Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 157
Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:14:17
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đã đến nước , nô tài cũng gì để giấu giếm," Dung ma ma ngẩng đầu lên Hoàng thượng ghế rồng: "Nô tài ngài vẫn luôn tìm ám tử của Lương vương, nhưng ngài tìm sai hướng, ngài cho rằng ám tử của Lương vương giấu trong phi tần của ngài."
"Ngươi trốn nhiều năm như , ngược khiến trẫm dễ tìm," Cảnh đế cũng phủ nhận, vẫn thưởng thức lão bà tử mắt .
Dung ma ma hừ một tiếng: "Nếu nữ nhân Diệp Thượng Nguyệt cứ ép tới, nô tài cũng sẽ bại lộ. Nô tài là Cao tổ Hoàng đế xếp Trung Dũng hầu phủ, nhũ mẫu của Hoàng hậu nương nương. Lương vương chết, nô tài còn tưởng rằng cuối cùng nô tài tự do."
Nói đến đây bà mang theo chút khinh miệt: "Không ngờ... Ha ha... Trấn Quốc công c.h.ế.t tâm."
"Trấn Quốc công phủ còn nữa," lời của Cảnh đế ý là tìm chứng cứ Lương vương để .
Dung ma ma lạnh một tiếng, đương nhiên bà hiểu ý trong lời của Hoàng thượng: "Nói đến cùng, nô tài vẫn bội phục Hoàng thượng ngài nhất. Nô tài việc trong cung nhiều năm như , cũng vì tích ít nhân mạch, nhưng từ khi Hoàng thượng ngài nắm giữ hoàng cung, cách vài ba bữa ngài soát hoàng cung một , những nhân mạch do nô tài tích lũy ngài soát gần chín phần, nếu Hoàng hậu cũng sẽ tiện nhân Lệ Phi hại."
Cảnh đế cầm bút son trong tay, ánh mắt sắc bén: "Không cách vài bữa soát hoàng cung, chỉ sợ trẫm dù ở trong cung thì ăn ngủ cũng khó yên, khi nào sờ tới cổ."
Dung ma ma bật : "Hoàng thượng thật đùa. Ngài yên tâm, chuyện nô tài hứa hẹn với ngài đây, nô tài sẽ . Thanh Long vệ, nô tài chắc chắn sẽ dốc hết sức giúp ngài trừ bỏ."
Điều Cảnh đế chính là những lời : "Sau khi ngươi trừ bỏ Thanh Long vệ, nếu yên tâm thể ở bên cạnh tiểu Tứ."
Mắt Dung ma ma động đậy, nhưng nhanh bà khôi phục bình thường: "Nếu Hoàng thượng tìm dưỡng mẫu cho Tứ Hoàng tử, nô tài mới , nô tài chỉ khẩn cầu Hoàng thượng nhớ tới Tứ Hoàng tử nhiều một chút."
"Nó là con của trẫm, đương nhiên trẫm sẽ để khác xem thường nó," Cảnh đế nhớ tới bản khi còn bé, ánh mắt trở nên lạnh lẽo.
Trong cung Chiêu Dương, lúc Thẩm Ngọc Quân mới rửa mặt xong, chuẩn dùng chút thức ăn sáng ngủ. nàng uống vài ngụm cháo tổ yến, Tiểu Đặng Tử chạy : "Nương nương, Lộ công công bế Tứ Hoàng tử tới."
Tay Thẩm Ngọc Quân khựng buông thìa xuống, bước nhanh ngoài đón. Đọc Full Tại Truyenfull.vn
"Nô tài thỉnh an Hi Hiền phi nương nương, nương nương cát tường," Lộ công công ôm tã lót hành lễ với Thẩm Ngọc Quân.
Thẩm Ngọc Quân vội bảo Tiểu Đặng Tử đỡ Lộ công công dậy, nàng chằm chằm tã lót trong lòng Lộ công công: "Công công đây là...," tuy rằng trong lòng chút suy đoán, nhưng nàng vẫn Hoàng thượng ý gì.
Sau khi dậy, Lộ công công : "Hoàng thượng bảo nô tài bế Tứ Hoàng tử đến chỗ của nương nương, Hoàng thượng nương nương nên thế nào."
Thẩm Ngọc Quân đau xót trong lòng, vươn tay nhận lấy tã lót : "Làm phiền công công," xong nàng nháy mắt với Trúc Vân, Trúc Vân vội lấy một phong bì đỏ thẫm đưa cho Lộ công công.
Chờ khi Lộ công công , Thẩm Ngọc Quân mới bế Tứ Hoàng tử phòng. Vừa trong, nàng thấy nhóc mập nhà đang tháp, Trúc Vũ đút đồ ăn sáng.
"Ôi, dậy," Thẩm Ngọc Quân bế đứa bé tới bên tháp."
"Mẫu mẫu...," tiểu mập mạp thấy mẫu phi nó vui mừng, lập tức xuống tháp, nhưng Trúc Vũ ngăn .
Thẩm Ngọc Quân bế Tứ Hoàng tử tới cạnh tiểu mập mạp, nhẹ nhàng xốc góc chăn lên, khuôn mặt nhỏ của Tứ Hoàng tử lập tức lộ : "Mau xem, đây là ."
Hai mắt tiểu mập mạp trừng đến tròn xoe, còn , nó còn an phận dùng bàn tay mập mạp bóp khuôn mặt nhỏ nhắn của Tứ Hoàng tử. Thẩm Ngọc Quân sợ nó nặng nhẹ, bóp đau Tứ Hoàng tử, bèn tránh khỏi móng vuốt của nó: "Không bóp, đây là , sẽ cùng chơi với con."
"Chơi...," Tiểu Phì Trùng ngẩng đầu nhỏ lên, còn tiếp, nhưng mẫu phi nó chịu: "Ăn nhanh lên một chút, ăn xong mẫu phi dẫn tới thăm Đức mẫu phi của con."
Trong cung Trọng Hoa, Đức phi nhắm chặt hai mặt giường, Uyển Y đỏ mắt: "Nương nương, ít nhiều gì cũng ăn chút , mấy ngày dùng bữa đàng hoàng , như sẽ còn mạng nữa." Uyển Y nương nương nhà nàng nàng , từ khi nương nương nhà nàng tự xử lý Lệ Phi, trong lòng trống rỗng.
Đức phi vẫn hề trả lời, nàng sống còn ý nghĩa gì .
Lúc Thẩm Ngọc Quân tới lúc thấy Uyển Y dựa giường Đức phi khốc rống. Lòng nàng chợt lạnh, vội đưa tã lót trong n.g.ự.c cho Trúc Vũ theo bên cạnh, đó lập tức tới cạnh giường, đưa tay kiểm tra thở của Đức phi, cảm giác vẫn còn thở, nàng mới thở phào một . Trong cung thể bạn bè để thổ lộ tình cảm, thật sự khó, hơn nữa nàng cũng thích tính tình của Đức phi.
Uyển Y thấy Thẩm Ngọc Quân, vội quỳ hai gối với Thẩm Ngọc Quân, dập đầu liên tục: "Hi Hiền phi nương nương, nô tỳ xin ngài mau cứu nương nương nhà nô tỳ, cầu xin ngài."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-157.html.]
Thẩm Ngọc Quân dáng vẻ của Uyển Y, hai mắt đỏ lên: "Ngươi dậy ."
Đông Mai và Thu Cúc kéo Uyển Y lên. Thẩm Ngọc Quân vẫy vẫy tay với Trúc Vũ, Trúc Vũ lập tức ôm tã lót qua. Thẩm Ngọc Quân vươn tay bỏ tã lót, bế Tứ Hoàng tử , ngờ lúc Tứ Hoàng tử thức dậy.
là một đứa bé xinh !
Thẩm Ngọc Quân Tứ Hoàng tử, đầu Đức phi quyết tâm c.h.ế.t đang giường, nàng thở dài, đưa tay xốc chăn lên, nhẹ nhàng đặt Tứ Hoàng tử ổ chăn của Đức phi.
Không lâu , Tứ Hoàng tử mếu máo . Tiểu Phì Trùng thì nóng nảy, vội kêu với Trúc Vân: "A.... A...," móng vuốt nhỏ chỉ mép giường, để Trúc Vân bế nó qua đó.
Trúc Vân chủ tử nhà nàng, thấy chủ tử nhà nàng gật đầu, nàng bèn bế Tiểu Phì Trùng tới giường. Đến giường , Tiểu Phì Trùng nhoài , nó xuống. Thẩm Ngọc Quân để Trúc Vân thả nó xuống, Trúc Vân buông lỏng tay, Tiểu Phì Trùng bám mép giường, dùng cả tay lẫn chân bò lên giường. bì nó mặc quá dày, thử mấy cũng thể leo lên .
Có điều lâu , nó vịn giường tới chỗ mẫu phi nó, theo chân mẫu phi bò lên gối mẫu phi nó, cùng rốt cuộc thành công bò lên giường Đức phi. Bò lên giường động tác của nó nhanh nhẹn hẳn, hai ba bò tới đầu giường, xốc chăn lên, nó cũng chui . Nó học dáng vẻ mẫu phi hàng ngày dỗ nó, tay nhỏ nhẹ nhàng vỗ Tứ Hoàng tử, trong miệng còn kêu "A... Nga...".
Thẩm Ngọc Quân Tiểu Phì Trùng và Tứ Hoàng tử, nước mắt đó rơi cuối cùng cũng rơi xuống.
Tiểu Phì Trùng dỗ Tứ Hoàng tử, ngược nó cũng theo, tiếng , thật sự là vang rung trời, hai đứa thi .
Lúc mí mắt của Đức phi giật giật, lâu thì mở , nàng mơ màng nóc giường, mới theo tiếng xuống, chỉ thấy hai đứa nhỏ bên cạnh nàng, một đứa , một đứa . Nước mắt của nàng bỗng chốc chảy xuống: "Ta..."
Uyển Y thấy cuối cùng nương nương nhà nàng mở mắt, vội chạy rót một ly nước, hầu hạ Đức phi uống.
Sau khi uống nước xong, Đức phi chuyện còn khàn nữa: "Ta ngủ bao lâu , đây là sinh mấy đứa hả?"
Thẩm Ngọc Quân thấy Đức phi tỉnh, giơ tay lau nước mắt: "Muội nào bản lĩnh đó, bây giờ một đứa cũng khiến đau đầu ."
"Vậy...," ánh mắt Đức phi hướng về đứa bé đang cạnh nàng, đứa bé trai nắm ngón tay nàng thì dần dần ngừng .
Thẩm Ngọc Quân thở dài: "Tỷ tỷ, cũng chỉ thể cho tỷ đến đây, Hoàng thượng bảo bế Tứ Hoàng tử đến chỗ của tỷ, cho tỷ nuôi."
"Thật ," Đức phi thật sự dám tin: "Hoàng thượng, ngài ... Ngài thật sự đồng ý ?"
Thẩm Ngọc Quân khẽ gật đầu, nhưng nàng vẫn rõ: "Tuy rằng Hoàng thượng đồng ý đưa Tứ Hoàng tử cho tỷ nuôi, nhưng bởi vì Tứ Hoàng tử phận đặc thù, nó chắc chắn sẽ ghi danh nghĩa của tỷ, tỷ bằng lòng ?"
Đức phi mím môi, dùng sức gật đầu: "Ta bằng lòng." Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Uyển Y vội quỳ xuống mặt Thẩm Ngọc Quân, ngừng dập đầu: "Nô tỳ nương nương cảm ơn ngài, nô tỳ dập đầu với ngài."
Thẩm Ngọc Quân lên, tự đỡ Uyển Y dậy, vỗ vỗ tay Uyển Y: "Ngươi là , ngươi chăm sóc chủ tử nhà ngươi cho ."
Uyển Y che miệng , rốt cuộc nương nương chỗ để dựa .
Thẩm Ngọc Quân Đức phi đang giường: "Tỷ tỷ, tỷ cũng con của , tử tự giày vò như ."
"Ừ," Đức phi ít khi , nhưng hôm nay nàng thoải mái một trận: "Muội , cảm ơn , ân tình hôm nay, sẽ nhớ trong lòng." Nàng nếu Thẩm Ngọc Quân đến mặt Hoàng thượng gì đó, Hoàng thượng sẽ giao Tứ Hoàng tử cho nàng nuôi, nàng cảm thấy cuộc sống của nàng hy vọng, ít sẽ trống rỗng nữa.
"Chỉ cần tỷ khỏe là ," xong nàng tới đầu giường, bế tiểu mập mạp nhà nàng lên: "Tới chào Đức phi của con nào, chúng về." Nàng thật sự là quá mệt, Đức phi chuyện gì, nàng lập tức cảm giác nhức mỏi .
Ngày đó Tiểu Phì Trùng nháo chịu , vì còn ở cung Trọng Hoa, nó mang về. Thẩm Ngọc Quân còn cách nào khác, nàng thật sự quá mệt, trực tiếp để Tiểu Phì Trùng cung Trọng Hoa, cho Trúc Vân, Trúc Vũ , bản nàng thì về cung Chiêu Dương nghỉ ngơi.
...
Nháy mắt ba năm trôi qua, tuyển tú vì Hoàng hậu băng thệ nên Hoàng thượng hủy bỏ, thật nguyên nhân chủ yếu là Hoàng thượng dọn dẹp hậu cung, hậu cung nhanh như mới.