Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 64
Cập nhật lúc: 2024-12-10 16:10:18
Lượt xem: 56
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi phòng, Cảnh đế đánh giá bố trí quen thuộc mắt, mấy phần tương tự như Thiêm Hi lâu, thể hiện hào hoa phú quý, nhưng nơi nơi đều toát lên sự đơn giản hào phóng, vô cùng dễ chịu: "Không tệ!" Nói xong bèn kéo Thẩm Ngọc Quân lên tháp.
"Hoàng thượng thích cách bố trí của tần ?" Thẩm Ngọc Quân chút mừng rỡ, dù Cảnh đế ít khi biểu hiện vui giận của .
"Nàng thích, trẫm cũng sẽ thích." Cảnh đế cố ý trêu đùa Thẩm Ngọc Quân. Cô gái nhỏ luôn thể hiện rõ vui mừng mặt , tâm tư đều hiện lên khuôn mặt nhỏ nhắn, mỗi khi ở bên nàng đều cảm thấy thật nhẹ nhàng.
Thẩm Ngọc Quân gần đây Hoàng thượng bận rộn chuyện đại quan Bắc chinh, hiện giờ hẳn là vô cùng mệt mỏi, nàng hiệu cho Trúc Vân cầm hai chiếc gối mềm qua, lót ở phía Cảnh đế, để dựa thoải mái một chút: "Hôm nay Hoàng thượng uống mật ong đúng ? Nói ngọt như ."
Cảnh đế dựa gối mềm, bỗng chốc cảm thấy cả đều thả lỏng, kéo vai Thẩm Ngọc Quân, để nàng dựa : "Nàng thích ?"
"Hoàng thượng , tần đều thích ," Thẩm Ngọc Quân dựa n.g.ự.c Cảnh đế, ngước cái đầu nhỏ lên , mặt là ngọt ngào, khóe miệng cũng cong cong lên.
"Ha ha... Nàng đúng là tưởng bở," Cảnh đế cô gái nhỏ trong lòng, hai mắt sáng nhự tuyết, bên trong đều là hình ảnh của , rốt cuộc trong lòng trở nên ấm áp.
Thẩm Ngọc Quân cũng tức giận, tựa chiếc đầu nhỏ lên n.g.ự.c Cảnh đế, cọ cọ, thêm gì nữa. Cứ im lặng như .
Cung nhân hầu hạ trong phòng thấy hai vị chủ tử ngọt ngào như cũng thức thời mà lặng lẽ lui ngoài.
Đêm nay Cảnh đế cũng trêu đùa Thẩm Ngọc Quân quá lâu, chỉ ôm nàng ngủ. Dưới ánh sáng lờ mờ, Thẩm Ngọc Quân nam nhân ngủ say mắt. Hắn thật sự tuấn, khí phách, phù hợp với tất cả tưởng tượng về nam nhân của nàng. Hôm nay muộn như mà còn đến cung Chiêu Dương, trong lòng cũng sự tồn tại của nàng ?
Thẩm Ngọc Quân chăm chú Cảnh đế thật lâu, khóe miệng dần dần cong lên, nàng lén nhích tới, hôn lên khóe miệng của Cảnh đế một cái, đó hạ cái miệng nhỏ xuống, hôn một cái mới cảm thấy thỏa mãn, nàng gối đầu lên cánh tay Cảnh đế, cọ cọ chuẩn ngủ. Chỉ là Thẩm Ngọc Quân phát hiện, ngay lúc nàng nhắm mắt chuẩn ngủ, khóe miệng của nam nhân còn ngủ say nhếch lên, cánh tay kéo kéo, để cho nữ nhân trong n.g.ự.c gần thêm một chút.
Sau khi đại quân Bắc chinh xuất phát, triều càng thêm bận rộn, cả ngày cũng thấy bóng dáng Cảnh đế . Gần đây Thẩm Ngọc Quân cũng phiền não, từ khi Dương Uyển nghi dời đến Liên Nguyệt các, mỗi ngày đều tìm đến cung Chiêu Dương để liên lạc tình cảm. Cái năm ba còn , nhưng ngày qua ngày, sẽ khiến nàng chịu nổi.
Cứ như hết nửa tháng, Thẩm Ngọc Quân cảm thấy hẳn là do nàng nghĩ nhiều, rốt cuộc nàng cũng hiểu câu "Không việc mà ân cần, gian trá thì là trộm". Có điều hiện giờ Dương Thư Hoa còn rõ , nàng cũng biểu hiện thái độ, nàng chỉ thể lấy tĩnh chế động, chờ Dương Thư Hoa tự dây dưa nữa, tất nhiên sẽ mở miệng.
Thẩm Ngọc Quân ngừng nghĩ tới Dương Uyển nghi, chủ tớ Phùng Yên Nhiên trong cung Lưu Vân cũng đang về Dương Uyển nghi. Sáng sớm hôm nay Tịch Vân đến Ngự Thiện phòng chọn ít nguyên liệu nấu ăn, ngờ gặp Như Ý lâu thấy. Hiện tại tuy Phùng Yên Nhiên và Tiền Lạc Tích chút cách, nhưng cũng vì thế mà gây trở ngại cho các nô tài giao lưu. Hơn nữa Tịch Vân là tinh ranh, mấy câu Như Ý nhớ tới sự hòa thuận khi tiến cung, cũng nhiều thêm mấy câu.
Từ khi Dương Uyển nghi ý định qua thiết với cung Chiêu Dương, mỗi ngày đều đến mặt Hi Đức dung xum xoe, Tịch Vân cũng nóng lòng, nếu tính tình chủ tử nhà bình ít thì cũng đúng, nhưng chắc . Chủ tử Liên Nguyệt các đang vác cái bụng đó, mà mỗi ngày đều chạy đến cung Chiêu Dương tìm sự sống. Tiểu chủ nhà các nàng thì , hề nóng nảy chút nào, ngày ngày đều chép kinh Phật, dù cảm tình đến thì cũng cần thiện đôi chút mới .
Cũng may hôm nay gặp Như Ý ở Ngự Thiện phòng, tốn một chút miệng lưỡi, cuối cùng cũng để nàng lôi một ít chuyện.
"Tiểu chủ, dùng chút điểm tâm tiếp tục chép ạ." Tịch Vân bưng một đĩa bánh táo đỏ đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-64.html.]
Mấy ngày nay Phùng Yên Nhiên đều chép kinh Phật, nguyện vọng gì, đơn giản chỉ tĩnh tâm. "Để đó ."
Tịch Vân thấy chủ tử càng ngày càng trầm tĩnh, cũng ôn hòa ít, trong lòng vẫn cảm thấy an ủi: "Nô tỳ thấy mấy ngày nay khí sắc của chủ tử khá hơn nhiều, tinh thần cũng hơn."
"Sao chép kinh Phật, dù tâm tư phức tạp mấy cũng sẽ vuốt phẳng, trong lòng sạch sẽ, dĩ nhiên thể sẽ lên," Phùng Yên Nhiên lau tay, cầm ly lên uống hai ngụm, ngước mắt dáng vẻ yên của Tịch Vân, bèn thuận miệng hỏi: "Hôm nay ngươi , như tâm sự?"
Trong lòng Tịch Vân mấy chắc chắn, nhưng cảm thấy vẫn nên với chủ tử nhà : "Hôm nay nô tỳ đến Ngự Thiện phòng gặp Như Ý bên Tiền Lương , nên chuyện vài câu."
Phùng Yên Nhiên cho là Tịch Vân vì chuyện của Tiền Lạc Tích nên mới như , bèn xua xua tay ý bảo nàng đừng nữa: "Tiền Lạc Tích là tự , chuyện hợp, dĩ hạ phạm thượng, chắc chắn Đức phi nương nương sẽ dễ chịu với nàng ." Nàng cũng quên ngày đó Tiền Lạc Tích nhục mạ Đức phi, huống chi chính bản Đức phi cũng thấy, vô duyên vô cớ chịu đựng sỉ nhục như ?
"Chuyện nô tỳ là về Tiền Lương , nô tỳ cũng ngốc, thời gian lâu như mà còn hiểu Tiền Lương là dạng như thế nào ," Tịch Vân hề kiêng kị : "Đó là một con bạch nhãn lang nuôi ."
"Vậy ngươi ?" Phùng Yên Nhiên thêm về chuyện Tiền Lạc Tích, nhưng nàng quan tâm Tịch Vân, dù lâu như , nếu như Tịch Vân, chỉ sợ bản cũng sẽ trở thành như thế nào.
"Như Ý nhắc đến chuyện Tây trắc điện của Trọng Hoa cung," Tịch Vân suy nghĩ cả buổi, cứ cảm thấy chuyện gì đó đúng: "Như Ý đó Đức phi nương nương cho dọn dẹp Tây trắc điện, là do ngại vận xui của Tiền Lương , bảo bọn họ qua đó."
Lần Phùng Yên Nhiên đến cung Trọng Hoa ngược cũng chú ý tới điểm : "Các nàng dời cung, Hoàng hậu đồng ý ?" Dời cung cũng dễ dàng như , ít nhất Hoàng hậu đồng ý mới .
Tịch Vân xong lắc đầu: "Như Ý mấy ngày nay động tĩnh gì, Đức phi nương nương cũng chỉ thị nào xuống, điều bọn họ vẫn luôn chuẩn ."
"Chắc là bọn họ suy nghĩ nhiều ," Phùng Yên Nhiên cũng cho là Đức phi sẽ tay nhanh như , dù Tiền Lạc Tích mới mất con, Đức phi vì thể diện cũng cần nhịn nàng một chút. Nếu , dù là đây Tiền Lạc Tích quá phận, Đức phi cũng khỏi mang tiếng bạc bẽo.
Tịch Vân chủ tử , liền rõ ràng một chuyện: "Tiểu chủ, Đức phi nương nương cho thu dọn Tây trắc điện của Trọng Hoa cung, thể vì Tiền Lương , mà là chuẩn cho khác?"
Phùng Yên Nhiên cũng ngốc, trải qua một năm cung đình tẩy lễ, khi nghĩ đến chuyện gì cũng sẽ nghĩ bề mặt, nàng nghĩ một lát, đầu Tịch Vân: "Hi Đức dung dời cung, Đức phi cũng chuẩn cho Hi Đức dung." Phùng Yên Nhiên đến đây, khỏi thở dài, mỉm , xem nàng thói quen thở dài . Cũng đúng thôi, trong cung quá nhiều chuyện bất đắc dĩ.
"Liên Nguyệt các mới đổi chủ tử mới," Phùng Yên Nhiên phì một tiếng: "Còn là một thai." Dưới gối Đức phi ngay cả một Công chúa cũng .
Tịch Vân cũng nghĩ đến chuyện : "Dương Uyển nghi ngày nào cũng chạy đến Chiêu Dương cung, là tìm Hi Đức để dung che chở ?"
Phùng Yên Nhiên nhíu mày, hồi lâu mới hỏi: "Giờ gì ?"
"Thưa tiểu chủ, sắp đến giờ ngọ ." Tịch Vân mặt trời bên ngoài.
"Dùng bữa trưa xong, chúng đến Chiêu Dương cung một lát , Hi Đức dung dời cung, vẫn còn đến xem," Phùng Yên Nhiên buông chén trong tay: "Qua nhiều ngày như , chỗ của tỷ hẳn cũng thu dọn xong ."