Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 133

Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:06:59
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vâng," Y Liên rót cho Thục phi chén : "Là Thành thái y Thành Lục Vị của Thái Y viện bắt mạch."

 

"Nàng dính phúc khí của Hi Hiền phi và Phùng Tiệp dư," Thục phi nâng chén lên nhấp vài ngụm: "Đáng tiếc, nàng chắc chắn là phúc khí."

 

"Nói đến Hoàng hậu nương nương cũng là gấp đến đầu óc mê , vẫn tin tưởng Lệ Phi," Y Liên thật sự Hoàng hậu nghĩ thế nào.

 

"Nàng gấp đến đầu óc mê , nàng Tam Hoàng tử kích thích," Thục phi buông cái chén trong tay: "Nàng là Hoàng hậu, thể trơ mắt Hoàng thượng thích con của một phi tử ? Huống hồ nếu như nhà đẻ Hi Hiền phi Thẩm thị nhất tộc trở Dụ Môn quan, hừ, đến lúc đó nhà đẻ của Hoàng hậu, Trung Dũng hầu phủ cũng chỉ là một câu chuyện ."

 

Thẩm gia là Trung Dũng hầu phủ, nhắc đến tam đại đích trưởng tôn của Thẩm gia, chỉ Thẩm Triết Húc cũng đủ để Trung Dũng hầu phủ gặp khó, hiện tại Hi Hiền phi sinh Tam Hoàng tử, Thẩm gia chuẩn , quỷ cũng tin, hơn nữa Thẩm Lâm vẫn còn sống.

 

"Hoàng hậu vẫn luôn là lòng hẹp hòi," Y Liên chút hả hê : "Trước nương nương nuôi Đại Hoàng tử, Hoàng hậu vẫn luôn chèn ép nương nương. Bây giờ Hi Hiền phi còn mạnh hơn nương nương lúc , cũng buổi tối Hoàng hậu ngủ ngon ?"

 

"Ngủ yên càng , nàng tự hại chính , cũng đỡ bẩn tay bổn cung," Thục phi thở dài: "Tình hình bên Túc Chiêu viện thế nào?"

 

"Nhắc đến Túc Chiêu viện, chắc là hai năm qua nhiều biến cố, nàng coi như là từng trải, hiện tại nào sự bừa bãi , cả đều an tĩnh quy cũ ít," Y Liên vẫn chút bội phục Túc Chiêu viện.

 

"Hừ, mong chỉ là đổi tính tình," Thục phi nghĩ đến cảm giác kỳ lạ mỗi thấy Túc Chiêu viện dạo gần đây, nhịn nhíu mày: "Mà là đổi ."

 

"Nương nương, gì ạ?" Y Liên rõ.

 

"Không gì, ngươi cho trông chừng Túc Chiêu viện," Thục phi vẫn cảm thấy vị Túc Chiêu viện trong cung luôn cho nàng một cảm giác quen thuộc, loại quen thuộc đến từ Diệp Thường Mân.

 

"Vâng."

 

Trong cung Thúy Vi, hôm nay tâm tình của Lệ Phi vô cùng , nàng tháp, nụ mất từng mất : "Chỉ mong Hoàng hậu ngu ngốc thể kiên cường một hồi."

 

"Nương nương, những chuyện cũng cần lo lắng, nữ nhân con sẽ đổi, Hoàng hậu nương nương cũng , sẽ trở nên càng ngày càng dã tâm, càng lúc càng thỏa mãn," Thường ma ma sống ở nội viện hậu trạch lâu như , theo Lệ Phi cung, sớm hiểu dã tâm của nữ nhân.

 

"Bổn cung gấp chờ vở kịch giữa Chiêu Dương cung và Cảnh Nhân cung," Lệ Phi đầy hưng phấn : "Ma ma, ngươi lúc Thẩm thị mất con, đau lòng lóc thảm thiết, sẽ còn dáng vẻ thản nhiên bình tĩnh như ?"

 

Có đôi lúc Thường ma ma thật sự cảm thấy Lệ Phi và Hi Hiền phi chính là kẻ địch trời sinh, hai thật dính dáng gì, nhưng trở thành c.h.ế.t ngừng như hiện tại: "Nương nương tới giờ uống thuốc ."

 

"Bưng tới ," Lệ Phi hai tay của : "Hôm nay tâm tình bổn cung , chờ uống thuốc xong, ngươi đỡ bổn cung dạo trong vườn một lát."

 

Trong điện Càn Nguyên, mặt Cảnh đế đen : "Ngươi Dung ma ma bên cạnh Hoàng hậu đến báo tin vui cho trẫm?"

 

Thắt lưng Lộ công công khom thành vòng cung, giống cây cung kéo căng. Hoàng thượng vất vả quên chuyện ở cung Cảnh Nhân, lúc Hoàng hậu tìm chết, còn phái đến báo hỉ với Hoàng thượng, nàng là sợ Hoàng thượng nhớ chuyện : "Vâng, Dung ma ma còn chờ ngoài cửa điện."

 

Cảnh đế cong miệng : "Ngươi trả lời Dung ma ma, bảo là trẫm , chúc Hoàng hậu một sáng con."

 

"Vâng," lòng Lộ công công kêu khổ, lúc ai thể ngờ Hoàng hậu dám hạ thuốc trong canh của Hoàng thượng. Bởi vì chuyện , suýt chút nữa Hoàng thượng chém, nếu nhiều năm nay vất vả công lao lớn, Hoàng thượng chắc chắn sẽ thẳng tay c.h.é.m , để tế tôn nghiêm của Hoàng thượng. Hiện giờ Hoàng hậu mới yên tĩnh mấy ngày, cho rằng thai, là Hoàng thượng thể tha thứ cho chuyện nàng lúc ư? Thật đúng là uổng cho nàng Hoàng hậu nhiều năm như , nàng Hoàng thượng thích nhất là mang thù ?

 

Ngoài cửa điện, Dung ma ma , thấy Lộ công công bên Hoàng thượng , bèn tiến lên đón: "Công công, bây giờ nô tỳ thể gặp Hoàng thượng ?"

 

Lộ công công hề kiêng kị liếc mắt ngay mặt Dung ma ma: "Hoàng thượng , chúc Hoàng hậu một sáng con," xong ngay cả đút lót cũng thèm, thẳng về điện Càn Nguyên, để Dung ma ma với gương mặt kinh ngạc: "Ấy... Công công... Lộ công công..."

 

"Đi ?" Cảnh đế cầm tấu chương lên hỏi.

 

"Bẩm Hoàng thượng, bà ," Lộ công công cẩn thận dè dặt trả lời.

 

"Chờ , chờ khi ba tháng, trẫm hi vọng nàng còn thể đắc ý như ," đây dù Cảnh đế bất mãn với Hoàng hậu, nhưng cũng nghĩ đến chuyện phế Hậu. hiện tại khi trải qua chuyện đêm đó, đầu tiên ý niệm phế Hậu.

 

Năm đó ngay cả Diệp Thượng Nguyệt cũng chướng mắt, huống chi là Chu thị. Nếu lúc Chu Quý phi kề sát tiên đế, lấy chuyện nhà đẻ tới lừa , đồng ý lấy Chu thị thê chứ? Qua nhiều năm như , mặc Chu thị, chỉ bởi vì nàng phạm sai lầm gì lớn, tay cũng dính máu. Không ngờ nàng dám hạ dược , nàng thật sự đáng chết.

 

Lộ công công ở một bên, lén gương mặt đen sì của Hoàng thượng, tim đập thình thịch, dạo gần đây chắc chắn sẽ Hoàng hậu liên lụy, bây giờ? Hắn nhớ Tam Hoàng tử .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-133.html.]

 

Cung Cảnh Nhân, Dung ma ma xụ mặt, Thu Đồng quỳ gối mặt : "Ngươi nha đầu c.h.ế.t tiệt , còn cãi bướng," bà từ điện Càn Nguyên về, suy nghĩ một hồi, vẫn quyết định về hỏi cho rõ: "Ngươi , ngươi đây là đang hại nương nương, Ngươi , hôm nay đến Càn Nguyên điện báo tin vui cho Hoàng thượng, ngay cả mặt Hoàng thượng cũng gặp . Chuyện còn tính, Lộ công công bên cạnh Hoàng thượng còn cho chút mặt mũi, ngươi còn gạt ?"

 

Cuối cùng môi Thu Đồng run rẩy, ngập ngừng rõ chuyện đêm hôm đó.

 

Sau khi xong, Dung ma ma cảm giác đầu cũng bắt đầu đau, sớm như , bà hỏi: "Ngươi... Ngươi... Ngươi tức chết."

 

"Ma ma, nô tỳ , nô tỳ lá gan đó," mấy ngày nay Thu Đồng thấy Hoàng thượng vẫn luôn bước cung Cảnh Nhân thì Hoàng thượng phát hiện, hơn hai tháng qua nàng ngày đêm lo lắng đề phòng, nàng lóc : "Là nương nương bảo nô tỳ , nô tỳ cũng dám ."

 

"Hoàng hậu nương nương nhất thời u mê, ngươi nhắc nhở chứ?" Hiện tại cả Dung ma ma là băng tuyết lạnh lẽo, bà cảm giác hôm nay thể từ điện Càn Nguyên trở về, là ông trời phù hộ.

 

Buổi sáng từ khi thái y , Hoàng hậu vẫn luôn giường, tay đặt lên bụng nhỏ, nước mắt rơi ngừng.

 

"Nương nương," Dung ma ma dạy dỗ Thu Đồng xong, cuối cùng sắp xếp tâm tình, tẩm điện của Hoàng hậu: "Nô tỳ về ."

 

Hoàng hậu Dung ma ma, lau lau nước mắt: "Hoàng thượng thế nào?"

 

Dung ma ma cũng trả lời Hoàng hậu thế nào, chần chờ một lúc, cuối cùng thành thật truyền lời Hoàng thượng : "Hoàng thượng chúc ... Chúc một sớm con," xong bà quỳ hai gối xuống đất, lời của Hoàng thượng quá g.i.ế.c tâm, đây con của Hoàng hậu quan hệ gì với ?

 

Hoàng hậu , sắc mặt trắng bệch: "Hoàng thượng thật sự như ?"

 

"Vâng," Dung ma ma dám Hoàng hậu, chỉ thể cúi thấp đầu.

 

"Bổn cung chỉ một đứa bé, bổn cung sai ?" Nước mắt Hoàng hậu lau sạch rơi xuống: "Hậu cung nhiều nữ nhân đều thể , tại bổn cung thể? Bổn cung là Hoàng hậu, Hoàng hậu của Đại Vũ."

 

"Nương nương, đừng đau lòng," trong lòng Dung ma ma cũng tư vị gì, Hoàng thượng là vua của một nước, mặc dù thê tử Hoàng hậu cũng thời thời khắc khắc để ý khác biệt quân thần.

 

Làm quân chủ, Hoàng thượng thể chấp nhận hạ dược? Huống chi hạ dược là Hoàng hậu, Hoàng thượng ngay lập tức phế Hậu, lẽ xem như nể mặt tổ tiên Chu gia. Hoàng hậu nếu như là hiểu chuyện, cứ an phận ở cung Cảnh Nhân, đừng nên vọng tưởng gì. Hoàng thượng nhất định sẽ thích đứa nhỏ trong bụng Hoàng hậu.

 

Hôm nay ngày , Thẩm Ngọc Quân thấy Tiểu Phì Trùng thức dậy, định bế nó ngoài dạo một lát, dù từ khi Tiểu Phì Trùng sinh , mới ngoài một .

 

"Tới đây, chúng quấn kỹ nào," Thẩm Ngọc Quân bọc Tiểu Phì Trùng trong chăn: "Mẫu phi mang con vườn dạo ?"

 

Trúc Vũ một bên , nương nương nhà nàng cho nàng đụng tay , nhưng nàng vẫn quyết định sẽ ôm cái chăn nhỏ theo, lỡ bên ngoài nổi gió, cũng sẽ đông lạnh tiểu chủ tử.

 

Thẩm Ngọc Quân ôm Tiểu Phì Trùng cửa điện, thẳng vường: "Trời ấm lên ít, mới mấy ngày mà trong vườn thấy chồi non."

 

" ạ," Trúc Vân theo sát phía chủ tử, để phòng chủ tử giữ tiểu chủ tử, nàng sẽ nhanh chóng nhận lấy: "Qua ít ngày nữa, cây đào trong hậu viện sẽ nở hoa ."

 

"Ô... A...," từ khi cửa, mắt của Tiểu Phì Trùng luôn xoay chuyển, lúc còn nể mặt ê a mấy tiếng.

 

Thẩm Ngọc Quân thì kinh hỉ, ngoài , Tiểu Phì Trùng ít khi lên tiếng: "Ồ, hôm nay tâm tình Tiểu Phì Trùng của chúng nha, xong nàng đưa mặt gần hôn "chụt" lên mặt Tiểu Phì Trùng một cái: "Cũng uổng công mẫu phi cực cực khổ khổ bế con bổ sung kiến thức."

 

Mới một vòng, hai tay Thẩm Ngọc Quân mỏi, trán bắt đầu đổ mồ hôi: "Cục thịt nhỏ thật nặng."

 

"Nương nương, nô tỳ đến bế," Trúc Vân lo lắng, nàng chỉ sợ chủ tử nhà nàng sơ sẩy buông tay.

 

"Bổn cung còn thế bế nó một vòng nữa," Thẩm Ngọc Quân ý bảo Trúc Vân lau mồ hôi cho : "Ôm Tiểu Phì Trùng trong vườn một tháng, bổn cung nhất định thể gầy như đây."

 

Trúc Vũ và Trúc Vân xong gương mặt đầy bất lực, hóa chủ tử nhà nàng bế tiểu chủ tử dạo là vì giảm béo nhanh hơn.

 

"Ô... ô...," Tiểu Phì Trùng gọi hai tiếng.

 

Thẩm Ngọc Quân nó: "Có thể để nương nghỉ một lát ?"

 

"Hôm nay nàng đột nhiên lương tâm bế Tiểu Phì Trùng dạo trong vườn ?” Cảnh đế từ phía các nàng tới, vươn tay bế Tiểu Phì Trùng bọc kín từ trong lòng Thẩm Ngọc Quân.

Loading...