Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 40

Cập nhật lúc: 2024-12-10 16:03:32
Lượt xem: 58

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Như thỉnh an hôm nay kết thúc, ngược Thẩm Ngọc Quân thở phào một , dù hiện tại nàng sủng ái một chút, nàng mắt cũng nhiều, vẫn nên kiêng dè mới .

 

"Hôm nay Hi Đức dung đến muôn thế, thể khỏe ?" Hồ Đức dung hỏi, nhưng ý : "Nếu thể khỏe, nghỉ ngơi cho thật ."

 

"Đa tạ Hồ Đức dung quan tâm!" Thẩm Ngọc Quân cũng đáp , chuyện giống mỗi ngày đều , nàng ứng phó thuận buồm xuôi gió.

 

"Hồ tỷ tỷ, đây là tỷ sai ," Tư Uyển nghi che miệng : "Ai chẳng gần đây Hi Đức dung hầu hạ Hoàng thượng chứ, chắc là Hi Đức dung cũng cực nhọc." Hoàng thượng ở Thiêm Hi lâu hai ngày liên tục, nếu như trong cung đố kị, nàng sẽ tin. Chẳng Thẩm thị dùng thủ đoạn gì dụ dỗ, cho Hoàng thượng nhớ mãi quên?

 

"Tư Uyển nghi đùa, hầu hạ Hoàng thượng chính là bổn phận mà hậu phi tận sức, cực nhọc chứ?" Thẩm Ngọc Quân tiếp: "Mong Tư Uyển nghi chuyện cẩn thận!"

 

"Hi Đức dung đừng trách, lựa lời, nếu gì vượt quá mong tỷ thứ ." Tư Uyển nghi cũng lắm miệng, nếu xét sâu thì lời như là đang bàn luận xằng bậy về Hoàng thượng .

 

"Tư Uyển nghi hiểu là , hai vị còn gì dặn dò ?" Thẩm Ngọc Quân mệt, dây dưa cùng bọn họ: "Nếu , trong cung còn việc, ."

 

"Cũng chuyện gì, Hi Đức dung cứ tự nhiên." Hồ Đức dung trầm giọng .

 

"Ta một bước." Thẩm Ngọc Quân xoay rời , cũng khách khí với các nàng.

 

"Tỷ tỷ cần gì khiêm nhường nàng như ?" Tiếng lầm bầm của Tư Uyển nghi truyền đến: "Phân vị của tỷ tỷ cũng như nàng , còn là từ tiềm để đến, nàng thể coi thường tỷ tỷ chứ?"

 

Hồ Đức dung xoay Tư Uyển nghi, : "Muội , ngươi là thông minh, nhưng tỷ tỷ đây cũng kẻ ngốc, ngươi cần gì kích động như ?" Hồ Đức dung khẩy: "Mặc dù và nàng cùng một phân vị, nhưng ngươi đừng quên, nàng phong hào. Dựa theo quy tắc nàng cao quý hơn nhiều. Hơn nữa hiện tại nàng đang sủng ái, hôm nay nếu như khó nàng , sáng mai Hoàng thượng sẽ ghét bỏ , thật đúng là dụng tâm lương khổ!"

 

"Tỷ tỷ hiểu lầm , chẳng qua quen nàng vẻ tiểu nhân đắc chí mặt tỷ thôi, nếu tỷ tỷ cảm thấy hề gì, thì cũng đừng suy nghĩ khác." Tư Uyển nghi vội vàng .

 

"Ha ha, chỉ mong nghĩ ," Hồ Đức dung : "Ôi chao, tới đây, thật đúng là mệt mỏi, tỷ tỷ về nghỉ , cứ tự nhiên nhé."

 

Tư Uyển nghi bóng dáng Hồ Đức dung rời , mặt còn vẻ sợ hãi , lạnh giọng : "Một ngày nào đó... Một ngày nào đó giẫm bọn họ ở chân."

 

Thẩm Ngọc Quân coi như là thuận lợi trở về Thiêm Hi lâu, vội vàng ôm bình nước nóng lên giường ấm của .

 

"Thân thể tiểu chủ vẫn chứ ạ?" Trúc Vũ bưng canh gà ác đến.

 

"Rất mệt!" Thẩm Ngọc Quân cảm thấy cả nhức đau, tuy hai ngày nữa là tới kì kinh nguyệt, nhưng đây khó chịu như .

 

Trúc Vũ thấy tiểu chủ nhà sắc mặt trắng bệch, vội : "Tiểu chủ, mấy ngày nữa kinh nguyệt đến, giữ ấm một chút mới . Nô tỳ rót cho một bình nước ấm nữa đặt chân."

 

"Được." Thẩm Ngọc Quân suy sụp giống như xương cốt, chút sức nào, chỉ xuống. Thật sự là cả từ xuống , trừ trái tim , chỗ nào cũng đau.

 

Nào ngờ nửa đêm ngày đó, Thẩm Ngọc Quân bắt đầu sốt cao. Cũng may gần đây Trúc Vũ vì ngày đó của chủ tử sắp đến nên chú ý nhiều hơn, nửa đêm dậy thoáng qua, thấy vội vàng phân phó Tiểu Đặng Tử đến Thái Y viện mời thái y.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-40.html.]

 

Sau khi kinh thành tiến tháng mười một, tuyết rơi từng đợt một. Có nhiều nơi ở phương Bắc tuyết tai, kéo theo biên cảnh Bắc càng thêm yên . Còn tình hình thực tế, cứ Hoàng thượng hơn mười ngày đến hậu cung thì .

 

Trong Thiêm Hi lâu, Thẩm Ngọc Quân uống chén thuốc, cả gầy một vòng.

 

"Uống xong thang thuốc , bệnh phong hàn của tiểu chủ thể sẽ khỏi ," Trúc Vũ bên mép giường hầu hạ, mấy ngày nay, chủ tử nhà nàng phong hàn, bệnh tới ào ạt, đó mấy ngày đến kỳ kinh, đúng là họa vô đơn chí.

 

Nàng thấy chủ tử gầy xuống từng ngày, tim như bóp chặt. Toàn bộ thịt nuôi đó, mấy ngày nay mất sạch. Cũng may chủ tử nhà nàng cũng xem như là sủng ái, Thái Y viện tận tâm dám chậm trễ.

 

"Ừ, trong miệng vẫn hương vị gì, lát nữa đưa ít bạc cho Thu Cúc, ăn gà con hầm nấm." Thẩm Ngọc Quân uống thuốc xong, vỗ vỗ miệng, cảm giác cả miệng đều đắng. Không ngờ thể luôn khỏe mạnh như nàng cũng lúc uống thuốc cả nửa tháng. Xem khi tiến cung, nàng thật sự lười nhác, tăng cường rèn luyện.

 

"Sáng sớm Trúc Vân dặn Thu Cúc mua, hết bệnh nhất định sẽ ăn." Trúc Vũ thấy chủ tử nhà cuối cùng ăn gì đó thì vô cùng vui mừng, giọng điệu nhẹ ít.

 

"Gần đây cực khổ cho các ngươi," một bệnh , Thẩm Ngọc Quân càng thói đời. Ngay từ ngày đầu báo bệnh, Hoàng hậu còn đặc biệt phái Dung ma ma sang đây nàng, ngờ là nàng bệnh thật, đó lập tức lệnh cho Kính Sự phòng rút thẻ bài của nàng xuống, để ý tới nàng nữa. Cũng đúng, một tần phi thể mang bệnh thể thị tẩm chứ? Thủ đoạn tay trực tiếp như của Hoàng hậu cho gì.

 

Phi tần các cung ban đầu còn , hoặc là sai đến Thiêm Hi lâu nàng, nàng phong hàn thì ai đến nữa. Thiêm Hi lâu của nàng đến lúc mới xem như là an tĩnh.

 

 "Chỉ cần khỏe mạnh, chúng nô tỳ cực khổ nữa cũng đáng giá," Trúc Vũ đỏ mắt: "Tiểu chủ, sắp hù c.h.ế.t nô tỳ. Nếu mệnh hệ gì, nô tỳ nhất định sẽ theo , nô tỳ còn hầu hạ ." Trước đây mấy ngày Trúc Vũ ngập tràn hối hận, tại lúc đầu chỉ học dược lý, cẩn thận nghiên cứu mạch tượng, thế nên bây giờ chỉ một mạch tượng đơn giản.

 

"Ngươi ngốc nghếch cái gì ? Cuộc sống , thể bỏ ?" Thẩm Ngọc Quân thấy dáng vẻ nghẹn ngào rơi lệ của Trúc Vũ, tất nhiên là đau lòng: "Hơn nữa nếu bất trắc gì, Thẩm gia, bộ của Thiêm Hi lâu ? Yên tâm , tiểu chủ nhà ngươi mệnh cứng lắm, cũng tiếc mệnh nữa."

 

"Xem nô tỳ ," Trúc Vũ dùng tay áo lung tung lau nước mắt: "Tiểu chủ, mới uống thuốc xong, nô tỳ hầu hạ ngươi nghỉ ngơi."

 

"Ừ, !"

 

Trong Càn Nguyên điện, Cảnh đế trầm mặc tấu chương trong tay: "Diệp ái khanh, ngươi đảm nhiệm chức Hộ bộ Thị lang bao lâu ?"

 

Hộ bộ Thị lang Diệp Thượng Thanh ở phía hai chân phát run, nhưng Hoàng thượng hỏi dám đáp: "Hồi bẩm Hoàng thượng, thần... thần nhậm chức ở Hộ bộ hơn ba năm."

 

"Hơn ba năm? Ba năm... Cũng đủ cho ngươi vơ vét bù vốn, thế nào, còn thỏa mãn ?" Cảnh đế thả tấu chương trong tay xuống, ngẩng đầu lên phía , ánh mắt lạnh băng.

 

"Hoàng thượng... Lời Hoàng thượng , thần hiểu ạ," rõ ràng là mùa đông giá rét, thế nhưng ông cảm thấy lưng toát mồ hôi, ngay cả trán mồ hôi cũng chảy thành dòng.

 

"Không hiểu?" Cảnh đế cong khóe miệng: "Cũng , trẫm sẽ cố cho ngươi hiểu. Tiểu Lộ Tử, truyền khẩu dụ của trẫm, cho Sở Diễn lập tức tiến cung."

 

"Vâng."

 

"Hoàng thượng... Hoàng thượng, ..." Lúc Diệp Thượng Thanh cũng kinh sợ, trong kinh ai Sở Diễn là ai chứ? Đó là thanh đao trong tay Cảnh đế, nên chọc : "Hoàng thượng vạn tuế, xin Hoàng thượng minh xét!" Diệp Thượng Thanh "thịch thịch" quỳ mặt đất, liên lục dập đầu.

Loading...