Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 143

Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:10:42
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ngươi tìm chuyện gì?" Hắc y nhân cũng , vẫn đưa lưng về phía Túc Chiêu viện, hỏi thẳng vấn đề.

 

"Quả nhiên hổ là lão nhân trong Thanh Long vệ, ngươi cứ như đến gặp , ngươi sợ cho chủ tử hiện tại của ngươi ?" Trước đây Túc Chiêu viện tuy cũng đoán là ai, nhưng thật sự gặp thì cảm giác khác: "Ta nhiều năm như Hoàng hậu tiến triển gì? Thì chuyện ngài chống đỡ giúp nàng ."

 

Lúc nọ sang: "Ngươi cho là như sẽ sợ ?" Bà Túc Chiêu viện hừ lạnh một tiếng: "Có thời gian động tâm tư nọ, ngươi còn bằng nghĩ thế nào để bảo vệ cái mạng của ngươi thì hơn."

 

Túc Chiêu viện Dung ma ma một hắc y, thể thẳng tắp, vẻ mặt lạnh lùng: "Mạng của giữ , đều dựa ngài ?"

 

Dung ma ma , vẫn là gương mặt lạnh lùng, ngay cả ánh mắt cũng biến hóa: "Dựa , từ lúc nào khả năng ? Mạng già của giữ còn xem vị long ỷ nghĩ thế nào. Còn ngươi, chút quan hệ gì với cả."

 

Túc Chiêu viện xong lời , mặt phát lạnh, giọng điệu gần như là khẳng định mà hỏi: "Ngươi bại lộ?"

 

"Không ngươi cũng ," Dung ma ma liếc Túc Chiêu viện: "Tự cho là thông minh, hiện tại thành chui đầu lưới."

 

Túc Chiêu viện cũng để ý bà mỉa mai, vội hỏi: "Danh sách vây cánh câu kết với Lương vương ?"

 

"Ngươi cũng bại lộ, ngươi cảm thấy còn ngu ngốc tử thủ danh sách chờ c.h.ế.t ?" Dung ma ma lạnh một tiếng: "Danh sách đưa cho Hoàng thượng, Hoàng thượng vẫn hào phóng, tha cho mạng già của ."

 

"Có ngươi quên phận của ?" Thật lúc Túc Chiêu viện lộ thì cũng nghĩ tới, chỉ là vẫn còn một tia ảo tưởng: "Ngươi là Thanh Long vệ, Hoàng thượng sẽ tha cho ngươi? Ngươi đúng là mơ. Làm ám vệ, ngươi cũng dám phản chủ, đương kim thánh thượng tính cách thế nào, ngươi rõ ràng hơn , sẽ giữ ngươi ," đến đây nàng khẩy một tiếng: "Có khả năng ?"

 

"Phản chủ, ngươi đang ?" Dung ma ma cảm thấy nàng quá buồn : "Hiện tại Thanh Long vệ còn chủ tử ?"

 

"Lẽ nào ngươi ở trong cung nhận ám liên? Thanh Long vệ đổi chủ," Túc Chiêu viện cho rằng Trấn Quốc công sẽ quên năm đó Lương vương xếp trong cung.

 

"Ngươi là Trấn Quốc công? Ha ha ha...," Dung ma ma liếc Túc Chiêu viện một cái, ngửa đầu lớn : "Hắn cũng xứng ."

 

Một lúc lâu, Dung ma ma ngưng , liếc mắt miệt thị Túc Chiêu viện: "Thanh Long vệ là ám vệ hoàng gia, Trấn Quốc công chỉ là thần tử, trong hoàng thất, chưởng quản Thanh Long vệ, gan đó còn tính, ngươi mà còn mặt mũi nhắc tới. Không ngươi tự nhận thông minh , hôm nay mang theo đầu cửa ?" Bà chướng mắt nhất chính là nữ nhân Diệp gia, ai chịu an phận.

 

"Xem ngươi đúng là theo Hoàng hậu, ngày lành quá lâu, cũng dám nhận chủ," Túc Chiêu viện , vị chướng mắt nàng, mà nàng ghét nhất chính là khinh thường.

 

Dung ma ma liếc mắt nàng : "Ai dám nhận chủ? Ta nhận chủ . Thanh Long vệ vốn là ám vệ hoàng gia, nếu Lương vương chết, hơn nữa Lương vương đời sống sót, Thanh Long vệ tất nhiên là nhận Hoàng thượng chủ," đến đây bà về phía Túc Chiêu viện, mặt cố ý treo nụ đắc ý: "Hiện giờ chủ tử của chính là Hoàng thượng."

 

Trong thời gian ngắn Túc Chiêu viện nên đáp thế nào, nhưng đây đúng là tình huống nàng thể đoán .

 

Dung ma ma thấy nàng lên tiếng nữa, cũng là nàng nhất thời nghĩ đối sách hữu dụng. Không chỉ Diệp thị đoán , chính bản ngờ đời nghiêng về Hoàng thượng. Bà ám vệ ba mươi lăm năm, lúc Cao Tổ Hoàng đế còn đang tại vị, bà chính là Thanh Long vệ, xếp Trung Dũng Hầu phủ. Hiện tại ba mươi lăm năm trôi qua, bà vẫn là Thanh Long vệ, nhưng cũng sắp , chờ Hoàng thượng tìm thứ , bà nghĩ sẽ kết thúc công việc.

 

"Ta chỉ cho ngươi đường sáng," Dung ma ma Túc Chiêu viện hồi lâu lên tiếng, cũng công cậy nàng nữa: "Ngươi vẫn nên nhanh chóng rời khỏi hoàng cung , chậm thêm một chút, chờ Hoàng thượng kiên nhẫn nữa, đến lúc đó ngươi chắp cánh cũng khó thoát."

 

"Xùy... Ta đây nên cảm ơn ngươi nhắc nhở ?" Túc Chiêu viện lộ nụ thảm: "Ta tiến cung chính là vì tìm ngươi, nhưng chờ tìm ngươi, ngươi với , ngươi quy phục. Ta đây tiến cung là vì cái gì, tìm c.h.ế.t ?"

 

Dung ma ma lạnh liếc mắt nàng , đó về phía cung Cảnh Nhân: "Chính ngươi tiến cung, trách khác. Năm đó ngươi nổi tiếng khắp kinh thành, xem như là một nhân vật, thông minh, tài trí, tâm kế, thiếu thứ gì. Sao hiện tại xem ngu xuẩn ít, ngươi thể g.i.ế.c c.h.ế.t của ngươi, bản ngươi giả chết, biến mất luôn chứ? Nói đến cùng ngươi vẫn bỏ quyền quý xuống ," xong bà mang vẻ mặt châm chọc rời .

 

Túc Chiêu viện ngơ ngác ở đó, ngưng thần suy nghĩ lời Dung ma ma , một hồi lâu nàng hồn, nhỏ giọng nỉ non: "Ngươi cô độc một , ràng buộc. thì khác, cần bảo vệ. Sao nghĩ đến chuyện buông bỏ thứ, một một , nhưng mỗi khi nghĩ đến cô mẫu vì Diệp gia mà trả , thể vứt bỏ hết ?"

 

"Nương nương," Mạn Vân lén tới: "Bà , chúng về ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-143.html.]

 

"Được," Túc Chiêu viện vững, nàng tiếp theo nên gì. Nàng ngẩng đầu về nơi xa, thây tầng tầng lớp lớp đều là tường cao chót vót, cùng nàng thu hồi ánh mắt, một tay vịn cánh tay Mạn Vân, sắc mặt chán nản: "Chúng về thôi."

 

Tháng năm năm nay, bộ Đại Vũ đều bình tĩnh, trong cung cũng giống . Mới đầu tháng năm, ngoài Dụ Môn quan truyền đến tin chiến thắng, thiết kỵ Đại Vũ hạ sáu thành trì Bắc Nhung, Đại vương Bắc Nhung bất đắc dĩ hướng Đại Vũ trình hàng thư. Bắc Cương liền kề Bắc Nhung cũng đưa đích Công chúa đến Đại Vũ hòa . Cuộc chiến biên quan đại thắng, Đại Vũ cả nước vui mừng.

 

Còn trong hoàng cung, Tiền Lạc Tích rốt cuộc chịu nổi nữa, ngày mười bảy tháng năm c.h.ế.t bệnh trong Đông trắc điện của cung Trọng Hoa; Trang Chiêu dung cung Trường Ninh cũng vì nhiễm phong hàn bệnh dậy nổi, vì dẫn đến ho lao đưa đến Hề Hòa viên bên ngoài cung.

 

"Nương nương, Đại gia nhanh sẽ về kinh," Trúc Vân hưng phấn nhảy lên: "Rốt cuộc... Chúng rốt cuộc cũng thắng ."

 

Gần đây Thẩm Ngọc Quân vui, trong cuộc chiến biên quan , đại ca nàng bắt sống Thái tử Bắc Nhung, coi như là lập công lớn: "Được , mấy lời ngươi gần nửa tháng ."

 

Trúc Vân mặc kệ, nàng chính là vui vẻ, đương nhiên nhiều hơn chính là hâm mộ. Nếu như nàng là nam nhi, nhất định thể cùng Đại gia đến biên quan g.i.ế.c địch: "Sau nô tỳ nhất định đến Dụ Môn quan một ," đây là mộng tưởng từ đến nay của nàng, nhưng chuyện mấy chục năm tới thể thực hiện , chỉ thể chờ già, cung mới ."

 

"Ha ha... Ách ách...," bây giờ Tiểu Phì Trùng sắp sáu tháng, mặc cái yếm nhỏ tựa tháp tự tiêu khiển.

 

"Có con Đại cửu cửu của con sắp về , cho nên mới vui vẻ như ?" Thẩm Ngọc Quân bên mép tháp, duỗi tay sờ sờ trán nó: "Sao nhiều mồ hôi như ?"

 

Trúc Vũ vắt khăn ấm đến, đưa cho chủ tử nhà nàng: "Tam Hoàng tử hiếu động, trời tháng sáu thế , nóng bí, thể mồ hôi ?"

 

"Hôm nay đúng là nóng," Thẩm Ngọc Quân nhận khăn lau cho tiểu mập mạp, khi lau xong trả khăn cho Trúc Vũ.

 

"Xem hôm nay trời sẽ mưa," Thu Cúc bưng một cái mâm , cẩn thận lấy sữa bò và điểm tâm mâm đặt xuống bàn: "Sữa nóng, âm ấm, nương nương dùng lúc. Nô tỳ còn chút mứt táo, bánh củ mài và bánh hạt sen, nương nương cũng nếm thử."

 

Thu Cúc xong, nàng thấy một cái móng vuốt mập nhỏ từ bên cạnh vươn , với tới cái ly, nàng liên tục kêu lên: "Ôi ôi...," nhưng vẫn chậm, sữa trong ly đều đổ ngoài.

 

Thẩm Ngọc Quân thấy ly sữa đổ, đầu chiếu mắt lên tiểu mập mạp. nghĩ đến lời Thu Cúc mới , nàng cũng sốt ruột.

 

Tiểu Phì Trùng thì ? Lúc sữa bò đổ lên đầu nó, nó còn nhíu chân mày nhỏ , miệng vẫn chép chép, nhưng đó bắt đầu vươn đầu lưỡi l.i.ế.m liếm sữa bò ở khóe miệng. Lúc mới đầu nó còn chóp chép miệng vài cái, lẽ nó cảm thấy mùi vị tệ lắm, bèn l.i.ế.m một góc miệng, đó ngửa đầu gặm cái bàn.

 

Thẩm Ngọc Quân dở dở bế nó, ngăn hành động mất mặt của nó: "Con đây là ném hết mặt mũi của Nguyên gia ," ngẩng đầu phân phó Trúc Vân: "Dùng thau tắm lớn, chuẩn ít nước ấm, bổn cung tắm rửa cho nó."

 

"Vâng," Trúc Vũ tiểu chủ tử nhà , mặt và cổ đầy sữa bò, nhịn với Thu Cúc: "Sau chuẩn đồ ăn, như sữa bò các loại, đều để ấm mới đem ."

 

"Trúc Vũ đúng, qua thời gian ngắn nữa, Tiểu Phì Trùng bò, đến lúc đó càng nhanh nhẹn, cái chú ý một chút," Thẩm Ngọc Quân cũng nuông chiều Tiểu Phì Trùng, va chạm, chỉ cần nó , nàng để nó tiếp tục chơi, nhưng nóng như thì dễ chịu.

 

Thu Cúc mấy góc bàn bén nhọn trong điện, chút lo lắng: "Nương nương, mấy ngày tới nô tỳ tìm ít vải dư bọc mấy cái góc nhọn ."

 

Thẩm Ngọc Quân xung quanh: "Được."

 

Trong điện Càn Nguyên, Cảnh đế ghế ròng, thánh chỉ soạn xong: "Tiểu Lộ Tử, cất đạo ý chỉ ."

 

"Vâng," Lộ côn công lén liếc mắt, đây là cho Thẩm gia.

 

"Còn nửa tháng nữa đại quân Bắc chinh sẽ đến kinh thành," Cảnh đế nghĩ đến chuyện , mặt lộ nụ : " Thẩm Triết Thần lấy chứng cứ phạm tội thông địch b*n n**c của Tây Ninh bá. Tuy hiện tại trẫm thể gì Trấn Quốc công, nhưng Tây Ninh bá, hừ... trẫm diệt cửu tộc của ."

 

Lộ công công cũng chút thưởng thức Thẩm Triết Thần, chỉ bắt sống Thái tử Bắc Nhung, còn từ chỗ Đại vương Bắc Nhung lấy thư tín thông địch b*n n**c của Tây Ninh bá. Xem Tây Ninh bá miệng cũng khó chối . Châm ngôn đều , trừ khi đừng , đúng là một học khôn .

 

Loading...