"Trong nhà là đích Công chúa của Bắc Cương?"
"Vâng," Trúc Vũ chút lo lắng, đích Công chúa sẽ hậu cung đó chứ? Dù phận còn đó.
Thẩm Ngọc Quân gật đầu: "Mấy ngày tới Trang Chiêu dung sẽ mang theo Nhị Công chúa hồi cung, ngươi bảo Trúc Vân chuẩn hai phần lễ, đến lúc đó đưa qua."
"Vâng."
Trong cung Trường An, Túc Chiêu viện cờ trắng khắp nơi gặp địch bàn cờ, thở dài: "Trang Chiêu dung sắp trở , bổn cung thật là ngờ thể gặp khuôn mặt đó." Thật sự là khuôn mặt đó giống Văn Oanh Thái hậu, nàng mang gương mặt đó, dù Hoàng đế thích nàng , cũng nể tình mà tha thứ.
Mạn Vân cũng thở dài theo: "Sau khi nàng về, nương nương vẫn nên tránh nàng một chút, dù nàng tuy sủng, nhương gối dưỡng Nhị Công chúa."
" là nên tránh một chút," Túc Chiêu viện tự giễu : "Bổn cung ở trong cung, kiêng dè đúng là ít," đến đây nàng đột nhiên cảm thấy bản thật buồn : "Bên Cảnh Nhân cung thế nào ?"
Mạn Vân hỏi thì nhíu mày: "Người nọ quá cẩn thận ạ, hiện tại nô tỳ chỉ thể xác định nọ chắc là bên cạnh Hoàng hậu."
Túc Chiêu viện tháp, bàn cờ, ngưng thần suy nghĩ một lát: "Bổn cung nọ là ai, ngươi lấy giấy qua dây, bổn cung sẽ đến gặp nàng ."
"Vâng."
Ngày Trang Chiêu dung về, gần như là vô thanh vô tức, nếu cửa cung Trường Ninh mở, hậu cung chắc là ai Trang Chiêu dung về.
Trang Chiêu dung nắm tay Nhị Công chúa, trong vườn cung Trường Ninh, đánh giá xung quanh, gương mặt bình tĩnh: "Đã trở , vẫn trở ."
"Mẫu phi, ... Người gì ạ?" Tuổi Nhị Công chúa và Đại Công chúa xấp xỉ , chuyện vẫn còn rành mạch.
"Mẫu phi phi chúng đến nhà ," Trang Chiêu dung xổm xuống, ôm Nhị Công chúa: "Hi nhi thích nơi ?"
"Thích ạ," xong nó kéo Trang Chiêu dung hái hoa trong vườn: "Hoa hoa cho... Cho mẫu phi."
"Được," Trang Chiêu dung theo nó đến hoa viên phía , còn dịu dàng dặn dò: "Chậm một chút."
Đến buổi tối, Trang Chiêu dung dùng xong bữa, khi dỗ Nhị Công chúa ngủ thì cầm kim chỉ tháp ở chính điện thêu hoa.
"Nương nương, hôm nay bận rộn cả ngày, cũng mệt mỏi, vẫn nên nghỉ sớm chút ạ," Vũ Ý nhỏ giọng khuyên, nàng là đại cung nữ của Trang Chiêu dung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-141.html.]
"Vẫn còn sớm," Trang Chiêu dung nhạt : "Bổn cung cũng ngủ , lúc xong bộ đồ cho Nhị Công chúa, con bé thể lấy mặc." Hiện tại nàng hồi cung, tháng ngày còn của nàng cũng còn nhiều lắm.
"Hoàng thượng giá lâm," thái giám thủ vệ ngâm xướng.
Trang Chiêu dung thở dài một cái, là đêm nay sẽ đến: "Ngươi lui xuống , bổn cung nghênh đón Hoàng thượng."
"Nương nương..."
"Lui xuống," Một câu , Trang Chiêu dung là mắt Vũ Ý mà : "Bổn cung bảo ngươi lui xuống."
"Vâng," Vũ Ý lui .
"Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế." Trang Chiêu dung quỳ hai gối đất, hành đại lễ với Hoàng thượng.
Cảnh đế nàng một lát lướt thẳng qua nàng tới ở ghế chủ vị: "Đứng lên ."
"Tạ ơn Hoàng thượng," khi dậy Trang Chiêu dung mới dám ngẩng đầu Hoàng thượng. Mấy năm gặp, uy nghiệm của Hoàng thượng càng tăng lên.
Cảnh đế Trang Chiêu dung đang ở đó: "Bốn năm gặp, suy nghĩ rõ ?"
Trang Chiêu dung , chậm rãi tới ghế bên tay Cảnh đế: "Nghĩ rõ ."
"Không tệ," Cảnh đế bật một tiếng: "Vậy ngươi trẫm nêu gọi ngươi là biểu , nên gọi là đường ?" Lương vương đúng là một trưởng bối , nữ nhân gì cũng dám nhét cạnh .
Trang Chiêu dung khẽ một tiếng: "Hoàng thượng thích gọi thế nào thì gọi thế , chuyện với gì khác ."
"Xem là thật sự nghĩ thông suốt ," Cảnh đế gương mặt mắt, trong lòng càng cảm thấy ghê tởm Lương vương.
"Hoàng thượng ngài sai ," Trang Chiêu dung đầu Hoàng thượng, tự giễu: "Từ đến nay đều nghĩ thông xuống. Điều duy nhất khiến nghĩ là nương năm đó cùng với loại như Lương vương tằng tịu với ? Lương vương cái gì , ích kỷ, tham lam, vì mục đích từ thủ đoạn." Nói một hồi khóe mắt Trang Chiêu dung ướt, đưa tay sờ lên, , đến vô cùng châm chọc: "Ta cho rằng sẽ nữa, nhưng mỗi khi nghĩ đến một phụ như , khỏi rơi lệ vì . Cuộc đời từ lúc sinh , định là một sai lầm."
Cảnh đế mặt đổi sắc nàng: "Ngươi hận là ."
"Hoàng thượng, ngài ? Ta cũng từng một gia đình ấm áp, trong nhà phu quân đối với , đứa con đáng yêu. Ta cầu đại phú đại quý, chỉ mong bạn, sung túc yên ," Trang Chiêu dung nuốt một ngụm nước bọt, đưa đầu lưỡi l.i.ế.m giọt nước mắt vương môi: " khi đến tìm , chằm chằm gương mặt của mà phát ngốc, còn tư cách mơ mộng nữa."
Cảnh đế nhớ tới tuyển tú tám năm , khi đầu tiên thấy mặt của Trang thị, bên trong tầm thường. rõ nàng vấn đề, vẫn để nàng . Mất mấy năm công sức, cuối cùng cũng điều tra nàng phận gì. Chờ khi phận của Trang thị, cảm thấy ghê tởm suốt một ngày.