Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 132
Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:06:44
Lượt xem: 49
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ha.." Thẩm Ngọc Quân che miệng : "Lộ công công ở bên cạnh cẩn trọng cần cù như , Hoàng thượng như , thấy áy náy ? Ha ha..."
Lộ công công cảm động, vẫn là Hi Hiền phi nương nương mắt sáng.
Cảnh đế liếc Tiểu Lộ Tử đang thẳng một cái, với Thẩm Ngọc Quân: "Nàng đây là đang lấy lòng Tiểu Lộ Tử ?"
Thẩm Ngọc Quân thấy Hoàng thượng buông bút lông xuống, bèn quấn cánh tay : "Thần đương nhiên là tạo quan hệ với Lộ công công, ai bảo Lộ công công là tâm phúc bên cạnh chứ?"
"Ừ, đây chính là việc sủng phi nên ," Cảnh đế nhéo nhéo mũi Thẩm Ngọc Quân, ngờ cô gái nhỏ cảnh giác như thế, đầu tiên ở Từ Vân sơn, bởi vì để mắt coi nữ nhân , nên phát hiện. Sau lúc nghênh linh cữu Thái hậu hồi cung, liếc mắt nữ nhân một cái nàng là Diệp Thượng Nguyệt, là Diệp Thường Mân.
"Thần là sủng phi?" Thẩm Ngọc Quân tỏ vẻ ủng hộ, rõ ràng nàng là hiểu lý lẽ đại thể, cùng với sủng phi hung hăng càn quấy trong truyền thuyết giống chút dính dáng.
Cảnh đế khẽ : "Chẳng lẽ nàng ? Xem trẫm sủng rõ ràng."
Thẩm Ngọc Quân trả lời: "Thần là Hiền phi."
"Nương nương, Tam Hoàng tử dậy ," Thu Cúc ngoài cửa tiểu thư phòng khẽ báo.
Thẩm Ngọc Quân mặt đầy vui mừng: "Dậy ," nàng vốn kéo Hoàng thượng chung, ngờ nàng còn mở miệng, Hoàng thượng kéo nàng tẩm điện.
Trong tẩm điện, nhũ mẫu đang tã cho Tiểu Phì Trùng, thấy Hoàng thượng và Hi Hiền phi , vội quỳ xuống hành lễ: "Hoàng thượng cát tường, nương nương cát tường."
"Đứng lên ," Cảnh đế cũng nhũ mẫu, mà thẳng về phía Tiểu Phì Trùng đang giường, cái tã nhũ mẫu mặc một nữa hai cái chân ngắn ngủn của nó đạp xuống: "Ngươi tiếp ."
"Vâng," hai tay nhũ mẫu tuy rằng đang run, nhưng vẫn nhẹ nhàng mặc tã cho Tiểu Phì Trùng, khi xong bọn họ lập tức lui qua một bên.
Cảnh đế tới bên giường, đầu tiên là Tiểu Phì Trùng một lát, thấy mặt nó nụ , cũng cong khóe miệng, đưa tay bế Tiểu Phì Trùng đung đưa, hài lòng : "Gần đây lớn thêm một chút," dứt lời, chân mày Cảnh đế nhíu .
Thẩm Ngọc Quân chăm chú Tiểu Phì Trùng cũng chú ý tới: "Người mấy ngày đến, Tiểu Phì Trùng hiện giờ là mỗi ngày một lớn."
"Nô tỳ tội đáng c.h.ế.t vạn ," hai nhũ mẫu của Tiểu Phì Trùng cùng quỳ sát đất.
"Sao ?" Thẩm Ngọc Quân vốn còn chút nghi hoặc, khi liếc cái tay đang nâng m.ô.n.g Tiểu Phì Trùng đang nhỏ nước, lập tức tay cầm khăn che miệng phá lên: "Ha ha..."
Mặt Cảnh đế đen, nương mắt đến gập lưng, tiểu mập mạp trong lòng chắc là nước tiểu ướt khó chịu, nhướng mày lên. Bản Cảnh đế cũng dở dở : "Được lắm, cũng , còn qua bế nhi tử của nàng , tã cho nó."
Hai nhũ mẫu xong, lập tức dậy, chuẩn bế Tam Hoàng tử từ tay Hoàng thượng, ngờ Hoàng thượng liếc các nàng: "Tất cả các ngươi lui ."
Thẩm Ngọc Quân hiểu tính nết của Hoàng thượng: "Hoàng thượng cũng đừng xem thường thần , nhiều chuyện của Tiểu Phì Trùng đều là tự thần thần , tã khó thần ," nàng từ trong n.g.ự.c Hoàng thượng nhận lấy Tiểu Phì Trùng sắp , vỗ nhẹ m.ô.n.g nó: "Cha con mấy ngày tới thăm, con cố ý đưa đại lễ ?"
Trong cung Cảnh Nhân, lúc Hoàng hậu đang tháp nôn khan ống nhổ: "Ọe... Ọe..."
Dung ma ma cau mày, đau lòng vỗ vỗ lưng Hoàng hậu: "Nương nương, vẫn nên sai mời thái ý."
"Ma ma," gần đây Hoàng hậu ăn gì là nôn đó, mặt chút huyết sắc: "Ma ma, ngươi bổn cung ?"
Nói đến chuyện , mặt Dung ma ma chút vui vẻ, đôi mắt vốn lớn híp : "Tám, chín mười, theo nô tỳ, vẫn nên gọi thái y đến bắt mạch cho nương nương."
Tay Hoàng hậu cầm khăn tay, để ngực: "Chỉ mong là thật sự ."
"Nói tới cũng là phúc khí của nương nương đến ," Dung ma ma chút vui mừng, lúc bà Hoàng hậu nương nương giấu uống thuốc từ chỗ Lệ Phi, trong lòng ít nhiều chút vui, bây giờ xem là bà quá lo lắng: "Hiện giờ chỉ còn thiếu mời thái y đến chẩn đoán chính xác, thuốc của Lệ Phi thật là hiệu quả."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-132.html.]
" , xem bước của bổn cung đúng ," mặt Hoàng hậu mang vẻ chờ mong: "Lúc đầu bổn cung còn nghi ngờ Lệ Phi, thất Lệ Phi như , bổn cung cũng chỉ dám dùng nửa viên thuốc, ngờ ngược là bổn cung nghĩ nhiều . Đã nhiều năm như , bổn cung thể như nguyện chỉ thể lúc thôi."
Thật trong lòng Dung ma ma vẫn còn vài phần nghi ngờ, nhưng dáng vẻ hiện giờ của Hoàng hậu rõ ràng là tin vui, bà cũng đè phần nghi ngờ xuống: "Sáng sớm mai, nô tỳ tự Thái Y viện mời Thành lão thái y đến bắt mạch cho ."
"Cũng , bổn cung tránh nhiều ngày như thế, cũng nên ngoài quản lý hậu cung," Hoàng hậu chớp chớp mắt: "Bằng các nàng thật sự cho là bổn cung còn tồn tại," nghĩ đến mấy chuyện xảy gần đây trong hậu cung, Hoàng hậu dốc hết tâm can: "Vị ở Chiêu Dương cung gần đây còn sống yên ?"
Nhắc tới cung Chiêu Dương, Dung ma ma khỏi lo lắng cho Hoàng hậu: "Hôm nay Hoàng thượng nghỉ Chiêu Dương cung. Đó chính là một con hồ ly tinh, mới sinh con xong ôm lấy Hoàng thượng, đều là thứ đê tiện."
Hoàng hậu chữ đê tiện, ánh mắt khỏi chút trốn tránh, đứa nhỏ trong bụng của nàng, nàng dùng thủ đoạn đê tiện để ư. mấy ngày nay, trái tim nàng đối với Hoàng thượng thật đúng là lạnh, nàng chẳng qua chỉ một đứa con thôi, dù nàng tính kế , nhưng dù nàng cũng là thê tử của . Nàng cáo ốm với bên ngoài nhiều ngày như , Hoàng thượng mà một đến cung Cảnh Nhân thăm nàng, chuyện kêu trái tim nàng lạnh chứ?
"Nương nương, bây giờ quan trọng nhất là dưỡng thể, an sinh hạ một tiểu Hoàng tử," Dung ma ma khoái ý : "Đến lúc đó, Chiêu Dương cung cụp đuôi mà sống, dù mới là trung cung, tiểu Hoàng tử do sinh mới là đích trưởng tử trung cung."
Hoàng hậu châm chọc, lúc , nàng cần nam, nữ, chỉ hy vọng ông trời thể ban cho nàng một đứa con. bây giờ , nàng bèn là một nhi tử: "Lòng bổn cung hiểu rõ, ma ma, bổn cung đói, ăn chút cháo tổ yến."
"Nô tỳ chuẩn cho , nghỉ ngơi một lát ," xong Dung ma ma khom lui ngoài.
Hoàng hậu che ngực, dựa gối mềm: "Hoàng thượng, cho tới bây giờ thần từng với , tại ngươi thần chứ, thật sự còn ghi hận những chuyện cô mẫu thần năm đó ? mà... mà thần thật sự yêu ."
Sáng sớm hôm , cung Cảnh Nhân truyền tin Hoàng hậu thai, đối với hậu cung mà , đây quả thật là sóng to gió lớn, dù Hoàng hậu nhiều năm mong con kết quả, là chuyện phi tần hậu cung rõ như ban ngày.
"Cuối cùng Hoàng hậu cũng nhịn ," Đức phi xếp bằng tháp, với Thẩm Ngọc Quân ở đối diện nàng: "Tránh hơn hai tháng, còn tưởng rằng nàng vẫn tránh đến khi mang thai ba tháng đó chứ."
Thẩm Ngọc Quân : "Dạo hậu cung ầm ĩ như , Hoàng hậu thể nhịn đến bây giờ thật sự tệ, dù nàng chấp chưởng lục cung nhiều năm như , quen nắm quyền lục cung trong tay."
Đức phi nhạo một tiếng: "Vậy lẽ khiến nàng thất vọng , và Thục phi cũng dễ để nàng nắm sai lầm, thu hồi quyền lục cung trong tay và Thục phi, trừ khi nàng thể bình an sinh một Hoàng tử khỏe mạnh, hoặc là nhà để Trung Dũng hầu phủ lập thêm công lao to lớn gì. Đáng tiếc nha, hai điều , hình như nàng đều thể trông cậy ."
Thẩm Ngọc Quân cầm cờ trắng trong tay: "Không rõ cái thai của Hoàng hậu rốt cuộc tình hình thế nào, định mang Tiểu Phì Trùng khỏi Chiêu Dương cung."
Với điểm Đức phi cũng tán đồng, chỉ một cách đơn giản khi Tiểu Phì Trùng sinh , đều là Đức phi tự tới thăm Tiểu Phì Trùng sẽ , nàng cũng ủng hộ để Tiểu Phì Trùng khỏi cung Chiêu Dương: "Người trong cung , nhất là soát nữa. Hiện giờ Hoàng hậu mang thai, Tiểu Phì Trùng là uy h.i.ế.p cực cao với khối thịt trong bụng nàng . Hoàng hậu , như là ngốc, nhưng dù cũng xuất từ Trung Dũng hầu phủ, thể xem thường nàng ."
"Tỷ tỷ yên tâm, từ đến nay từng xem nhẹ bất kỳ nào." khi Thẩm Ngọc Quân hạ một quân cờ, : "Ngay cả Hứa Quý tần cũng thể đánh Thục phi trở tay kịp, trong cung còn cái gì là thể?"
Đức phi gật đầu: " đến chuyện , Thục phi xem như là nhân họa phúc, hiện tại Hoàng thượng đem Nhị Hoàng tử ghi danh nghĩa nàng , lợi hơn nuôi con khác nhiều."
"Nhị Hoàng tử chỉ là thanh danh dễ mà thôi, Thục phi chỉ cần nuôi dưỡng đàng hoàng, cuộc sống sẽ khổ sở," từ đến nay Thẩm Ngọc Quân cảm thấy Nhị Hoàng tử là điềm , thể sinh ở hoàng gia, cũng cho thấy Nhị Hoàng tử là phúc khí.
" ," Đức phi nhạt: "Nàng coi như chỗ dựa," đến đây Đức phi bèn bỏ quân cờ đen tay xuống: "Ở trong cung, con, mới xem là chỗ dựa."
Thẩm Ngọc Quân ngước mắt Đức phi, thấy mặt nàng gì, chỉ là ánh mắt quá bình tĩnh: "Tỷ tỷ lo lắng cho của ?"
Đức phi tự giễu: "Ta lo lắng, ỷ Tiểu Phì Trùng ."
Thẩm Ngọc Quân nghĩ tới dáng vẻ mum múp thịt của nhi tử, nhịn bật : "Gần đây khẩu vị nó tăng lên ít."
"Bây giờ lớn như gió, khẩu vị đương nhiên nhỏ," Đức phi tới Tiểu Phì Trùng sẽ luôn tươi tắn một chút: "Thai của Hoàng hậu ba tháng sẽ sảy thôi, nếu như còn, chờ đến lúc Hoàng hậu sinh cũng là cuối tháng chín, đầu tháng mười. Mấy ngày chúng tỉnh táo một chút, thể qua loa khinh thường."
"Muội .” Thẩm Ngọc Quân bưng chén lên, uống hai ngụm: "Nếu Hoàng hậu dùng thuốc của Lệ phi, chỉ sợ thời gian gần đây cũng lắm, cứ chờ xem."
Trong cung Ngọc Phù, Thục phi bộ dáng ngủ say của Nhị Hoàng tử, trong lòng vô cùng kiên định, đây là cảm giác từng khi nuôi Đại Hoàng tử đây: "Thời gian qua nhanh thật, chốc lát Ninh nhi gần bảy tháng."
Y Liên dừng lưng Thục phi: " ạ, qua mấy tháng nữa, Nhị Hoàng tử thể ."
Thục phi nhẹ nhàng sửa góc chăn cho Nhị Hoàng tử, nhỏ giọng dặn dò nhũ mẫu vài câu ngoài. Đi đến chính điện xuống tháp, Thục phi nhạt : "Vị ở Cảnh Nhân cung rốt cuộc chẩn đoán chính xác là tin vui?"