Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 148

Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:11:59
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lệ Phi ngừng một lát, hỏi: "Đưa cái gì tới?"

 

Thái giám trả lời: "Bẩm nương nương, là một bình hoa sứ trắng."

 

Thường ma ma bên cạnh hầu Lệ Phi dùng bữa tay run lên, đũa rơi đất, nhưng bà cũng nhặt lên, lướt qua Lệ Phi với thái giám: "Ngươi trả lời bọn họ, trong cung chúng thiếu bình hoa."

 

Tiểu thái giám nhúc nhích, Lệ Phi liếc Thường ma ma một cái, với tiểu thái giám: "Cho bọn họ mang , bổn cung cũng xem thử Đức phi tặng thọ lễ gì cho bổn cung."

 

Tiểu thái giám lui xuống, Thường ma ma Lệ Phi: "Nương nương bây giờ vẫn nên đề phòng một chút." Đức phi vô cớ tặng đồ đến Thúy Vi cung bọn họ thì là thứ gì. Bình hoa? Hi vọng là thứ bà đang nghĩ, nếu , thật sự .

 

Uyển Y dẫn theo đoàn chính điện cung Thúy Vi, hành lễ với Lệ Phi: "Nô tỳ thỉnh an Lệ Phi nương nương, Lệ Phi nương nương cát tường."

 

"Đứng lên ," lúc Lệ Phi cũng buông đũa xuống, lau miệng, liếc bình hoa đặt trong điện: "Nương nương các ngươi đưa bình hoa sứ trắng mừng thọ lễ? Xem lời đồn giả, khố phòng của nương nương các ngươi Chiêu Dương cung đào trống."

 

Uyển Y nhạt trả lời: "Hay là nương nương xem trong bình hoa , lời ."

 

Lệ Phi quan sát Uyển Y, giơ tay lên cho Thường ma ma đỡ nàng dậy: "Vậy bổn cung xem trong bình thứ gì, từ khi nào tâm tư của Đức phi thú vị đến thế?"

 

Thường ma ma  vững vàng nâng Lệ Phi chậm rãi đến bên cạnh bình hoa, Uyển Y cũng theo qua, nàng liếc Lệ Phi, hừ lạnh một tiếng rút mẫu đơn cắm bình hoa , lập tức lộ khuôn mặt khoét hai mắt của Uyển Hà.

 

"Á...," lúc Thường ma ma thấy gương mặt thảm đến dám , nhịn mà hét lên một tiếng, nhưng bà lập tức lấy tay che kín miệng, tay còn vẫn đỡ Lệ Phi.

 

Lệ Phi như là sớm đoán , hai mắt chằm chằm thứ trong bình hoa, hề chớp mắt: "Nương nương các ngươi đúng là thú vị, ngươi về với Đức phi, bổn cung lòng với thọ lệ ."

 

Uyển Y phúc lễ với Lệ Phi: "Nương nương hài lòng là , nô tỳ quấy rầy nương nương dùng bữa, nô tỳ xin cáo lui."

 

Chờ khi Uyển Y dẫn đoàn rời khỏi, Lệ Phi cho cung nhân trong điện lui , chỉ để Thường ma ma, đương nhiên bình hoa vẫn còn trong giữa điện.

 

"Ách...," lúc cửa điện đóng , rốt cuộc Lệ Phi cũng chịu đựng , ngã oặt xuống tháp: "Đức phi, Đức phi đúng là điên."

 

Thường ma ma còn tưởng rằng Lệ Phi thật sự sợ, thì chỉ là cứng rắn chống đỡ: "Nương nương, chắc chắn là Đức phi chuyện năm đó, bây giờ?"

 

"Không thể nào," Lệ Phi lắc đầu: "Ngươi hiểu Đức phi, nếu như nàng chuyện năm đó là do bổn cung tay, lúc nàng chỉ cho tặng bình hoa tới, mà là tự dẫn qua đây. Chuyện gì Đức phi cũng thể nhịn, chỉ duy chuyện đứa bé , nàng nhịn ."

 

Thường ma ma an tâm: "Vậy Đức phi phát hiện Uyển Hà là của ?"

 

"Chắc là ," thật Lệ Phi cũng dám khẳng định, tim nàng đang đập dồn dập: "Chắc chắn là , với tính tình đó nếu nàng Uyển Hà phản bội , nàng băm Uyển Hà thành mảnh mỏ ướp trong bình hoa cũng là chuyện thể. Dù Uyển Hà cũng hầu hạ nàng gần hai mươi năm, nàng chắc chắn thể chấp nhận Uyển Hà phản bội nàng ." Lệ Phi lẩm bẩm phân tích, thật chỉ là tự trấn an mà thôi.

 

"Vậy tiếp theo chúng nên gì bây giờ?" Thường ma ma dáng vẻ của Lệ Phi, Lệ Phi chỉ đang suy đoán mà thôi.

 

Lệ Phi chậm rãi hồi thần: "Đáng chết, đều là do Hoàng hậu, đều do nàng , nàng thể mang thai?"

 

"Hiện tại cửa Cảnh Nhân cung cũng đóng, dù chúng gì cũng cơ hội," lúc Thường ma ma cảm thấy cái thai của Hoàng hậu thể giữ , nhưng nương nương của bà nay khác xưa, nhiều chuyện tiện tay .

 

Lệ Phi day huyệt thái dương, rũ mắt xuống: "Để bổn cung suy nghĩ một lát," lúc nàng vô ý quét tới bình hoa , lập tức nóng nảy: "Sao còn giữ vật dơ bẩn ở đây, còn nhanh cho đưa ngoài chôn ."

 

"Vâng," Thường ma ma vội khom lui xuống gọi .

 

Tối hôm đó Cảnh đế lật thẻ bài của Thẩm Ngọc Quân, Thẩm Ngọc Quân cũng sớm nhận thông báo của Kính Sự phòng, chuẩn thị tẩm.

 

Cảnh đế xong chính sự, lúc tới cung Chiêu Dương là giữa giờ tuất. tới khéo, lúc Thẩm Ngọc Quân phân . Tiểu Phì Trùng lớn hơn ít, ban ngày còn , nhưng đến tối là thích dính lấy nương nó, ai tới cũng .

 

Thẩm Ngọc Quân bế Tiểu Phì Trùng mặc yếm đỏ tới lui trong tẩm điện, dỗ nó ngủ. Tiểu Phì Trùng yên lặng tựa vai nương nó, Thẩm Ngọc Quân dỗ nó một lúc lâu, thấy nó động đậy còn tưởng nó ngủ. Ai ngờ lúc nàng nhẹ nhàng xê dịch tiểu mập mạp, hai mắt nó mở thật lớn, nào dáng vẻ sắp ngủ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-148.html.]

Hai mẫu tử cứ mắt lớn trừng mắt nhỏ, ai chịu thua ai. Lúc Cảnh đế chính là thấy hình ảnh : "Các nàng đang ?"

 

"Oa...," Tiểu Phì Trùng tiếng , đầu nhỏ lắc lắc, thấy là quen, thể mập mạp lập tức nghiêng qua. Thẩm Ngọc Quân thấy rốt cuộc tiểu mập mạp quấn lấy nàng nữa, vội bước nhanh tới giao tiểu mập mạp cho cha nó, đó hành lễ với Hoàng thượng.

 

Cảnh đế thấy nàng hành lễ, bèn giơ tiểu mập mạp sang một bên, để tiểu mập mạp tránh khỏi lễ của Thẩm Ngọc Quân: "Nàng thấy nhi tử nàng trong lòng trẫm , mau lên."

 

Thẩm Ngọc Quân cũng mặc kệ, khi dậy thì bắt đầu cáo trạng: "Hoàng thượng, nhóc mập thật quá đáng, khi dùng xong bữa thần bắt đầu hầu hạ nó tắm rửa, dỗ nó ngủ. nó thì , đến bây giờ hai mắt vẫn còn trừng tròn xoe," lúc nàng còn chu môi với tiểu mập mạp: "Ngươi xem nó chút bộ dáng buồn ngủ nào ?"

 

Cảnh đế buổi tối Tiểu Phì Trùng dính : "Nàng mau rửa mặt , lúc nào ."

 

Thẩm Ngọc Quân phồng miệng lên: "Chuyện nên trách thần ," xong nàng xoay chuẩn tắm.

 

Thẩm Ngọc Quân , Cảnh đế cúi đầu tiểu mập mạp trong lòng , bắt đầu nghiêm trang hưu vượn với nó: "Buổi tối con cứ quấn lấy mẫu phi con ? Con con là nam tử, dáng vẻ của nam tử, huống hồ con còn là Hoàng tử của Đại Vũ, là nhi tử của trẫm, thói quen quấn lấy mẫu phi của con . Bắt đầu từ ngày mai, buổi tối con tự ngủ, ? Biết thì gật đầu."

 

Sau đó ấn ấn cái đầu nhỏ của Tiểu Phì Trùng xuống, lòng với biểu hiện của Tiểu Phì Trùng: "Tốt, tự con đáp ứng , đổi ý."

 

"Ơ... A...," Tiểu Phì Trùng bắt đầu trao đổi với phụ hoàng nó, móng vuốt nho nhỏ mập mạp chỉ cửa tẩm điện: "A... A..."

 

Cảnh đế theo móng vuốt của nhóc mập sang: "Trời muộn , bên ngoài tối đen, ngày mai ngoài chơi."

 

"A ư...," Tiểu Phì Trùng ngước đầu nhỏ lên phun phụ hoàng nó: "Phụt..."

 

Cảnh đế một tay bế Tiểu Phì Trùng, một tay sờ sờ cằm , sờ thấy ẩm ẩm: "Không phun, thói quen , sửa ."

 

"Phụt..."

 

"Không phun," Cảnh đế mới xong thì ngửi thấy một mùi thối, vội vàng luồn tay nách Tiểu Phì Trùng, bế nó cách : "Có con phóng uế hả?"

 

Trúc Vân canh bên cạnh nhịn : "Bẩm Hoàng thượng, chắc là Tam Hoàng tử đánh rắm ạ."

 

Cảnh đế nửa tin nửa ngờ nâng Tiểu Phì Trùng lên cao, một lát buông xuống, bắt đầu với Tiểu Phì Trùng: "Trẫm quyết định lúc con ba tuổi sẽ bắt đầu học tập lễ nghi của Hoàng tử." Hắn cảm thấy Tiểu Phì Trùng đánh rắm quá vang, tổn hại đến hình tượng Nguyên gia bọn họ.

 

Qua hai chung thời gian, rốt cuộc Thẩm Ngọc Quân cũng tắm rửa xong. Lúc nàng trở tẩm điện, phát hiện Tiểu Phì Trùng còn ở tẩm điện nữa, hỏi: "Tiểu mập mạp ?"

 

Cảnh đế buông sách xuống: "Nó ngủ ."

 

Thẩm Ngọc Quân chút ngạc nhiên: "Sao nó ngủ sớm như ? Thần bộ dạng của nó, còn tưởng một lúc nữa nó mới ngủ."

 

Cảnh đế Thẩm Ngọc Quân đang lau tóc, cầm sách sử tiếp tục xem: "Trẫm với nó mấy câu, nó liền ngủ." Hắn sẽ cho Thẩm Ngọc Quân , còn xong, Tiểu Phì Trùng ngủ gà ngủ gật.

 

"Người gì với nó?" Thẩm Ngọc Quân cũng thấy mặt Hoàng thượng: "Ngày mai thần cũng thử xem."

 

Cảnh đế hừ lạnh một tiếng: "Bảo Trúc Vũ bên cạnh nàng từ ngày mai sớm muộn gì cũng chút sách cho Tiểu Phì Trùng, mấy quyển "Tam Tự Kinh", "Bách Gia Tính", "Thiên Tự Văn" xoay vòng."

 

Thẩm Ngọc Quân lời , nàng bắt đầu đau lòng cho tiểu mập mạp: "Hoàng thượng, cảm thấy bây giờ tiểu mập mạp còn nhỏ ? Nó mới hơn sáu tháng."

 

Cảnh đế hề hiểu nỗi đau của Thẩm Ngọc Quân: "Nó hiểu ngoài chơi, thể sách?" Vừa phát hiện lúc Tiểu Phì Trùng chỉ cửa đại điện, là rõ ràng, hiểu .

 

Thẩm Ngọc Quân lau tóc nữa, thẳng tới mép giường, xuống, lấy quyển sách trong tay Cảnh đế : "Hoàng thượng, hôm nay vui ?"

 

Cảnh đế khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng của cô gái nhỏ, khóe miệng nhếch lên: "Có một chút, thế nào, nàng nhi tử tìm chỗ cho nó ?"

 

"Vậy tối nay thần sẽ vui vẻ," Thẩm Ngọc Quân cố ý cọ cọ Cảnh đế, hai tay cũng mò lên n.g.ự.c : "Người thể tạm thời tha cho tiểu mập mạp , chờ nó đẻ cho nó học ?"

 

Loading...