Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 51
Cập nhật lúc: 2024-12-10 16:06:30
Lượt xem: 64
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng hậu cẩn thận dùng đuôi mắt Hoàng thượng, thấy khóe miệng đang , cả trái tim lạnh . Hoàng thượng đang giận!
"Hoàng thượng tỷ phu thật đúng là yêu thương Hi Đức dung!" Bình vương phi cũng ý thức quá phận, bèn lòng trêu đùa vài câu.
"Trẫm chỉ yêu thương Hi Đức dung, cũng vô cùng quý trọng thủ túc," biểu cảm của Cảnh đế vẫn như cũ: "Nào, thuộc quốc tiến cống một nhóm mỹ nhân đến, trẫm nghĩ Bình vương mắt , dung chi tục phấn lọt mắt , nên cố ý chừa cho mấy , , hôm nay thưởng cho Bình vương."
"Tạ ơn Hoàng thượng ban thưởng!" Bình vương vội vàng tạ ơn, dáng vẻ cao hứng. Ngược Bình vương phi bên cạnh còn vui như , nụ mặt thế nào cũng cảm thấy cứng nhắc.
"Hôm nay cảm ơn Bình vương phi nhắc nhở, khí sắc của Hi Đức dung , là vì trong lòng nàng việc gì, cũng ung dung, khí sắc đương nhiên nâng lên . Hôm nay trẫm đến cùng, thưởng cho mỗi tôn thất đây hai mỹ nhân , cũng gánh vác một phần cho các vị tẩu tẩu ." Cảnh đế xong, còn quan sát sắc mặt của các vị tông đang .
Bình vương phi mặt tái , Hoàng thượng chặt đứt con đường của nàng . Vốn bởi vì nàng là kế thất, là thứ nữ, cho dù Hoàng hậu nương nương bảo vệ, cũng phí thời gian mấy năm mới mắt của các phu nhân tôn thất, bây giờ chuyện coi như xong, họ hận nàng là lắm .
Bình vương phi nghĩ thì hận c.h.ế.t cái miệng tiện của xen việc của khác, vốn nghĩ giúp Hoàng hậu diệt khí thế của Hi Đức dung, coi như là công lớn, bây giờ ngược tự cắt đường của .
Thẩm Ngọc Quân ăn cá trân châu Hoàng thượng ban, cảm thấy đây là món cá ăn ngon nhất từ khi nàng chào đời đến nay, quả thực là ngon đến tận đáy lòng. Ăn cá, xem tuồng, vài quả nhiên thì chết!
Sấm chớp mưa rơi thì cũng đều là ân của quân vương! Cho dù Hoàng thượng ban thưởng gì, tôn thất đều vui vẻ nhận lấy tạ ơn. Yến trừ tịch , Thẩm Ngọc Quân thật vui vẻ, mặc kệ Cảnh đế là vì mặt mũi của là vì điều gì khác, đến cũng vẫn là che chở cho nàng, đối với Thẩm Ngọc Quân là đủ ! Có đôi khi truy tìm đến tận cùng chắc là một chuyện . Hồ đồ một chút, trong lòng thấy thoải mái, ?
Dùng xong bữa, Cảnh đế dẫn đoàn đến cửa cung xem pháo hoa. Nhiều nhiều mắt, Phùng Yên Nhiên tự ý thức áp sát Thẩm Ngọc Quân. Thẩm Ngọc Quân cũng hiểu , bèn kéo nàng cùng, trông nom lẫn .
"Bùm... Bùm... Bùm..."
Pháo hoa sáng lên chói lọi, tuy chỉ rực rỡ trong nháy mắt ngắn ngủi, nhưng thể phô bày hết vẻ mỹ của nó, thu hút ánh mắt , điều đối với chúng nó mà thì thành giá trị tồn tại.
Thẩm Ngọc Quân ngẩng đầu lên pháo hoa trong trời đêm, khỏi liên tưởng đến năm còn trong nhà, cảnh tượng các ca ca b.ắ.n pháo hoa, khỏi lộ ý .
"A..." "Rắc..." Âm thanh của xương gãy, thanh thúy, nhưng thể khiến cho ê cả răng!
Đám lập tức kích động.
"Tất cả yên cử động." Cảnh đế lên tiếng đúng lúc, oai nghiêm tích lũy lâu, lập tức khống chế xao động.
Đoàn tán loạn nhất thời cũng dám cử động nữa.
Thẩm Ngọc Quân và Phùng Yên Nhiên nhích đến gần Cảnh đế như những khác, ngược hai ở mép đám đông cách Cảnh đế một . Xao động hề ảnh hưởng đến hai nàng. Trái cho hai vặn thấy điều mà hoảng loạn .
Hiện tại đoàn hỗn loạn nữa, cũng bình tâm tình. Cảnh đế ở rìa bậc thang, nữ nhân ngã bậc thang: "Tiểu Lộ Tử, xem ."
"Vâng," Lộ công công chút chần chừ tới đất, dư quang lướt qua Hoàng hậu: "Bẩm Hoàng thượng, là Chu Tần của Duyên Hỉ cung, ngưng thở."
"A... Sao như , nãy còn lắm mà?" Hoàng hậu cầm khăn che miệng, nước mắt rơi xuống: "Nàng còn trẻ như ! Hoàng thượng, nhất định chủ cho của thần ..." Dáng vẻ đau lòng như c.h.ế.t của Hoàng hậu giống như thật, Chu Tần là thứ của nàng, dù là thấy mặt, sấp bậc thang, Hoàng hậu thể đó là ai ?
"Ai thể cho trẫm xảy chuyện gì ?" Cảnh đế cũng Hoàng hậu, nhưng chút thích sự vẻ của nàng. Làm nhất quốc chi mẫu, dường như nàng vẫn luôn đúng vị trí của . Động tác bây giờ của nàng, là biểu hiện của một quốc mẫu nên ?
"Không ai đúng ?" Cảnh đế nở nụ : "Vậy để trẫm cho điều tra. Hoàng hậu mới mất , trong lòng yên, cung vụ phức tạp, Thục phi, Đức phi và Lệ Phi tạm thời hỗ trợ xử lý."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-51.html.]
Hoàng hậu , bỗng nhiên ngẩng đầu Cảnh đế, nhất thời quên cả lóc. Chung quy là Hoàng thượng bất mãn nàng, tay phân chia cung quyền của nàng.
"Vâng." Ba phi tần đúng là niềm vui ngoài ý , tất nhiên là thể tiếp nhận, thể cùng quản lý quyền lục cung, việc càng thêm thuận buồm xuôi gió. Không ngờ khi Chu Tần còn sống cống hiến gì, lúc c.h.ế.t , ngược cũng chút đáng giá.
"Cung yến hôm nay kết thúc tại đây, Tiểu Lộ Tử sắp xếp thị vệ tiễn các vị tôn thất đại thần." Xảy chuyện như , ngoại trừ Hoàng thượng, những khác đều run sợ trong lòng, nào còn tâm trạng để ngắm pháo hoa chuyện chứ?
"Vâng"
Thiêm Hi lâu của Thẩm Ngọc Quân và cung Lưu Vân của Phùng Yên Nhiên cùng hướng , hai tất nhiên là cùng rời .
"Xoạt... Xoạt..." Guốc gỗ dẫm lên lớp tuyết thật dày, âm thanh phát lúc nửa đêm rõ ràng.
Thẩm Ngọc Quân và Phùng Yên Nhiên ai lên tiếng, chỉ vị cung nữ về phía .
"Ôi..." Phùng Yên Nhiên cẩn thận trượt chân, chủ tớ ba té mặt tuyết, lớp tuyết dày, hẳn là thương gì.
"Nhanh lên!" Thẩm Ngọc Quân dẫn Trúc Vân và Trúc Vũ lên, kéo bọn họ dậy. Kết quả đụng tay Phùng Yên Nhiên, giống như là cầm khối băng, lòng bàn tay nàng còn toát mồ hôi. Thẩm Ngọc Quân là nàng dọa, đừng là nàng , ngay cả Thẩm Ngọc Quân nàng cũng hoảng sợ. Rõ ràng một khắc vẫn còn sống sờ sờ, trong chớp mắt còn.
"Tỷ tỷ, tỷ... Tỷ xem, nàng tự trượt xuống ?" Giọng Phùng Yên Nhiên run lên, run rẩy hỏi. Khi còn ở khuê phòng nàng tuy là phô trương, nhưng cũng là thói quen nhà tạo , dù cũng thấy qua việc đời, bây giờ chính mắt thấy, thực sự sợ!
"Có lẽ ," Thẩm Ngọc Quân cũng tại Chu Tần ngã xuống bậc thang. Thường ngày tuy Chu Tần ỷ Hoàng hậu nương nương nên thế, nhưng phần lớn chỉ lợi ngoài miệng, thật sự từng hại ai. Rốt cuộc là nàng chướng mắt nào, chỉ thật sự ngoài ý , ai chứ?
"Hự..." Phùng Yên Nhiên Tịch Vân và Trúc Vân kéo lên, cuối cùng cũng dậy .
Trong Thiêm Hi lâu, Thẩm Ngọc Quân yên tháp, trong đầu vẫn luôn nghĩ tới màn hỗn loạn : "Rốt cuộc là ai dám to gan như , loạn mí mắt Hoàng thượng?" Thẩm Ngọc Quân cho rằng đó là chuyện ngoài ý , trong cung bao nhiêu chuyện ngoài ý giải thích .
"Tiểu chủ, nô tỳ trở ," Trúc Vân phòng trong bẩm báo.
"Đưa về ?" Thẩm Ngọc Quân cũng hồn, thuận miệng hỏi.
"Nô tỳ đưa bọn họ đến của Lưu Vân cung, chủ tớ họ trong mới trở về."
"Vậy là , chắc là nàng sợ lắm?" Thẩm Ngọc Quân nhớ tới dáng vẻ của Phùng Yên Nhiên, là kinh sợ quá độ.
"Còn tiểu chủ ạ, sợ ?" Trúc Vân nghĩ đến mấy chuyện liên tiếp gần đây, đời thường "Cầu phú quý trong nguy hiểm", nhưng là mạo hiểm ?
"Ta , cũng là , sợ?" Thẩm Ngọc Quân bất đắc dĩ : " sợ thì , sợ, khác sẽ bỏ qua cho ư?"
"Tiểu chủ đừng sợ, chúng nô tỳ sẽ ở cùng ." Trúc Vũ từng thấy chủ tử nhà tự giễu bản như , trong lòng nàng Thẩm Ngọc Quân chính là trời của nàng, cũng là mệnh của nàng.
"Yên tâm , bây giờ bọn họ còn dám đụng đến , chỉ cần còn sủng ái một ngày, bọn họ sẽ dám đụng đến một ngày." Thẩm Ngọc Quân nghĩ đến những phi tần gặp chuyện may, họ đều là sủng ái. Người tay cũng là đĩa mà lấy đồ ăn, bọn họ cũng sợ.
"Trong cung chỉ một chủ tử, đó chính là Hoàng thượng. Lọt mắt Hoàng thượng, tuy bình thường sẽ nhiều phiền phức một chút, nhưng bọn họ dám quá phận." Lúc lời Thẩm Ngọc Quân bình tĩnh. Thật trong lòng nàng hiểu rõ, Chu Tần chết, dám động thủ và thể động thủ chỉ vài mà thôi. Muốn hỏi Thẩm Ngọc Quân sợ ? Vậy thì cần chất vấn, nhất định là sợ, chắc chắn là sợ, mạng của ai cũng chỉ một mà thôi.
Chuyện của Chu Tần vì vấn đề thời gian và địa điểm, cuối cùng đè xuống. Năm nay vẫn theo lệ thường, điều tinh thần của Hoàng hậu sa sút. Ngoại trừ thỉnh an mùng một đầu năm thì còn đều miễn thỉnh an. Cũng thôi, cung quyền phân chia, chỉ sợ điều còn khiến nàng đau lòng hơn cái c.h.ế.t của Chu Tần. Dù thì cung quyền một khi chia , thu hồi cũng sẽ dễ dàng gì!