bưng thuốc trợ sản tới cửa phòng sinh, Tịch Vân nhận lấy thuốc bưng , bao lâu nàng đưa chén .
Thẩm Ngọc Quân thấy Tịch Vân , vội vàng hỏi: "Chủ tử nhà ngươi hiện thế nào ?"
"Bẩm Hi Hiền phi nương nương, bây giờ tiểu chủ khá hơn, y nữ thuốc uống một lúc nữa mới tác dụng," Tịch Vân cảm thấy may mắn hôm nay Hi Hiền phi đến đây thăm tiểu chủ nhà nàng. Nếu Lục Chiêu nghi dồn ép từng bước, tiểu chủ nhà nàng đến nỗi bí quá hóa liều, tay để chiếm lợi thế? Hiện giờ , Lục Chiêu nghi sẽ thể rửa sạch tội.
"Ngươi xuống chuẩn chút thức ăn cho chủ tử nhà ngươi, lát nữa đưa cho ăn," Thẩm Ngọc Quân phân phó Tịch Vân.
"Vâng, nô tỳ ngay," Tịch Vân nhanh chóng việc.
Thẩm Ngọc Quân ở Hành Vân các, vẫn luôn suy nghĩ, chuyện hôm nay giống bình thường, trong lòng thầm nghĩ một hồi cũng nắm chắc. Có điều nàng đồng ý Phùng Yên Nhiên lấy đứa bé trong bụng đánh cuộc. nghĩ với tình cảnh của nàng , như cũng là buộc bất đắc dĩ, nước cờ hiểm mà thôi.
Trong điện Càn Nguyên, Cảnh đế ngự án, phê duyệt tấu chương, Lộ công công vội vội vàng vàng : "Hoàng thượng, Phùng Thục nghi của Hành Vân các sắp sinh."
Cảnh để đặt tấu chương trong tay xuống: "Xảy chuyện gì?"
Lộ công công mếu máo: "Phùng Thục nghi Lục Chiêu nghi dồn ép, tay để giành lợi thế."
"Lục thị vẫn c.h.ế.t tâm," gần đây lễ mừng năm mới là tắm ba ngày, đầy tháng của Tiểu Phì Trùng, một thời gian chú ý đến hậu cung.
"Đâu chỉ c.h.ế.t tâm," trong lòng Lộ công công ngừng mắng thầm Lục Chiêu nghi: "Hôm nay vốn là ngày Phùng Thục nghi sinh, Lục Chiêu nghi cũng chuẩn để Phùng Thục nghi sinh hôm nay."
"Hôm nay đúng là ngày ," Cảnh đế cong miệng : "Lòng nàng cũng nhỏ."
" vận may của Lục Chiêu nghi , chỉ Phùng Thục nghi đ.â.m lưng," Lộn công công cảm thấy con đôi khi chấp nhận mệnh: "Hơn nữa lúc nàng hành sự ở Hành Vân các khéo Hi Hiền phi bắt gặp."
"Vận mệnh cũng là một loại thực lực, tài nghệ bằng , cũng chỉ thể nhận mệnh," Cảnh đế lấy tấu chương chuẩn tiếp tục xem: "Ngươi Hành Vân các thử, thông báo Phùng Thục nghi một tiếng, trẫm chuyện hôm nay, để cho nàng an tâm sinh con, trẫm sẽ bạc đãi nàng ."
"Vâng," Lộ công công khom lui ngoài.
Vì Hoàng hậu bệnh, hơn nữa Phùng Yên Nhiên đang sinh, tết Nguyên tiêu năm nay, trong cung ý bỏ qua.
Phùng Yên Nhiên cảm thấy sắp xong , cũng may ý thức vẫn còn tỉnh táo: "Tịch Vân... Bây... Bây giờ là... Giờ... Gì ?"
"Tiểu chủ, bây giờ là giờ tý," đây là thứ mười bảy Phùng Yên Nhiên hỏi như .
"Qua... Qua giờ tý," tóc Phùng Yên Nhiên ướt đẫm mồ hôi: "Vậy... Ta... An tâm... Sinh ..."
Nàng xong câu bao lâu, trong phòng sinh truyền tiếng hét của nàng: "A... A..."
Đến đầu giờ sửu, rốt cuộc Cảnh đế tới.
Các phi tần trong điện lên hành lễ với Hoàng thượng: "Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."
"Đứng lên ,: Cảnh đế tới xuống ghế chủ vị: "Tình hình bên trong thế nào ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-128.html.]
"Bẩm Hoàng thượng," Đức phi là phi tần đầu ở đây, tất nhiên là do nàng bẩm báo: "Vừa hỏi qua, bây giờ bắt đầu sinh, xem canh giờ hẳn là nhanh," Phùng Thục nghi cũng xem như là hiểu , đứa bé trong bụng nàng, mặc kệ là nam nữ, sinh giờ là khéo, tránh khỏi rằm tháng giêng, gây chú ý.
"Ừ," Cảnh đế phất phất tay: "Ngồi ."
Cảnh đế đến tới một canh giờ, trong phòng truyền tiếng nỉ non của trẻ mới sinh.
"Sinh ," Thẩm Ngọc Quân chút vui mừng.
Một lát , y nữ ôm cái tã lót màu hồng : "Nô tỳ chúc mừng Hoàng thượng, chúc mừng Hoàng thượng, Phùng Thục nghi sinh thêm cho Hoàng thượng một Công chúa."
Các phi tần cũng nhao nhao chúc mừng Cảnh đế.
"Tốt, lên hết ," Cảnh đế mang nụ mặt: "Đem Công chúa tới cho trẫm một cái."
Thẩm Ngọc Quân châu đầu đứa bé mới sinh trong tã, nhỏ hơn nhiều so với Tiểu Phì Trùng, bèn đầu với y nữ: "Phùng Thục nghi ?"
"Bẩm nương nương, Phùng Thục nghi mệt mỏi ngất ," y nữ thấy Hi Hiền phi hỏi chuyện, lập tức thành thật trả lời: " theo nô tỳ thấy, Phùng Thục nghi trở ngại gì."
"Chờ bên trong thu dọn xong, để thái y bắt mạch cho Phùng Thục nghi, dù hôm nay nàng cũng chịu ít khổ, vẫn nên cẩn thận một chút," Đức phi Hoàng thượng, một câu.
"Đức phi lý, cứ như ," Cảnh đế đứa bé xong, lập tức dậy chuẩn về điện Càn Nguyên.
"Hoàng thượng,: Diệp Tu nghi cả buổi lên tiếng lúc mở miệng: "Vậy Tam Công chúa thì ? Theo lý phân vị Phùng Thục nghi đủ, thể nuôi Tam Công chúa."
Thẩm Ngọc Quân liếc Diệp Tu nghi một cái, đầu về phía Hoàng thượng: "Tam Công chúa là do Phùng Thục nghi liều mạng sinh ," nàng hành đại lễ với Hoàng thượng: "Thần thỉnh cầu Hoàng thượng cho Phùng Thục nghi một ân điển."
Đức phi cũng quỳ xuống: "Hoàng thượng, hôm nay Phùng Thục nghi thật sự là nguy hiểm, nếu Hi Hiền phi khéo gặp , chỉ sợ bây giờ Phùng Thục nghi cũng còn mạng sinh Tam Công chúa, thần cũng thỉnh cầu Hoàng thượng cho Phùng Thục nghi một ân điển."
Đức phi và Hiền phi đều quỳ, Thục phi cũng theo, một Công chúa cho ai nuôi cũng , nhà Phùng Yên Nhiên và nàng cũng mấy phần quan hệ, nàng trả cho Phùng Yên Nhiên một phần nhân tình cũng thể .
Ba vị phi tử đều quỳ, các phi tần khác chỉ cần ngốc, cũng chỉ thể thuận theo, cùng ngay cả Diệp Tu nghi chút dị nghị cũng miễn cưỡng quỳ xuống.
Cảnh đế phi tần quỳ đầy đất, mặt lộ vui mừng: "Các nàng thể hòa thuận một lòng như thế, lòng trẫm an ủi, nếu như thế, trẫm đồng ý với thỉnh cầu của các nàng."
"Tạ ơn Hoàng thượng!"
"Đứng lên hết ," Cảnh đế chắp tay lưng: "Các ngươi cũng ở đây một ngày, trở về nghỉ ngơi , trẫm về Càn Nguyên điện ."
"Thần (tần ) cung tiễn Hoàng thượng," các phi tần thấy Hoàng thượng xa mới nhao nhao lên.
Thẩm Ngọc Quân liếc Diệp Tu nghi một cái, thấy mặt chút vui, nàng nhướng mày, xoay phòng sinh.
Tịch Vân vốn đang trông giữ bên mép giường của Phùng Yên Nhiên, thấy Thẩm Ngọc Quân vội quỳ xuống dập đầu với Thẩm Ngọc Quân: "Nô tỳ đa tạ Hi Hiền phi nương nương thương xót tiểu chủ nô tỳ, nô tỳ dập đầu với ngài," lập tức dập đầu với Thẩm Ngọc Quân.
"Được ," Thẩm Ngọc Quân đưa tay ngăn : "Ngươi cần bảo trọng, bên cạnh chủ tử nhà ngươi chỉ một ngươi là dùng , ngươi kỹ Hành Vân các, buông lỏng, ?"
"Nô tỳ ạ," Tịch Vân Diệp Tu nghi nhắc tới Tam Công chúa, cả nàng run lên cầm cập, nàng sợ chết, cũng may Hi Hiền phi Hoàng thượng yêu thích, bảo vệ Tam Công chúa cho chủ tử nhà nàng: "Nô tỳ nhất định sẽ trông chừng Hành Vân các cẩn thận."
"Có chuyện gì, ngươi cho đến Chiêu Dương cung một tiếng, bổn cung sẽ chủ cho các ngươi," Thẩm Ngọc Quân Phùng Yên Nhiên giường mặt còn chút máu: "Sáng mai bổn cung sẽ cho Trúc Vân mang vài thứ qua đây, trong lúc ở cữ ngươi tẩm bổ cho tiểu chủ nhà ngươi."
"Nô tỳ mặt tiểu chủ cảm tạ nương nương," Tịch Vân dập đầu với Thẩm Ngọc Quân.
"Ngươi cũng lên ," Thẩm Ngọc Quân tới bên giường Phùng Yên Nhiên một lát.
"Nương nương, thời gian còn sớm, tiểu chủ và Công chúa nô tỳ trông nom, ngài bận rộn cả ngày, vẫn nên về sớm nghỉ ngơi ," Tịch Vân .
"Ừ," Thẩm Ngọc Quân xoay Tịch Vân: "Vậy thì giao cho ngươi, bổn cung sẽ bảo Trúc Vân và Trúc Vũ thỉnh thoảng qua đây một cái, ngươi thiếu thứ gì, cứ với bọn họ."
"Vâng," Tịch Vân ý của Hi Hiền phi, cũng cảm kịch Hi Hiền phi, nếu hôm nay nàng, sợ là chủ tử mất mạng.
Lúc Thẩm Ngọc Quân trở cung Chiêu Dương, lúc Tiểu Phì Trùng đang quậy: "Sao thế?" Nàng ba bước thành hai tẩm điện: "Ôi Ôi... Tiểu Phì Trùng của chúng thế?"
Nhũ mẫu đầu đầy mồ hôi: "Bẩm nương nương, ban ngày Tam Hoàng tử vẫn bình thường, buổi tối lúc ngủ thì ngủ yên, một lát tỉnh."
Thẩm Ngọc Quân nhanh chóng bỏ áo choàng , ôm Tiểu Phì Trùng: "Nói với mẫu phi xem, con ?" Nàng cụng cụng trán Tiểu Phì Trùng, nào ngờ tên mập mạp mắt còn lệ mà khóe miệng nhoẻn .
Rốt cuộc Trúc Vũ an tâm, lau cái trán đầy mồ hôi: "Nô tỳ tiểu chủ tử là cả ngày gặp nương nương mới quậy, nô tỳ bế nó tẩm điện của nương nương, nó mới ngủ giường của nương nương một lúc, ngờ lúc tỉnh dậy ."