Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 144

Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:10:56
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Gần đây hậu cung thế nào?" Một, hai tháng nay, Cảnh đế hầu như tiến hậu cung, chuyện của tiền triều và biên quan đủ để bận rộn, thời gian để ý tới hậu cung.

 

Hoàng thượng nhắc đến, Lộ công công cũng định bẩm báo: "Bẩm Hoàng thượng, Túc Chiêu viện chắc là chuẩn bất chấp tất cả, nàng tìm Thục phi báo thù.

 

"Tìm Thục phi báo thù?" Đương nhiên Cảnh đế Diệp Thượng Nguyệt tìm Thục phi báo thù gì: "Để tùy , Thục phi cũng dễ trêu, nàng sẽ lỗ ."

 

Năm đó Thái hậu lấy Diệp Thượng Nguyệt chính thê, đồng ý. Sau khi cưới Hoàng hậu hiện tại, Thái hậu buộc nạp Diệp Thượng Nguyệt tiểu , vẫn đồng ý, cùng rốt cuộc phụ hoàng trong lúc bệnh tình nguy kịch khi c.h.ế.t một chuyện , trực tiếp hạ chỉ tứ hôn Diệp Thượng Nguyệt cho Hoài Nam vương.

 

Thái hậu chỉ thể trơ mắt Diệp Thượng Nguyệt gả xa. Sau khi Diệp Thượng Nguyệt gả đến Hoài Nam, Thái hậu vẫn tức giận, hạ độc cắt đứt con nối dòng của Hoàng hậu. Bên cạnh Hoàng hậu Thanh Long vệ, đương nhiên là tránh khỏi, nhưng trời xui đất khiến hại Thục phi. Thục phi cũng là thủ đoạn độc ác. Trong một yến hội, trực tiếp cắt đứt con nối dòng của nữ tử đợi gả cùng xuất giá của Diệp thị, mà Diệp Thượng Nguyệt là một trong đó.

 

"Gần đây Chiêu Dương cung thế nào?" Cảnh đế nhớ hai mẫu tử tim phổi .

 

Nhắc tới cung Chiêu Dương, Lộ công công cảm thấy cuộc sống của dễ dàng hơn chút, híp mắt : "Bẩm Hoàng thượng, hiện tại Tam Hoàng tử , hôm nay đổ một ly sữa bò. Sữa bò ấm, Tam Hoàng tử chỉ dọa, mà còn l.i.ế.m sữa bò, vui vẻ."

 

Cảnh đế Tiểu Lộ Tử thể nghĩ đến cảnh tượng: "Hi Hiền phi cắt xén thức ăn của nó ?"

 

"Sao thể chứ?" Lộ công công vội vàng trả lời: "Chắc là Tam Hoàng tử từng uống, nên mới tò mò."

 

"Bên Cảnh Nhân cung thế nào?" Tuy rằng Cảnh đế quản, nhưng đứa nhỏ trong bụng Hoàng hậu,   trông coi. Hắn vẫn nhớ đứa bé năm đó Đức phi sẩy. Hoàng hậu cũng dùng thuốc của Lệ Phi, nàng tự hại cũng , nếu như hại đứa bé, nghĩ sẽ thật sự phế nàng .

 

"Thành Lục Vị của Thái Y viện , cái thai của Hoàng hậu, nhiều nhất ông chỉ thể đảm bảo đến chín tháng," lòng Lộ công công chìm xuống, tâm trạng của Hoàng thượng mới khá hơn chút còn, thậm chí thể còn kém hơn: "Hơn nữa Thành Lục Vị còn , Hoàng hậu..."

 

Cảnh đế thấy Tiểu Lộ Tử chút chần chờ, chuyện gì : "Nói cái gì?"

 

Lộ công công mặc dù chút chần chờ, nhưng vẫn kiên trì , việc cũng dám gạt Hoàng thượng: "Thành Lục Vị , long tự trong bụng Hoàng hậu lẽ tổn thương, mạch đập chút đúng." Hắn xong hai gối cũng quỳ đất, đây phỏng đoán, Thành Lục Vị như , khiến cho nhớ tới nam thai năm tháng Đức phi sảy năm đó.

 

"Bây giờ là giờ nào ?" Hai mắt Cảnh đế co .

 

"Bẩm Hoàng thượng, hiện tại qua giờ mùi," trán Lộ công công bắt đầu đổ mồ hôi.

 

"Cùng trẫm đến Cảnh Nhân cung một chuyến," Cảnh đế xong cũng dậy.

 

"Vâng," Lộ công công đoán Hoàng thượng đến cung Cảnh Nhân gì. Ôi..., tạo nghiệp mà!

 

Trong cung Cảnh Nhân, Hoàng hậu vác bụng, một tay vịn bàn, một tay chống nạnh, ở bên tháp: "Bổn cung bao lâu ?"

 

Dung ma ma canh ở bên cạnh, thử đồng hồ cát: "Người mới hai chung , vẫn nên một lát nữa."

 

"Được," mặt Hoàng hậu ửng hồng, nhưng nàng còn thể xuống, bèm định trò chuyện để quên : "Lúc Hi Hiền phi mang thai Tam Hoàng tử, là , bổn cung nhúc nhích, nhưng cũng thể mãi tháp ."

 

"Nương nương đúng," Dung ma ma chân Hoàng hậu run, trong lòng khẽ thở dài, Hoàng hậu cứ mãi tính như , bảo bà buông tay ?

 

"Ma ma, ngươi lấy cho bổn cung ly sữa bò qua đây," hiện tại Hoàng hậu thể ăn, việc còn cảm ơn Đức phi và Hi Hiền phi, dùng biện pháp của hai bọn họ, rốt cuộc nàng nôn nữa, nhưng mỗi thể ăn nhiều, chỉ thế ăn chút ít.

 

Dung ma ma bưng một ly sữa bò ấm tới, đút Hoàng hậu, nhưng nàng ngăn .

 

"Bổn cung cũng , chẳng lẽ ma ma còn xem bổn cung như trẻ con ?" Nói xong nàng tự cầm ly, uống từng ngụm nhỏ.

 

"Hoàng thượng giá lâm," thái giám thủ vệ ngâm xướng.

 

Choang...

 

Hoàng hậu đột nhiên thanh âm cho kinh sợ, tay run một cái, ly ném xuống đất: "Hoàng... Hoàng thượng tới," nàng sững sờ, khi phục hồi tinh thần mới : "Ma ma, Hoàng thượng tới, ngươi nhanh đỡ bổn cung ngoài nghênh đón."

 

"Vâng," Dung ma ma cũng ngờ Hoàng thượng đột nhiên đến đây, vội đỡ Hoàng hậu ngoài nghênh tiếp. Có điều chủ tớ hai còn cửa điện, Cảnh đế bước nhanh .

 

"Thần thỉnh an Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế," Hoàng hậu mặc dù chút bất tiện, nhưng nàng vẫn khuỵu xuống.

 

Cảnh đế cau mày, Hoàng hậu gầy một vòng, với Dung ma ma: "Đỡ chủ tử ngươi dậy," xong lướt qua Hoàng hậu, thẳng tới chủ vị, xuống.

 

Hoàng hậu Dung ma ma nâng đỡ, lên, xoay Hoàng thượng: "Sao Hoàng thượng đến đây?"

 

Cảnh đế nàng sắc mặt tái nhợt, mang cái bụng nhô cao, : "Nàng đến đây ."

 

Hoàng hậu sửng sốt, nhưng vẫn  chầm chậm tới bên tháp xuống. Lúc gặp Hoàng thượng, trách bạc tình đến thăm nàng; lúc gặp Hoàng thượng, nàng chút chột , cảm giác như nàng trộm đồ của .

 

"Nghe thể ngươi khỏe," tuy rằng Cảnh đế nghĩ hết , nhưng thấy dáng vẻ của Hoàng hậu, cũng mở miệng thế nào: "Thái y nàng mang thai lắm."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-144.html.]

Hoàng hậu căng thẳng, nàng theo Hoàng thượng nhiều năm như , ít nhiều cũng thể hiểu một chút: "Thần khá hơn, tạ ơn Hoàng thượng nhớ đến thần ."

 

"Mấy ngày ngay cả thức ăn cũng ăn ?" Cảnh đế nhớ đến con của Đức phi, trong lòng mặc dù dễ chịu, nhưng vẫn cứng rắn: "Đứa bé nàng định giữ ?"

 

Hoàng hậu xong lời , cả phát lạnh, chỉ theo bản năng vội vươn tay cầm một khối bánh táo đỏ đặt bàn đất, Hoàng thượng ăn một miếng to, hai, ba cái ăn xong khối bánh: "Hoàng thượng ngài xem," nàng nghẹn, Dung ma ma vội chạy tới rót một chén nước đưa cho Hoàng hậu. Hoàng hậu uống mấy ngụm, cuối cùng cũng nuốt xuống: "Hoàng thượng ngài xem, thần ăn , thần khỏe mạnh."

 

Cảnh đế thấy tay nàng run run vươn tới cái mâm nhỏ bàn, bèn đầu : "Nếu trẫm đứa nhỏ thể giữ..."

 

"Không," Hoàng hậu đợi Cảnh đế hết lời quỳ hai gối xuống đất, bò tới mặt Cảnh đế, hai mắt rưng rưng: "Hoàng thượng, thần sai . Đều là của thần , đứa bé vô tội. Hoàng thượng, ngài chờ thần sinh con xong, ngài thế nào cũng , phế Hậu, biếm lãnh cung, ngài vui là .”

 

"Trẫm..."

 

"Hoàng thượng, thần chỉ xin ngài thể giữ đứa bé , nó động ," Hoàng hậu còn đoan trang ngày thước, đến mức chảy nước mũi: "Thần xin ngài," nàng dập đầu với Hoàng thượng, nhưng cái bụng lớn, nàng dập đầu xuống .

 

Cảnh đế thở dài: "Tùy nàng ," xong cũng dậy .

 

Hoàng hậu thấy Cảnh đế , rốt cuộc thở dài một , nhất thời còn sức đất, lệ theo khóe mắt chảy xuống gò má rơi xuống đất, hai tay nàng ôm chặt bụng, trong miệng nỉ non: "Đừng sợ, nương sẽ bảo vệ con, đừng sợ..."

 

"Nương nương," hai mắt Dung ma ma cũng đỏ lên, năm đó Cao Tổ Hoàng đế xếp bà Trung Dũng Hầu phủ, nhiều năm như , bà cũng mẫu , đương nhiên hiểu tấm lòng của Hoàng hậu: "Nô tỳ đỡ lên."

 

"Ma ma, Hoàng thượng đứa bé ?" hai mắt Hoàng hậu lộ vẻ thương: "Hắn thật sự ác độc như ? Hắn , ."

 

"Nương nương, dậy ," Dung ma ma thở dài, cố sức kéo Hoàng hậu lên, đỡ nàng tới tháp.

 

Cảnh đế đến ngoài cửa cung Cảnh Nhân, với Tiểu Lộ Tử phía : "Ngươi đến Thái Y viện bảo thái y chuẩn một chén thuốc sảy thai, ngươi đưa đến Cảnh Nhân cung, uống tùy nàng , đối với nàng xem như trẫm hết lòng quan tâm giúp đỡ ."

 

"Vâng," Lộ công công cảm thấy Hoàng thượng cũng khổ tâm, đứa bé cũng là con , tuy Hoàng thượng thường ngày quan tâm đến con cái, nhưng ở trong cung bố trí nghiêm ngặt nhất chính là Hoàng tử, Công chúa.

 

Lộ công công đưa thuốc cung Cảnh Nhân bao lâu, cửa cung Cảnh Nhân đóng .

 

Buổi tối hôm nay Cảnh đế xử lý chính sự xong thì đến cung Chiêu Dương.

 

Thẩm Ngọc Quân dùng xong bữa tối thì ôm nhóc mập tháp: "Nghe ?"

 

"Thưa nương nương, buổi chiều hôm nay Hoàng thượng đến Cảnh Nhân cung một chuyến, khi rời để cho Lộ công công đưa một chén thuốc ," Thu Cúc nghĩ đó là thuốc gì: "Sau đó Hoàng hậu nương nương hạ lệnh đóng cửa Cảnh Nhân cung."

 

Thẩm Ngọc Quân nhẹ nhàng nhéo nhéo nhi tử mập đùi nàng, thở dìa: "Việc cần ngóng nữa."

 

"Vâng," Thu Cúc lui xuống.

 

Thẩm Ngọc Quân đầu Trúc Vũ: "Trong nhà tin tức gì ?"

 

Trúc Vũ lắc đầu: "Vẫn , nhưng ngày thì cũng sắp ."

 

Thẩm Ngọc Quân cảm thấy Hoàng thượng sẽ vô duyên vô cớ mà bảo Lộ công công đưa thuốc cho Hoàng hậu: "Chỉ mong thế nhanh một chút," lẩm bẩm xong, nàng bèn bế Tiểu Phì Trùng lên, để nó đối diện với nàng: "Vẫn may con là nhất."

 

"Ô... Oa...," hiện tại Tiểu Phì Trùng thể chuyện, điều bình thường hiểu, nó mở cái miệng, thể là đang chuyện với ngươi.

 

Thẩm Ngọc Quân tiểu mập mạp trắng nõn, nhịn mà vươn đầu tới húc húc n.g.ự.c nhỏ của : "Thơm quá ."

 

"Ha ha... Ha ha...," Tiểu Phì Trùng nương húc đến vui vẻ, hai móng vuốt mập mạp cùng lúc ôm đầu nương nó, bắt đầu gặm.

 

"A...," Thẩm Ngọc Quân kêu lên: "Nhanh... Nhanh lấy tay nó , tóc của nó kéo đứt."

 

Lúc Cảnh đế tới, thấy chính là tình trạng như : "Vui quá hóa buồn, đây lẽ là đến nàng."

 

"Hoàng thượng," tóc Thẩm Ngọc Quân còn đang trong móng vuốt của Tiểu Phì Trùng, nàng cũng thể động đậy, nhóc mập sức lớn, còn dùng lực kéo: "Shhh..., còn đó xem náo nhiệt, nhanh lấy móng vuốt của nhi tử khỏi đầu thần ."

 

Cảnh đế chắp hai tay lưng tới: "Đáng đời nàng," nhưng cuối cùng cũng đưa tay lấy móng vuốt mập mạp của Tiểu Phì Trùng , đó thuận tay bế Tiểu Phì Trùng lên.

 

Hai tay Thẩm Ngọc Quân sờ soạng đầu một hồi, thở phì phì tới bên cạnh hai phụ tử đang chơi đế vui vẻ , bắt lấy cái cằm dôi của Tiểu Phì Trùng, xoay đầu nó đối diện với nàng, chỉ cái mũi nhỏ của nó : "Con thật quá đáng, cũng dám khi dễ mẫu phi con, mẫu con sẽ thưởng cho con ba cái rắm,"   xong thật sự đánh ba cái cái m.ô.n.g của Tiểu Phì Trùng.

 

Tiểu Phì Trùng nương nó một lát, đầu tiếp tục chơi với phụ , để ý tới mẫu phi nó nữa.

 

Cảnh đế liếc Thẩm Ngọc Quân một cái: "Đi chải đầu một chút, hiện tại nàng như bà điên ."

 

Thẩm Ngọc Quân cảm giác cả thể xác lẫn tinh thần đều đả kích, phồng miệng lên : "Vậy thần cũng là bà điên xinh nhất."

 

Loading...