Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 84

Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:39:52
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cung Cảnh Nhân, Hoàng hậu tháp, chống một tay bàn nâng má, thấy Dung ma ma bèn hỏi: "Hôm nay là nhóm thứ mấy ?"

 

Sắc mặt của Dung ma ma cũng lắm: "Nhóm thứ tư ạ."

 

"Ôi... Ầm ĩ thế , lúc nào thanh tịnh," Hoàng hậu thôi nâng má: "Tới chỗ bổn cung thì ích lợi gì, bổn cung cũng Hoàng thượng mang theo ai ." Nói xong bưng chung lên, mở nắp nhẹ nhàng thổi thổi uống vài ngụm.

 

"Nương nương cần để ý tới các nàng," Dung ma ma thật sự về rửa lỗ tai: "Nhìn dáng vẻ dằn nổi của bọn họ, nô tỳ thật sự cảm thấy nực , thường ngày thấy bọn họ cần cụ như thế, hôm nay việc thì một đám chạy tới Cảnh Nhân cung."

 

"Bổn cung để ý cũng vô dụng," Hoàng hậu buông chung xuống, tự giễu: "Bổn cung đưa chủ kiến với Hoàng thượng, điều cũng thể trách các nàng động tâm. Lần Lệ Phi và Hi Tu nghi đều thai, chắc chắn là thể , tâm tư họ nhộn nhạo cũng bình thường."

 

...

 

Điện Càn Nguyên, Cảnh đế tình hình của hậu cung thì cho Tiểu Lộ Tử cầm danh sách tới, vòng thêm một cái: "Nàng động tác gì, trẫm cũng sắp quên nàng, với tướng mạo đó của nàng, đúng là một bia ngắm ."

 

"Hoàng thượng ạ," Lộ công công cái tên Hoàng thượng thêm , trong lòng tiếc hận một hồi, ai bảo nàng việc gì chạy đến cung Chiêu Dương.

 

"Lần phủ Trấn Quốc công và phủ Tây Ninh bá đều theo, phái giám sát chặt chẽ Mộc Đức nghi và Chu Đức dung, nếu các nàng động tác khác thường, nhân cơ hội giải quyết ," Cảnh đế cũng tin cái gọi là chân tình của Mộc Vận Chỉ, nếu thật sự một lòng một với , lúc thanh lý Tôn gia, phủ Trấn Quốc công sẽ lui nhanh đến . Muốn học Thẩm gia, sự quả quyết của Thẩm Lâm, thì đừng trách lòng độc ác.

 

"Vâng," nét mặt Lộ công công trở nên nghiêm túc, Trấn Quốc công và Tây Ninh bá đúng là cùng một giuộc. Phủ Trấn Quốc công học theo Tề Dương hầu môn đây, nhưng thể buông bỏ nộp binh quyền, phủ Tây Ninh bá thế phủ Tề Dương hầu đây năng lực . Năm đó mặc dù tiên đế tước tước vị của phủ Tề Dương hầu, nhưng một thứ khác tiên đế thu , trừ phi phủ Tề Dương hầu mưu nghịch. Chính vì như , nhiều năm trôi qua, vẫn còn nhiều kiêng kị Thẩm gia như .

 

Cũng để các phi tần hậu cung chờ lâu, ngày hôm điện Càn Nguyên công bố danh sách hậu phi theo. Người thể đương nhiên là vui mừng, thể cũng dám bậy, chỉ thể nén lửa giận.

 

Tất cả sắp xếp xong, hôm nay Cảnh đế bận rộn như nữa. Vừa qua khỏi giờ , chính sự xử lý xong, chắp tay lưng đế cung Chiêu Dương.

 

Vừa đúng lúc Thẩm Ngọc Quân đang dạo trong vườn, thấy Hoàng thượng tới thì mặt lập tức nở nụ , vội vàng tiến lên hành lễ: "Hoàng thượng..."

 

Cảnh đế đợi nàng hành lễ xong đưa tay kéo nàng lên: "Không cần đa lễ như ."

 

Sau khi dậy Thẩm Ngọc Quân liền bám cánh tay của Hoàng thượng, kéo dạo cùng nàng: "Hôm nay Hoàng thượng đến sớm , chuyện săn thú xuân đều chuẩn thỏa ư?" Nói xong nàng còn ngẩng đầu lên Hoàng thượng.

 

"Việc hôm nay nhiều lắm, sáng sớm chuyện săn thú cũng chuẩn xong," Cảnh đế cúi đầu khuôn mặt nhỏ đang ngẩng lên của nàng: "Lần ca ca của nàng sẽ theo."

 

Điều ngược ngoài dự tính của Thẩm Ngọc Quân, dù tam ca của nàng cũng là tân khoa Trạng nguyên, sức nóng vẫn còn hết: "Vậy tam ca của thần cần bộc lộ tài năng ."

 

"Có lòng tin với tam ca nàng như ," ngược Cảnh đế nghĩ Thẩm Triết Húc sẽ săn thứ gì, nhưng thì thể săn một ít.

 

"Đó là đương nhiên," nét mặt Thẩm Ngọc Quân vô cùng tự tin: "Tài b.ắ.n cung của tam ca thần khá , là bách phát bách trúng cũng quá."

 

Cảnh đế tin điều , dù cũng từng thấy: "Gần đây nàng khỏe ?"

 

Thẩm Ngọc Quân khó hiểu, nàng khỏe, Hoàng thượng đột nhiên hỏi như : "Khỏe ạ, thần khỏe."

 

Cảnh đế thấy vẻ mặt nghi hoặc của nàng, là nàng phản ứng kịp là đang hỏi gì: "Trẫm hỏi là từ khi thai, nàng khó chịu chỗ nào ?" Nói xong thì nhịn , cảm giác từ khi con, nàng trở nên ngu ngốc nhỉ?

 

Thẩm Ngọc Quân xong, khuôn mặt nhỏ hiện lên nụ ấm áp: "Thần , chủ là khẩu vị chút đổi, lúc nào cũng ăn cá."

 

"Đây là giống nàng , đều thích ăn mà?" Cảnh đế nàng khỏi trêu ghẹo một câu.

 

Thẩm Ngọc Quân vui: "Thần tham ăn lúc nào chứ, bây giờ thần ăn cái gì thì chắc chắn là thần ăn, đều là đứa nhóc trong bụng ăn."

 

Cảnh đế chút đồng tình với bảo bối trong bụng của nàng, sinh bắt đầu vác nồi mẫu : "Có thể, nhưng trẫm nhớ là nàng vẫn luôn thích ăn cá nhỉ?"

 

"Hoàng thượng..." Thẩm Ngọc Quân cảm thấy Hoàng thượng là cố ý, nhưng bây giờ nàng cũng so đo với : "Thần đói bụng, chúng về dùng bữa tối ."

 

"Ha ha..." Cảnh đế thì lớn.

 

Sau khi hai dùng xong bữa tối, Cảnh đế tháp, dựa gối mềm, vẫy tay ý bảo Thẩm Ngọc Quân qua đó: "Trẫm thấy khẩu vị của nàng tệ lắm, tinh thần cũng , trẫm an tâm ."

 

"Vâng ạ, đứa bé ngoan, hề quậy thần ," Thẩm Ngọc Quân cũng lên tháp, dựa khuỷu tay Cảnh đế.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-84.html.]

"Lần săn thú xuân trẫm sáu ngày, bây giờ tạm thời nàng cũng cần thỉnh an Hoàng hậu, việc gì thì cứ chờ ở Chiêu Dương cung," Cảnh đế cúi đầu Thẩm Ngọc Quân, chuyện với nàng: "Trong cung của nàng cũng phòng bếp nhỏ, ăn cái gì thì tự trong cung ."

 

"Thần ," nhắc tới phòng bếp nhỏ, Thẩm Ngọc Quân vẫn chút vui vẻ, mặc dù đây phân vị nàng đủ, nhưng cũng thể ở trong cung của chút thức ăn, điều thức ăn thể lúc đó chỉ mấy món , bây giờ mở phòng bếp nhỏ, càng tiện hơn.

 

Cảnh đế đưa tay sờ cái bụng bằng phẳng của Thẩm Ngọc Quân: "Tự chú ý nhiều hơn một chút."

 

Thẩm Ngọc Quân nắm lấy bàn tay to lớn của Cảnh đế: "Thần , Hoàng thượng cũng chú ý tới thể nhiều hơn."

 

Đêm nay Cảnh đế ôm Thẩm Ngọc Quân ngủ cả đêm. Hai đều ngủ ngon, nhưng ngủ .

 

Trong cung Thúy Vi, Lệ Phi Hoàng thượng đến cung Chiêu Dương thì cả đều khỏe: "Ngươi cái gì, đến bây giờ Hoàng thượng còn khỏi Chiêu Dương cung ?"

 

Thường ma ma vội bước lên trấn an: "Mấy ngày nay Chiêu Dương cung đắc ý, nhưng bây giờ nương nương thể tức giận, thể của nương nương yếu." Tuy rằng ngừng dùng thuốc tẩm bổ mỗi ngày, nhưng thể Lệ Phi càng ngày càng yếu ớt. Hiện giờ Thường ma ma chỉ sợ Lệ Phi tức giận.

 

Lệ Phi thở hồng hộc: "Người ở Chiêu Dương cung thể khỏe mạnh, gì mà thăm, Hoàng thượng đây là đánh mặt bổn cung, đánh đến nghiện ?"

 

Thường ma ma đỡ Lệ Phi tháp: "Nương nương, thứ chúng tranh trong chốc lát , chúng tranh là lâu dài. Người bây giờ tức giận, nếu như mệnh hệ gì, chúng kiếm củi ba năm thiêu một giờ ư."

 

Lệ Phi cũng bình một chút: "Ma ma, bổn cung cáu giận, chỉ là trong lòng bổn cung thấy bất an."

 

"Nô tỳ nương nương đang nghĩ gì, nhưng mà nếu như , thì chúng nên đặt tâm tư trong bụng , đừng nghĩ quá nhiều," Thường ma ma lo lắng, nhưng trừ khi Lệ Phi buông bỏ, tranh giành nữa, nếu tháng ngày lo âu của bọn họ còn nhiều hơn nữa.

 

Lệ Phi đưa tay vuốt ve bụng : "Nếu như con là thật thì bao, nếu như con là thật, bổn cung dù liều mạng cũng sẽ bảo vệ con," mói một hồi, Lệ Phi rơi nước mắt: "Đáng tiếc, đời bổn cung thể mẫu ."

 

Mắt Thường ma ma cũng ươn ướt: "Nương nương, sẽ con." Năm đó nương nương nhà bà bởi vì ghen ghét Đức phi thai nên mới tay hại Đức phi và đứa bé trong bụng nàng .

 

"Ma ma, ?" Lệ Phi cúi đầu, giọng nghẹn ngào: "Gần đây mới cảm nhận cảm giác nghĩa vô phản cố [1] của Đức phi năm đó. Một mẫu , vì con của , đúng là ngay cả mạng của cũng thể cần. là đời của chắc là sẽ đứa con của riêng ."

 

[1] Nghĩa vô phản cố: việc nghĩa chùn bước.

 

"Nương nương, chuyện thể trách ."

 

"Đương nhiên thể trách bổn cung," Lệ Phi ngẩng đầu lên, về phía : "Trách ông trời, quên mất bổn cung."

 

"Nương nương," Thường ma ma khẽ thở dài một , sang chuyện khác: "Dương thị an phận ."

 

"Nàng từng an phận ?" Lệ Phi đầu Thường ma ma: "Mơ mộng hão huyền của nàng e là chỉ bản nàng cảm thấy thể thực hiện . Đáng tiếc, quá ngu xuẩn." Nói đến đây Lệ Phi với gương mặt còn vương nước mắt nhịn nhạo một tiếng: "Trong cung nếu đến ngu xuẩn, Liễu thị ở Huyên Nhược các xem là một, Tiền thị ở thiên điện Trọng Hoa cung, nàng cũng xem như là một nữa."

 

" ạ, đều hài tử..."

 

"Các nàng căn bản là xứng để con," Thường ma ma còn xong Lệ Phi cắt ngang: "Đôi lúc bổn cung nghĩ , ngay cả súc sinh Liễu thị là gì cũng thể con, tại bổn cung thể ." Trong mắt Lệ Phi chứa nỗi hận: "Nếu bổn cung thể con, bổn cung chắc chắn là một mẫu , sẽ lấy tất cả thứ của cho nó."

 

Tạm thời đến Lệ Phi đang oán giận, trong cung Trọng Hoa, Đức phi chút yên.

 

"Nương nương," Uyển Y bước nhanh trong điện.

 

"Thế nào," Đức phi tiếng thì lập tức lên.

 

"Tin tức truyền ," sắc mặt Uyển Y chút khó coi: "Hoài Nam vương."

 

Đức phi ba chữ thì cứng , hai tay vô thức nắm chặt , qua một lúc lâu mới lên tiếng: "Uyển Y, ngươi nên , để Uyển Hà cùng bổn cung."

 

"Nương nương, hãy để nô tỳ phụng bồi ," Uyển Y quỳ xuống đất, sắt mặt vui buồn: "Từ nhỏ nô tỳ theo nương nương, nương nương đến , nô tỳ sẽ theo tới đó."

 

"Không, ngươi ở ," Đức phi cắn môi: "Gần đây bổn cung vẫn luôn mơ thấy con của bổn cung, ngươi bổn cung theo nó ?"

 

"Nương nương," Uyển Y rốt cuộc .

 

"Núi Đông Minh là nơi , non xanh nước , bổn cung thích," Đức phi lên, tới bên cạnh Uyển Y: "Lần nếu như bổn cung thể trở về, ngươi cũng đến tuổi , rời khỏi cung ."

 

Loading...