Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 54
Cập nhật lúc: 2024-12-10 16:07:21
Lượt xem: 57
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Ngọc Quân về đến Thiêm Hi lâu, giường, trong đầu vẫn luôn nghĩ đến lời hôm nay của Phùng Đường thị.
"Tiểu chủ, nô tỳ thấy khi gặp Phùng phu nhân , vẫn luôn xuất thần, đang suy nghĩ gì ?" Đây là Trúc Vân và Trúc Vũ thử hỏi.
Thẩm Ngọc Quân hiệu cho hầu hạ trong phòng ngoài, giữ TRúc Vũ , cho Trúc Vân giữ cửa: "Ngươi túy tâm hoa ?"
Trúc Vũ hoảng sợ, hai mắt trợn to: "Tiểu chủ, túy tâm hoa, do Phùng thị ?"
Thẩm Ngọc Quân thấy biểu hiện của Trúc Vũ, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, xem là nàng , như là : "Ngươi cho về túy tâm hoa, càng tỉ mỉ càng ."
Trúc Vũ , thở dài: "Tiểu chủ, túy tâm hoa đồ lành gì. Người khác thể , nhưng nhà chúng từng trấn thủ biên quan nên đối với thứ vẫn hiểu đôi chút! Thứ ở Trung Nguyện, là từ ngoại vực truyền tới, cao quý xinh , nhưng đều độc. Nô tỳ từng thấy, chỉ nó thể gây ảo giác cho , cũng thể khiến cho con phấn khích. Nếu như ăn quá nhiều, còn thể đưa đến chỗ chết, quan trọng là thể điều tra . Còn mặt khác nô tỳ cũng rõ lắm."
"Gây ảo giác cho ?" Đầu óc Thẩm Ngọc Quân ngừng xoay chuyển: "Điều chế cùng với hoa mai, thể thấy rừng mai. Vậy nếu như trộn cùng với những thứ khác, Lý Uyển Nghi phát cuồng c.h.ế.t đột ngột. Thứ đó dùng thời gian dài thể cho thể trống rỗng ?" Thẩm Ngọc Quân đột nhiên nhớ tới Thu Cúc từng thể của Kim Đức dung .
"Theo lý thuyết, cũng thể khả năng ." Trúc Vũ cũng xác định, nhưng dược vật thể cho con hưng phấn phần lớn là sẽ tiêu hao sinh lực, nếu như dùng lâu dài, cũng là khả năng: "Tiểu chủ nghi ngờ Lý Uyển nghi và Kim Đức dung đều hại bởi túy tâm hoa ?" Trúc Vũ vốn ngu ngốc, tất nhiên một chút là thể hiểu .
"Hai ngày tới ngươi mang theo Trúc Vân lục soát noãn phòng một lượt thật kỹ, bỏ qua chỗ nào. Đã tất nhiên sẽ lưu dấu vết, chắc chắn chỗ nào đó chúng nhận ." Thẩm Ngọc Quân cảm thấy nếu Phùng Đường thị mở miệng, bà sẽ b.ắ.n tên đích. Túy tâm hoa... Tịch nhan... Chắc chắn vấn đề.
"Vâng," phương hướng, Trúc Vũ nghĩ bọn họ sẽ thu hoạch.
"Tiểu chủ, nên dùng bữa," Trúc Vân ở ngoài phòng bẩm báo: "Thu Cúc lĩnh bữa trưa của về ạ."
"Vào ," Thẩm Ngọc Quân cũng cảm thấy đói bụng, từ sáng đến giờ nàng chỉ dùng ít cháo buổi sáng, bây giờ sắp qua giờ ngọ ba khắc .
Thu Cúc bắt đầu bày thức ăn: "Mấy ngày tết đều ăn mặn, nô tỳ thấy tiểu chủ cũng ngán , hôm nay lúc Ngự Thiện phòng Đông qua chung [1], nô tỳ bèn lĩnh về cho một phần, tiểu chủ ăn thử xem, ngon miệng ?"
[1] Đông qua chung (冬瓜盅) là món ăn truyền thống nổi tiếng của bùng Quảng Đông và Thượng Hải, nguyên liệu chế biến chủ yếu là bí đao, nước dùng, nấm đông cô, mùi vị ngon, dinh dưỡng phong phú. (Theo baidu)
"Ngươi lòng quá," Thẩm Ngọc Quân rửa tay chuẩn dùng bữa: "Sau bữa trưa, ngươi và Đông Mai theo đến Lưu Vân cung thăm Phùng Lương viện." Nếu đồng ý với Phùng Đường thị, Thẩm Ngọc Quân tất nhiên sẽ thất hứa, hơn nữa nàng chút tin tức từ chỗ của Phùng Yên Nhiên.
"Vâng."
Thẩm Ngọc Quân gặp Phùng Yên Nhiên, nhất định thỉnh an chủ vị của cung Lưu Vân, Lục Chiêu nghi . Lục Chiêu nghi mới dỗ Đại Công chúa xong, cũng thời gian gặp Thẩm Ngọc Quân.
"Hi Đức dung của Thiêm Hi lâu đến thỉnh an nương nương, nương nương cát tường!"
"Nhanh lên," Lục Chiêu nghi ghế chủ vị, ôm Đại Công chúa, dịu dàng: "Tự , cứ tự nhiên nhé, bổn cung khách sáo với ngươi . Tiểu yêu tinh yên , bổn cung cũng thể rời tay."
"Nương nương đùa , hôm nay tần tùy tiện phiền nương nương là đường đột, nương nương trách tội là may ." Thẩm Ngọc Quân thấy bé gái trong lòng Lục Chiêu nghi, ba bốn tuổi, trắng trắng mềm mềm, chu cái miệng nhỏ lên, đôi mắt hạnh tròn tròn lén nàng.
"Ngươi thể đến Lưu Vân cung của , bổn cung vui, nào trách tội chứ?"
"Nương nương coi trọng tần ," Thẩm Ngọc Quân còn nhớ gia yến trung thu ngày , Lục Chiêu nghi như lời vô tâm, song hiện tại vị xem quên mất. Cũng đúng, trong hậu cung , một việc cần nhớ thì nhớ kỹ, nhưng quên cũng chỉ cần trong phút chốc.
"Mẫu phi, con ngủ ngủ," vốn tưởng rằng sẽ tẻ nhạt, ngờ giọng trẻ con vang lên đúng lúc cho Thẩm Ngọc Quân cớ để xin cáo lui.
"Nếu Công chúa mệt, tần phiền nương nương, Phùng Lương viện bệnh, tần đến chỗ nàng một lát."
"Vậy , bổn cung đứa nhỏ , mấy ngày nay đến thiên điện thử, ngươi qua đó , bổn cung cũng yên lòng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-54.html.]
"Vậy tần cáo lui!" Thẩm Ngọc Quân xong thì phúc lễ, khi thấy Lục Chiêu nghi gật đầu mới xoay rời .
Thẩm Ngọc Quân tới thiên điện, còn cửa gặp Tịch Vân ngoài lấy nước.
"Ôi," Tịch Vân thấy Thẩm Ngọc Quân, vội vàng bước nhanh tới hành lễ: "Hi Đức dung cát tường!"
"Đứng lên ." Thẩm Ngọc Quân nâng tay cho nàng lên: "Tiểu chủ nhà ngươi thế nào , thể khỏe hơn chút nào , mấy ngày nay mời thái y qua xem ?"
Tịch Vân , vội trả lời: "Đa tạ Hi Đức dung quan tâm, mấy ngày nay tiểu chủ nhà nô tỳ khỏe hơn chút, nhưng buổi tối ngủ luôn yên, cũng may hôm nay phu nhân đến thăm, bây giờ tinh thần của chủ tử khá hơn nhiều ạ."
Tịch Vân chủ tử nhà là kinh sợ, loại chuyện , bản mở lòng, ngoài cách nào. Mấy ngày nay do ả tiện nhân Tiền thị giở trò quỷ , của Ngự Thiện phòng và phủ Nội Vụ đều qua loa lấy lệ với bọn họ.
Lục Chiêu nghi ở chính điện nhắm một mắt mở một mắt, ý định hỏi tới. Hôm nay Hi Đức dung đến cung các nàng , hy vọng thể khiến cho đám nô tài mắt trong hậu cung tiểu chủ các nàng cũng một tỷ đắc lực.
"Dẫn xem thử."
"Xem nô tỳ hồ đồ , cứ để ngài mãi ngoài phòng," Tịch Vân vội vàng dẫn Thẩm Ngọc Quân nội thất: "Nếu tiểu chủ nô tỳ sơ suất, nhất định sẽ trách mắng nô tỳ, mong Hi Đức dung bao dung."
"Ngươi là nô tỳ , tiểu chủ các ngươi cũng là thương , nhất định sẽ quở trách ngươi, hơn nữa ở đây ?" Thẩm Ngọc Quân Tịch Vân là một nhanh nhạy, cũng là đắc lực mặt Phùng Yên Nhiên, nên trêu chọc vài câu.
"Tiểu chủ, xem ai tới !" Tịch Vân còn tới lên tiếng bẩm báo.
"Ai ?" Phùng Yên Nhiên tiếng, từ nội thất đón, thấy là Thẩm Ngọc Quân bèn bước lên hành lễ: "Hi Đức dung cát tường!"
"Tỷ của , cần đa lễ như ." Thẩm Ngọc Quân kéo Phùng Yên Nhiên lên, cẩn thận đánh giá nàng, mới hai ba ngày gặp, ngờ nàng tiều tụy như , chút tinh thần nào. Hiện giờ rốt cuộc Thẩm Ngọc Quân cũng tại Phùng phu nhân chuyện như cho nàng , để tìm nàng che chở cho Phùng Yên Nhiên.
"Sao thấy hai mặt trời lặn thế , hành hạ bản thành dạng gì đây?" Thẩm Ngọc Quân kéo Phùng Yên Nhiên lên giường: "Muội như , bảo mẫu thể yên tâm?"
Phùng Yên Nhiên , đôi mắt đỏ lên: "Tỷ tỷ, bất hiếu lắm ? Hôm nay gặp mẫu , đầu bà tóc bạc . Muội là kẻ bất hiếu, bà suy nghĩ nhiều như , hôm nay ngay cả tiễn bà cũng dám. Muội sợ sẽ giả vờ , kiềm mà ôm bà , cho bà là hối hận ."
"Hiểu nữ nhi ai bằng mẫu , dù giả vờ cũng thể gạt mẫu ," hôm nay Thẩm Ngọc Quân thấy Phùng phu nhân thì , đó là một phụ nhân khôn khéo. Hẳn là lúc Phùng Yên Nhiên còn ở khuê phòng che chở chặt chẽ, nên ngay cả hai phần bản lĩnh của mẫu nàng cũng học .
"Thân thể tóc da đến từ phụ mẫu, dù nghĩ thế nào, đều chăm sóc thể thật . Như dáng vẻ hiện giờ của , thật đúng là hổ thẹn với phụ mẫu." Từ đến nay Thẩm Ngọc Quân là khuyên nhủ khác, mấy lời vẫn thẳng: "Ta chuyện Chu Tần ngày đó dọa sợ. Muội gọi một tiếng tỷ tỷ, thì tin một câu, nhân quả đều lý do, đến tận giờ chuyện trùng hợp ngoài ý đều cực ít. Chúng chuyện thương thiên hại lý, hậu quả cũng sẽ vô duyên vô cớ tìm tới chúng . Muội nên bớt buồn phiền."
"Lời của tỷ tỷ tin, mấy ngày nay vẫn luôn tự nghĩ, trải qua chuyện ? Người khác đều , tại chỉ là vô dụng, dọa đến thể chợp mắt." Phùng Yên Nhiên khẽ tự giễu: "Có lẽ là do từ khi bắt đầu đòi hỏi quá nhiều chăng?"
Thẩm Ngọc Quân hiểu ý của Phùng Yên Nhiên, phú quý hoàng gia khó mà : "Không mấy lời ủ rũ nữa, nếu lựa chọn con đường , thì hãy chuyên tâm mà . Chúng thể cầu phú quý, nhưng mong yên tâm thoải mái."
"Tỷ tỷ đung, hôm nay khi gặp mẫu , những thứ khác suy nghĩ nhiều rối rắm nữa, bây giờ chỉ an an sống sót trong cung. Muội cũng yêu cầu những phú quý xa xôi thể với tới, chỉ cần một chút yên tâm thoải mái, buổi tối thể ngủ ngon là ." Phùng Yên Nhiên thở dài, cung sống c.h.ế.t do bản .
"Muội thể nghĩ như cũng yên tâm, nhưng một câu, lòng phòng khác thể , nhớ kỹ." Những điều nên nhắc nhở Thẩm Ngọc Quân nhắc nhở, còn chỉ thể do bản nàng tự vượt qua, những mặt khác nàng cũng bất lực.
"Tỷ tỷ yên tâm, trải qua chuyện của Tiền thị, sẽ sơ ý nữa." Phùng Yên Nhiên hiểu ý , trong cung một tỷ thể chuyện thật .
"Vậy là ."
"Nhựa hoa tiểu chủ cần, nô tỳ tìm đến cho ," Xảo Quyên cầm một hộp gỗ sơn , thấy Thẩm Ngọc Quân thì bước lên phía hành lễ: "Hi Đức dung cát tường!"
"Đứng lên ," Thẩm Ngọc Quân xong cũng chiếc hộp trong tay Xảo Quyên, hỏi Phùng Yên Nhiên: "Muội cần nhựa hoa để gì?"