Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 72

Cập nhật lúc: 2024-12-10 16:12:24
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tiểu chủ." Trúc Vân bước nhanh phòng: "Cát Tường bên Tiền Uyển nghi đến."

 

Thẩm Ngọc Quân buông sách xuống, Trúc Vân, nhíu mày: "Sao nàng tới đây, tiểu chủ của nàng chuyện gì ?"

 

"Bẩm tiểu chủ, Cát Tường Tiền Uyển nghi gặp ," Trúc Vân chút vui, chuyện Tiền Uyển nghi gây ở Thiêm Hi lâu, bây giờ nghĩ nàng còn phát lạnh. Tiền Uyển nghi điên, ai dính đều yên.

 

Qua chuyện ở Thiêm Hi lâu, Thẩm Ngọc Quân  cho rằng giữa nàng và Tiền Lạc Tích còn chuyện gì để , nàng cầm quyển du ký lên chuẩn xem tiếp: "Nói thể khỏe, hôm nào hơn sẽ đến thâm tiểu chủ của nàng ."

 

"Vâng." Trúc Vân nghĩ đúng là nên như , một cần để ý đến.

 

Có điều Thẩm Ngọc Quân , Tiền Lạc Tích cũng dễ lừa, khi Cát Tường đến cung Chiêu Dương dặn nàng .

 

Thẩm Ngọc Quân vốn đang xem du ký thích thú, Tiền Lạc Tích xuất hiện thì xem nữa, đành buông xuống. Vậy mà mới thả sách, Trúc Vân .

 

"Đuổi ?" Thẩm Ngọc Quân bưng ly sữa bò lên chuẩn uống.

 

"Vẫn ạ." Trúc Vân lắc đầu: "Cát Tường , chủ tử nàng dặn, nếu như , thì với Lạc Mai hương, sẽ hiểu."

 

Thẩm Ngọc Quân ba chữ "Lạc Mai hương" thì tay cầm ly đột nhiên ngừng , nàng cũng xong uống mà buông ly xuống: "Tiền Lạc Tích là Lạc Mai hương?"

 

"Vâng."

Tất nhiên Thẩm Ngọc Quân Lạc Mai hương là gì, đó là thứ lúc Hoàng hậu thưởng cho nàng, đó Tiền Lạc Tích tấn vị, nàng chuyển giao qua cho Tiền Lạc Tích. Phải đây Thẩm Ngọc Quân quan tâm gì đến hương liệu, vì bản nàng cũng thích. trải qua chuyện ở Thiêm Hi lâu và túy tâm hoa, hiện giờ nàng đặc biệt nhạy cảm với hương liệu: "Trúc Vũ, Trúc Vân, các ngươi theo đến Trọng Hoa cung một chuyến."

 

"Tiểu chủ, thể ." Trúc Vân thật sự cảm thấy Tiền Uyển nghi là một con nguy hiểm, thấy ai là cắn đó, chủ tử nhà nàng tự dâng tới cửa chứ?

 

Thẩm Ngọc Quân thì xuống giường, vẫy Đông Mai đến xử lý y phục và trang sức cho nàng: "Có một việc, dù tránh cũng tránh khỏi, bao giờ cũng cần rõ ràng." Thật Thẩm Ngọc Quân cũng tò mò tại Tiền Lạc Tích biến thành hình dạng như ngày hôm nay, nếu nàng nhắc đến Lạc Mai hương, nàng thăm dò thì ?

 

Trong điện Càn Nguyên, Cảnh đế nam tử áo đen bẩm báo một hành động của phu thê Hoài Nam vương, nhịn mà nở nụ : "Cuối cùng kiềm chế , quyết định chờ đợi nữa. Cho nội ứng bên Hoài Nam bắt đầu tay , mặt khác lệnh cho Diệp Quý tần giải quyết dứt điểm Diệp Thượng Nguyệt."

 

"Vâng." Nói xong thì còn bóng nữa.

 

Lộ công công bên cạnh đợi lâu, khi thấy mới chầm chậm đến giữa điện: "Hoàng thượng, nô tài cũng chuyện cần bẩm báo."

 

"Ngươi ," Ngay cả đầu Cảnh đế cũng ngẩng lên chứ đừng là cho một ánh mắt.

 

Lộ công công thấy Hoàng thượng quan tâm như , khẽ thở dài, trong lòng nghĩ trách Hoàng thượng , chỉ trách cái hậu cung do quản, cứ hở chút là náo loạn chẳng hình dáng gì: "Hôm nay Lệ Phi nương nương uống thuốc ."

 

Cảnh đế , nhíu mày : "Ngươi nhận của Lệ Phi bao nhiêu bạc?"

 

Lộ công công cảm thấy đức hạnh của bôi nhọ, chỉ bạc : "Hoàng thượng, đây là đổ oan cho nô tài, nô tài luôn trung thành và tận tâm với ..."

 

"Được ," Cảnh đế cảm thấy Tiểu Lộ Tử thật sự quá ồn: "Rốt cuộc là Lệ Phi ? Khiến cho ngươi để ý như ."

 

"Hôm nay Lệ Phi nương nương mở cái họ nhỏ bằng gỗ tử đàn ," Lộ công công nghĩ nếu như hôm nay Lệ Phi mở rương, mới lười nhắc tới nàng mặt Hoàng thượng.

 

Lần ngược Cảnh đế ngẩng đầu lên: "Tự nàng uống, là chuẩn cho ai?"

 

"Bẩm Hoàng thượng, bên truyền tin là Lệ Phi tự uống." Lộ công công hừ lạnh một tiếng, nhưng nghĩ Hoàng thượng còn hừ, vẫn tiếp tục nhịn xuống. Nữ nhân thật là chơi, chuyện bảy năm còn xong, bây giờ ác nữa.

 

"Nàng tự uống ngược cũng ," Cảnh đế cúi đầu phê tấu chương: "Bên lúc nào qua đây mời ?"

 

"Đoán chừng chắc là qua bữa trưa, dù cũng đến Kính Sự phòng," Lộ công công nghĩ ngay cả thuốc cũng uống , với tính tình của Lệ Phi, nếu hôm nay Hoàng thượng sợ là sẽ sống yên. Dù ở trong lòng Lệ Phi, Hoàng thượng vẫn còn thương yêu nàng .

 

Cảnh đế dừng một chút: "Ngươi xem, nếu trẫm phối hợp với nàng , trò của nàng còn thể diễn tiếp ?"

 

Lộ công công ngờ Hoàng thượng sẽ chiêu như thế, e là Lệ Phi sẽ một lời giải thích hảo: "Không tất cả đều tùy theo tâm trạng của ?"

 

"Thôi, đến giờ thì bảo hạ nhân đốt chút tình hương cho nàng , trẫm qua đó một chuyến là ," Cảnh đế lạnh một tiếng: "Trẫm cũng như nàng còn thể mang thai ? " Chuyện bảy năm , còn tính toán rõ với nàng , ngời khi bận đến sắp quên chuyện đó, nàng tự tìm tới cửa.

 

Lộ công công thật sự với Hoàng thượng một câu: "Người thật sự là tìm niềm vui."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-72.html.]

"Có điều, so với nàng , Đức phi đúng là ngu xuẩn. Đã bảy năm , mà vẫn rốt cuộc là năm đó đứa bé xảy chuyện gì. Càng khiến buồn là, ở trong mắt nàng, Lệ Phi ngu ngốc." Có đôi lúc khi nghĩ đến Đức phi Cảnh đế nhịn mà lắc đầu, khi đó nếu trở về đúng lúc, e là cỏ mộ của Đức phi cao một đoạn .

 

"Cũng thể trách Đức phi nương nương, Lệ Phi nương nương thật sự là giả vờ." Có đôi lúc Lộ công công cũng thở dài cho Đức phi, nhiều năm như , thoát còn tính, còn luôn hiểu nhầm Hoàng thượng cho con nữa.

 

"Lần Lệ Phi dùng thuốc cũng là chuyện ," Cảnh đế ngừng việc trong tay : "Trước tiên cứ để nàng đắc ý mấy ngày, đến lúc đó tìm cơ hội tiết lộ một chút cho Đức phi, trẫm cũng tin Đức phi ngu xuẩn đến , trừng trị nàng ."

 

Hiện tại Lộ công công chút lo lắng cho các phi tần hậu cung, Hoàng thượng đúng thật là nghĩ gì sẽ đó. Có điều ngẫm , nếu Lệ Phi thiệt trong tay của Đức phi nương nương, cũng xem như là nhân quả luân hồi. Hoàng thượng vẫn còn thương tiếc Đức phi, điều đây cũng là do Đức phi thức thời: "Hoàng thượng, sợ Đức phi chịu nổi , dù gì nàng cũng tự vây hãm bảy năm."

 

"Đó là do nàng ngu xuẩn," Cảnh đế hề lưu đường sống cho Đức phi: "Nàng và Lệ Phi cùng vương phủ, nàng con, trẫm cũng để cho nàng một trong tứ phi, còn Lệ Phi, nhiều năm như , tuy phong hào nhưng vẫn là Phi vị. Nội tình trong đó, nàng tự cho thông minh, nghĩ ? Lần đại phong lục cung, theo lý nếu Lệ Phi sạch sẽ, trẫm còn để cho nàng đợi ở Phi vị?"

 

Lộ công công cũng tiếp lời Hoàng thượng thế nào, đây là chuyện chỉ hiểu mà thể diễn đạt bằng lời , đúng là Hoàng thượng hết sức . Nếu Đức phi thể nhạy bén giống như Hoàng thượng, nắm bắt ý tứ Hoàng thượng nhắn nhủ với nàng, thì sẽ vị vây trong bảy năm như .

 

Tạm thời đến chuyện trong điện Càn Nguyên, dù vẫn gì chắc chắn.

 

Lúc Thẩm Ngọc Quân đến cung Trọng Hoa, ngờ Như Ý bên Tiền Lạc Tích chờ ở cửa.

 

"Ta đến thỉnh an Đức phi nương nương , đó sẽ đến thăm tiểu chủ của các ngươi," Thẩm Ngọc Quân thông báo một tiếng, lướt qua đến chính điện nơi Đức phi ở.

 

Như Ý thấy bóng dáng của Hi Quý nghi, mắt đỏ lên, đó mới là dáng vẻ của tiểu chủ nàng nên .

 

Thẩm Ngọc Quân tới đúng lúc, Đức phi mới nghỉ ngơi, Thẩm Ngọc Quân cũng theo đúng lễ tiết, phiền nữa, bèn dẫn Trúc Vũ và Trúc Vân đến Đông trắc điện của cung Trọng Hoa.

 

Theo thái giám dẫn đường Đông trắc điện, bước phòng, Thẩm Ngọc Quân cảm giác áp lực, lồng n.g.ự.c khó chịu. Rõ ràng thời tiết bên ngoài , nhưng bên trong phòng đúng là một mảnh âm u. Cửa sổ treo mành dày nặng, gần như là chặn hết ánh sáng, quan trọng hiện giờ là ban ngày, mà trong phòng thắp đèn. Thẩm Ngọc Quân phất tay cho tiểu thái giám lui xuống, thẳng nội thất.

 

"Ngươi đến ," Tiền Lạc Tích đang cúi đầu ở mép giường, tóc tai bù xù, đến cũng ngẩng đầu lên.

 

Dưới ánh đèn lờ mờ, Thẩm Ngọc Quân nữ nhân mắt, tuy nàng cúi đầu thể rõ mặt, nhưng từ hình mà , Tiền Lạc Tích cực kỳ gian khổ: "Ngươi cho mời qua đây, chuyện gì ?" Tuy hiện tại Tiền Lạc Tích thật sự chật vật, đáng thương, nhưng điều cũng thể xóa hết những chuyện nàng đây.

 

Qua mấy nhịp thở, Tiền Lạc Tích ở mép giường mới từ từ ngẩng đầu lên, Thẩm Ngọc Quân ở cửa: "Tỷ tỷ, ngươi xem còn dáng vẻ lúc mới tiến cung ?" Giọng khàn khàn, khô khốc, như chuyện phí sức.

 

Mắt Thẩm Ngọc Quân cũng dần thích ứng với ánh đèn lờ mờ trong phòng, khi Tiền Lạc Tích ngẩng đầu, rốt cuộc cũng thấy dáng vẻ hiện giờ của nàng . Tóc dài khô vàng rối tung, vài sợi rải rác gương mặt che một bên mắt nàng , con mắt còn lộ ngoài, vẫn là mắt hồ ly, nhưng còn long lanh như , hiện giờ sưng đỏ, sắc mặt vàng vọt, mạch máu. Rõ ràng là mới đôi tám (16) tuổi xuân, như phụ nhân trung niên.

 

"Hôm nay ngươi gọi đến đây, chỉ là để bộ dạng bây giờ của ngươi đó chứ?" Thẩm Ngọc Quân vòng vo với Tiền Lạc Tích, lên tiếng hỏi thẳng: "Nói , chuyện gì?"

 

Tiền Lạc Tích như Thẩm Ngọc Quân , vẫn yên nhúc nhích. Thẩm Ngọc Quân thấy nàng như cũng dây dưa với nàng nữa, nàng xoay chuẩn rời .

 

"Đứng ." Giọng trầm thấp, nhưng Thẩm Ngọc Quân vẫn .

 

Rốt cuộc Tiền Lạc Tích còn nữa, chầm chậm dậy, từng bước nhẹ nhàng tới mặt Thẩm Ngọc Quân, xua xua tay, ý bảo cung nhân trong phòng ngoài. Có điều đều là của cung Trọng Hoa, Trúc Vân và Trúc Vũ lưng Thẩm Ngọc Quân vẫn hề động đậy. Tiền Lạc Tích trừng mắt với hai , thấy hai phản ứng gì, bèn đầu về phía Thẩm Ngọc Quân: "Sao, ngươi sợ ? Bảo bọn họ ngoài ."

 

Thẩm Ngọc Quân Tiền Lạc Tích gầy gò, một tiếng: "Ra ngoài ." Dáng vẻ hề sợ hãi, cũng đúng, tuy Thẩm Ngọc Quân vung đao múa kiếm, nhưng thể nàng cũng thuộc dạng khỏe mạnh.

 

Trong phòng chỉ còn hai bọn họ, Tiền Lạc Tích chằm chằm Thẩm Ngọc Quân nở nụ , nụ cho vết nhăn mặt sâu thêm: "Xem ngươi hề chột ."

 

"Chột ? Đó là khác, đây thì ," Thẩm Ngọc Quân cũng Tiền Lạc Tích. Có một am hiểu nhất chính là một tấc tiến thêm một thước, chỉ cần phát hiện ngươi lui một bước, họ thể đẩy ngươi đến vách đá. Tiền Lạc Tích chính là loại như , nhưng nàng cũng sợ.

 

"Thấy bộ dạng của , ngươi hài lòng ?" Tiền Lạc Tích lên phía nửa bước, giống như cho Thẩm Ngọc Quân thấy rõ hơn.

 

Thẩm Ngọc Quân nở nụ : "Ta hiểu ngươi như ý gì, giống như dáng vẻ hiện tại của ngươi là do tạo nên? Lẽ nào ngươi quên ngày đó ngươi chuyện gì ở Thiêm Hi lâu ư?"

 

"Ồ..." Tiền Lạc Tích cũng theo, chỉ là nụ của nàng chứa sự âm ngoan: "Giả vờ với đúng , là chúng đến chỗ của Hoàng thượng, Hoàng hậu để tranh luận?"

 

Thẩm Ngọc Quân bộ dạng của nàng , cũng sắp tin là thật, chút bất đắc dĩ buồn : "Hại ngươi, ngươi chỗ nào đáng giá để tay?"

 

Nàng thật sự coi thường Tiền Lạc Tích, cứ tình trạng khi Tiền Lạc Tích tiến cung, thật sự cần khác hại nàng . Nàng giá trị lợi dụng chẳng lẽ nàng tự ?

 

Thẩm Ngọc Quân còn , xong thì Tiền Lạc Tích chịu nổi. Đời nàng ghét nhất chính là khác khinh thường , đặc biệt là khinh thường nàng mà nàng chướng mắt, chuyện bảo nàng thể nhịn ?

 

"A..." Tiền Lạc Tích trừng mắt Thẩm Ngọc Quân, thấy nàng tránh né, đột nhiên ôm đầu hét lớn một tiếng, đó buông tay, tiếp tục trừng mắt Thẩm Ngọc Quân.

 

"Rầm..." Cánh cửa đang đóng chặt mở .

 

"Tiểu chủ." Trúc Vân, Trúc Vũ vọt , theo là Cát Tường, Như Ý và các cung nhân.

 

Loading...