Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 150

Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:12:27
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong điện Càn Nguyên, lúc Cảnh đế nghỉ trưa xong, ghế rồng, chuẩn phê duyệt tấu chương. Lộ công công tay chân nhẹ nhàng : "Hoàng thượng, Đức phi tặng thọ lễ cho Lệ Phi, nàng còn đưa tin tức ngoài cung."

 

"Trẫm , Cảnh đế lật tấu chương xem: "Nhà đẻ của Lệ Phi cũng sạch sẽ, Đức phi cho điều tra càng , trẫm đỡ cho tra xét."

 

Lộ công công tiếp tục bẩm báo: "Thục phi phạt Túc Chiêu viện."

 

"Hai họ đối đầu là chuyện sớm muộn thôi," Cảnh đế hề cảm thấy ngạc nhiên với việc , dù Thục phi là hận Thái hậu, cơ hồ là hận đến tận xương, dù vị trong cung Diệp Thượng Nguyệt, là Diệp Thường Mân, nàng cũng sẽ bỏ qua.

 

"Túc Chiêu viện chắc là một chung nữa sẽ đến Càn Nguyên điện," thật Lộ công công chỉ với Hoàng thượng chuyện , Túc Chiêu viện đây là định tới điện Càn Nguyên tìm c.h.ế.t ?

 

Cảnh đế xong lời mới ngẩng đầu lên, cong miệng : "Xem nàng định chơi tiếp nữa, lát nữa để nàng trực tiếp , trẫm cũng xem nàng thế nào."

 

"Vâng."

 

Đợi lúc Diệp Thượng Nguyệt đến điện Càn Nguyên sắp tới giờ : "Lộ công công, Hoàng thượng ở bên trong ?"

 

Mạn Vân tưởng rằng chủ tử nhà nàng chỉ đến thử, ngờ chủ tử nhà nàng gặp Hoàng thượng.

 

"Túc Chiêu viện, Hoàng thượng ở bên trong chờ ngài, ngài ," Lộ công công quan sát ánh mắt của Diệp Thượng Nguyệt, Diệp Thượng Nguyệt suýt chút nữa hậu cung, nhưng nữ nhân như , dù là hậu cung cũng sẽ an phận.

 

Diệp Thượng Nguyệt đẩy tay Mạn Vân đang đỡ , sửa tóc, y phục, đó một điện Càn Nguyên. Say khi nàng vững vàng tiến điện Càn Nguyên thì nhanh chân đến giữa điện, quỳ hai gối xuống: "Tội phụ Diệp Thượng Nguyệt khấu kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."

 

"Đứng lên ," Cảnh đế buông tấu chương xuống, ngẩng đầu lên: "Không giả vờ tiếp nữa ?"

 

Diệp Thượng Nguyệt lên, bắt đầu quan sát điện Càn Nguyên, nàng cũng trả lời Cảnh đế. Một lát , cuối cũng Diệp Thượng Nguyệt cũng quan sát xong điện Càn Nguyên, bèn về phía Cảnh đế đang ghế rồng: "Chuyện còn đa tạ Thục phi nương nương của Hoàng thượng, nếu hôm nay nàng nhắc nhở , còn bản sẽ ngu ngốc đến khi nào."

 

Cảnh đế đặt hai tay lên ngự án: "Gan ngươi cũng nhỏ, dám trộn cung. Thế nào, sống trong cung quen ?"

 

Diệp Thượng Nguyệt rũ hai mắt, lạnh một tiếng, còn chứa chút tự giễu: "Nếu Hoàng thượng ngài nhắm một con mắt mở một con mắt, thể trộn cung chứ? Ta chỉ nghĩ chỗ nguy hiểm nhất chính là chỗ an nhất, quên sống ở nơi đây."

 

"Ngươi tiến cung chỉ sợ đơn giản là trốn thôi," Cảnh đế lướt qua Diệp Thượng Nguyệt, cầm bút son, chuẩn tiếp tục xem tấu chương: "Tìm đồ ?"

 

Diệp Thượng Nguyệt sửng sốt, hiểu rõ mà : "Hoàng thượng vẫn cơ trí như , chuyện gì cũng thể qua mắt ngài. Danh sách Dung ma ma đưa tay ngài, còn thể tìm gì?" Diệp Thượng Nguyệt ngẫm đời của , trong miệng khỏi cảm thấy đắng: "Đời của , đầu , đều là bỏ lỡ."

 

Cảnh đế ngẩng đầu lên, nhưng : "Bỏ lỡ, bỏ lỡ cái gì?"

 

Diệp Thượng Nguyệt về phía vài bước, còn tới bậc thang thị vệ bên cạnh cản . Nàng hai thị vệ mặt, bất đắc dĩ nở một nụ , lui về phía mấy bước, ngẩng đầu Hoàng đế đang ghế rồng phê tấu chương: "Ta bỏ lỡ nhiều, tự cũng ."

 

"Hoàng thượng, thể hỏi ngài một vấn đề ?"

 

Hôm nay Cảnh đế cũng hào phóng: "Ngươi ?"

 

"Năm đó tại ngài chọn Hoàng hậu?" Đây là chuyện nàng vẫn luôn khúc mắc, nàng và Hoàng thượng xem như là thanh mai trúc mã, tùy rằng Hoàng thượng vẫn luôn nàng , nhưng trong mắt nàng .

 

Cảnh đế bật , nàng : "Trẫm bao giờ nghĩ tới chuyện cưới nữ tử nhà đẻ của Thái hậu thê tử."

 

"Vậy Chu gia thì ?" Diệp Thượng Nguyệt hỏi: "Chu gia của Chu Quý phi thì thể ?"

 

Lúc Cảnh đế ngẩng đầu liếc Diệp Thượng Nguyệt, cúi đầu xem tấu chương: "Hoàng hậu thông minh như ngươi, dã tâm lớn như ngươi, nàng thể."

 

"Cho dù nàng quản hậu cung, vẫn luôn kéo chân của ngài cũng thể ?" Diệp Thượng Nguyệt chướng mắt Hoàng hậu, rõ ràng xuất từ Trung Dũng Hầu phủ, cả quê mùa, chút dáng vẻ của quốc mẫu.

 

"Có thể," Cảnh đế chần chừ, cho nàng một đáp án khẳng định.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-150.html.]

 

"Ta thì ," trong mắt Diệp Thượng Nguyệt mang chút chờ đợi: "Nếu năm đó cô mẫu của khiến ngài cưới , ngài... Ngài...," đến đây nàng chần chờ, dám hỏi tiếp.

 

Cảnh đế nàng hỏi gì: "Trẫm sẽ cho ngươi c.h.ế.t bệnh."

 

Trong phút chốc nước mắt lấp đầy vành mắt Diệp Thượng Nguyệt, nàng tin: "Tại ? Cũng vì mặt cô mẫu câu "Tò mò Lưu Nhân c.h.ế.t như thế nào" ?"

 

Không nhắc đến chuyện thì thôi, nhắc đến chuyện , chân mày Cảnh đế liền nhíu : "Ngươi , trẫm ghét nhất là loại nào ?" Hắn giương mắt về phía Diệp Thượng Nguyệt, hề nước mắt của Diệp Thượng Nguyệt đả động: "Trẫm ghét nhất chính là nữ nhân tự cho thông minh tàn nhẫn độc ác."

 

"Ha ha ha...," Diệp Thượng Nguyệt , đến càn rỡ, lớn, nước mắt cũng chảy xuống: "Hoàng thượng, ngài cả đời của sai nhất chính là gì ? lầm nhất đời của chính là mang nữ tử, ha ha..."

 

Cảnh đế Diệp Thượng Nguyệt, thật sự cảm thấy nàng chính là một câu chuyện .

 

"Ba tuổi bắt đầu nhận chữ, đến mười lăm tuổi, Tứ thư Ngũ kinh làu làu. Thế nhưng," mặt Diệp Thượng Nguyệt mang theo phẫn nộ, nàng rống to: "Thế nhưng ích lợi gì, cũng thể như một nam tử thi cử nhập sĩ, thể vi phạm thế tục tự tiến cử thần tử. Ta những sách đó lợi ích gì? Lúc đại tẩu sinh chất tử của , chuyện đầu tiên chính là tặng bộ "Nữ giới", "Nữ tắc". Nàng ám chỉ , nàng khinh thường . khi Diệp gia gặp nạn, nàng ngàn dặm xa xôi cho đưa tin cho , bảo nhanh cứu Diệp gia ."

 

" lầm lớn nhất của ngươi, nữ nhân, mà là tự cho quá cao," Cảnh đế cảm thấy Diệp Thượng Nguyệt thật sự đánh giá bản quá cao: "Ngươi tự nhận bản ngươi đủ thứ thi thư, nên cao hơn một bậc. Nói trắng , thẳng , trong hậu cung của trẫm tùy tiện lấy một nữ nhân, đều thông minh hơn ngươi, chỉ là do các nàng thích thờ ơ lạnh nhạt mà thôi."

 

Diệp Thượng Nguyệt một tiếng, nhưng : "Có lẽ Hoàng thượng đúng. Bây giờ hối hận lúc g.i.ế.c c.h.ế.t Mân nhi để , hẳn là nên giấu thông minh giả hồ đồ, để g.i.ế.c c.h.ế.t , lẽ sẽ những phiền não ," đến đây nàng nắm chặt song quyền, buông : " khi đó sợ chết, còn sống. Ngày đó thật sự hề do dự lừa hậu viện, dí c.h.ế.t trong bồn tắm."

 

Trong đầu Diệp Thượng Nguyệt nhớ tới cảnh tượng ngày đó, nghĩ tới nụ nhạt nơi khóe miệng của khi chết: "Lúc đó nghĩ dựa sinh hưởng thụ thứ, tới tuổi còn cung? Tại cái gì cũng thể, tại lưng của mang nhiều như ? Sau khi Mân nhi cung, cho rằng thể sống , nhưng khi ở bên ngoài Trường An cung thấy Hi Hiền phi, ánh mắt nàng , lộ. Tiếp theo là Đức phi, hôm nay còn Thục phi, thì các nàng đều là ai, chỉ là các nàng để ý tới mà thôi."

 

"Ngươi ở đây trong mắt các nàng căn bản thành uy hiếp, giống như Thục phi hôm nay, phận bày ở đó, nàng bảo ngươi quỳ, ngươi nhất định quỳ," Cảnh đế từng xem thường nữ nhân trong hậu cũng của . Nhiều năm như nếu như thường xuyên tay, cũng hậu cung bao nhiêu oan hồn.

 

" , từ đến nay các nàng đều để mắt," đây là chuyện Diệp Thượng Nguyệt thể chịu đựng , từ nhỏ đến lớn nàng quá nhiều lời ca ngợi, nàng từng nổi danh khắp kinh thành. Đáng tiện hiện tại Diệp Thượng Nguyệt là một chết, nàng chỉ thể mang tên tuổi của mà sống, nàng tính là cái gì, rốt cuộc tính là cái gì, nàng vẫn là Diệp Thượng Nguyệt ?

 

Diệp Thượng Nguyệt ngã quỵ đất: "Hoàng thượng, thể xin ngài một việc ?"

 

"Nói," Cảnh đế thấy trong mắt Diệp Thượng Nguyệt còn tia sáng, một ý chết, thể khoan dung một chút.

 

Diệp Thượng Nguyệt ngẩng đầu lên nam nhân nàng từng ái mộ ảo tưởng mặt: "Ta thể tự chọn cái c.h.ế.t ? Ta c.h.ế.t yểu điệu, đời nữ tử, cách nào đổi, chỉ cuối cùng, c.h.ế.t khí thế một chút."

 

Cảnh đế cũng là khó nàng , trực tiếp đồng ý: "Được."

 

"Tạ ơn Hoàng thượng," Diệp Thượng Nguyệt dập đầu với Cảnh đế, nàng dậy tới, nàng vẫn thị vệ cản .

 

Diệp Thượng Nguyệt thị vệ : "Hoàng thượng, tội phụ thể mượn đao của thị vệ ?"

 

"Có thể."

 

"Tạ ơn Hoàng thượng," Diệp Thượng Nguyệt cũng hành lễ với Hoàng thượng, trực tiếp lấy thanh đao thị vệ dâng lên, về hướng của điện Càn Nguyên: "Hoàng thượng, tội phụ ở đây bẩn mắt ngài, tội phụ thật sự thể giải thoát."

 

Không lâu , Lộ công công tiến bẩm báo: "Hoàng thượng, Diệp thị tự vẫn ở cửa đại điện."

 

Cảnh đế hề ngẩng đầu lên: "Cũng tệ lắm, đến lúc sắp c.h.ế.t cuối cùng cũng tỉnh ngộ, kéo ngoài thành chôn ."

 

"Vâng," Lộ công công thở dài trong lòng, cảm thấy lúc Diệp Thượng Nguyệt c.h.ế.t ở núi Từ Vân còn một chút, cứ nhất định cung lăn lộn một hồi, còn chẳng mò mẫm gì.

 

Một áo đen xuất hiện giữa điện.

 

"Ngươi tự lục soát Càn Nguyên điện từ xuống một ," Cảnh đế phân phó: "Không bỏ sót bất cứ chỗ nào."

 

"Vâng."

 

Loading...