Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 93
Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:48:11
Lượt xem: 59
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Nói cách khác cái thai của nàng trong thời gian nhất định rơi," Đức phi mỉm , đầu Thẩm Ngọc Quân: "Tiếp theo định thế nào?"
Thẩm Ngọc Quân Đức phi: "Hôm nay đến cung của tỷ tỷ, thứ nhất là nhắc nhở tỷ, thứ hai là vì dẫn rắn khỏi hang. Không Lệ Phi khỏi Chiêu Dương cung ? Muội đây bèn thuận theo nàng một ."
"Không sai, coi như chút tính khí, tiếp tục trốn ở đó nữa," Đức phi nháy mắt một cái, khóe miệng cong lên: "Nói bây giờ ở chỗ của ."
"Chắc là , chừng canh giữ đường về Chiêu Dương cung , dù cơ hội nhiều lắm, bỏ lỡ , nàng chờ ," đôi mắt đào hoa của Thẩm Ngọc Quân dừng mấy chung bàn, co rút .
"Hôm nay đến chỗ của , cho thấy còn để mắt tới ," Đức phi nữa: "Đợi lát nữa khi , cũng ngoài dạo một chút, chừng còn thể gặp oan khuất gì đó, một nhân chứng chẳng hạn."
"Đa tạ ân tương trợ của tỷ tỷ," Thẩm Ngọc Quân dậy thi lễ với Đức phi.
Trong cung Thúy Vi, Lệ Phi đương nhiên Thẩm Ngọc Quân khỏi cung Chiêu Dương, nhưng nàng ngờ Thẩm Ngọc Quân sẽ đến cung Trọng Hoa: "Vậy mà Thẩm thị quan hệ với Đức phi."
Thường ma ma giúp Lệ Phi chuẩn trang dung: "Nương nương suy nghĩ ?" Bà cảm thấy Lệ Phi , đang giữa ban ngày, nhiều nhiều mắt, các nàng hề chuẩn , thật sự thời cơ để tay.
"Bổn cung thể chờ ," Lệ Phi hôm nay là cơ hội , nhưng dù là như , nàng cũng mạo hiểm thử một chút, vì thể nàng thể chống đỡ nữa.
Sau khi Thẩm Ngọc Quân dẫn Trúc Vũ và Trúc Vân rời khỏi cung Trọng Hoa thì định thẳng về cung Chiêu Dương. Cách cung Chiêu Dương xa một ngự hồ, Thẩm Ngọc Quân mới đến ngự hồ thì bên tai truyền tới một câu mềm mại êm ái.
"Hôm nay Hi Tu nghi rảnh rỗi ngoài ?" Giọng nũng nịu, là Lệ Phi.
Thẩm Ngọc Quân thở dài một , điều nên đến vẫn đến. Nàng xoay , tiến lên vài bước, cách Lệ Phi hai bước, phúc lễ với Lệ Phi: "Thần thỉnh an Lệ Phi nương nương, Lệ Phi nương nương cát tường."
Lệ Phi một cung trang màu hồng nhạt, tôn lên khí sắc tệ: "Đứng lên ," đến bên ngự hồ: "Chớp mắt tới tháng năm, thời gian trôi qua thật nhanh."
Thẩm Ngọc Quân tại chỗ nhúc nhích: "Sao hôm nay nương nương cũng ngoài ạ?"
Lệ Phi xoay , về phía Thẩm Ngọc Quân, nếu Thẩm Ngọc Quân xinh , trong cung mỹ nhân khắp nơi , thật đúng là thể kể đến, nhưng nàng hơn ở chỗ sạch sẽ, khiến thoải mái. Lệ Phi thích nàng: "Ngươi cách bổn cung xa như , là sợ bổn cung ăn ngươi ?" Uất khí tích nhiều ngày như , nàng cũng lời gì với Thẩm Ngọc Quân.
Thẩm Ngọc Quân , khẽ mỉm , tiến lên vài bước, đến bên cạnh Lệ Phi, nghiêng qua, nhỏ giọng : "Không thần sợ ngài ăn thần , thần sợ chạm ngài." Nói xong cũng thẳng , giễu cợt biểu cảm mặt Lệ Phi.
Lệ Phi chớp mắt Thẩm Ngọc Quân, độ cong khóe miệng ngày càng lớn, chân tiến lên nửa bước, mũi gần như là chạm mặt Thẩm Ngọc Quân: "Bổn cung hề thích ngươi chút nào."
Thẩm Ngọc Quân vẫn thẳng như : "Vậy thì thật sự quá , thần nhát gan, sự yêu thích của Lệ Phi nương nương, thần cũng dám nhận," xong cũng nghênh đón đôi mắt lá liễu của Lệ Phi: "Hôm nay nương nương cố ý ở đây chờ nô tỳ ?"
Đôi mắt lá liễu của Lệ Phi co , mặt chút ý : "Ngươi ?"
Thẩm Ngọc Quân hề chần chờ: "Thần ."
Qua một hồi lâu, mặt Lệ Phi đột nhiên ý , hơn nữa càng lúc càng đậm, đầu đưa lên phía , bên tai Thẩm Ngọc Quân: "Vậy thì ," xong dùng một tay kéo Thẩm Ngọc Quân, thể ngửa .
"Nương nương cẩn thận," Thường ma ma hét lên: "Hi Tu nghi ngươi gì ?" Nói tiến lên, chẳng qua Trúc Vân, Trúc Vũ cản . Hôm nay Lệ Phi ngoài mục đích, bên chỉ mang theo Thường ma ma và một thái giám, một cung nữ. Mà Thẩm Ngọc Quân, Trúc Vân, Trúc Vũ, Thu Cúc, Đông Mai vân vân, thể mang đều mang theo.
Thẩm Ngọc Quân là mặt hướng mặt hồ, đưa lưng về đám cung nhân phía . Lệ Phi đây là tính toán xong xuôi, ngay cả tiếng hét thất thanh của Thường ma ma cũng dự mưu, chẳng qua tiếng hét của bà dường như kêu sớm.
Chỉ thấy hai ở bên hồ, vẫn còn ở bên hồ.
Lệ Phi đem hết khí lực, thế nhưng thế nào cũng kéo Thẩm Ngọc Quân, nàng Thẩm Ngọc Quân hề sứt mẻ tại chỗ, vẻ mặt chế giễu , càng lúc càng tức giận.
Lúc Lệ Phi đưa tay kéo , Thẩm Ngọc Quân trở tay nắm cánh tay của Lệ Phi, nắm thật chặt. Lệ Phi là Giang Nam, thể nhỏ nhắn xinh xắn, trải qua thời gian giày vò thì còn sức lực gì chứ?
Thẩm Ngọc Quân thấy nàng còn từ bỏ ý định, bèn dùng lực kéo một cái, lui về hai bước, kéo Lệ Phi cách xa bờ hồ: "Sao , còn tới tháng sáu, Lệ Phi trong hồ hóng mát hả?" Nàng Lệ Phi đang cố gắng xoay tay, mặt chút khinh bỉ: "Lúc thần học bơi khi còn bé, cũng thích chơi nước, nhưng bây giờ lớn , thần thích chơi nước nữa."
Lệ Phi Thẩm Ngọc Quân xong, hôm nay là nàng sơ ý, điều thấy Thẩm Ngọc Quân vẫn còn kéo chặt , lửa giận trong lòng kìm : "Ngươi láo xược!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-93.html.]
Thẩm Ngọc Quân dáng vẻ thẹn quá hóa giận của Lệ Phi, trong lòng nhịn mà khẩy: "Thần cũng dám buông tay, nếu nương nương sơ xuất gì mắt của thần , đời thần sẽ cảm thấy bất an trong lòng," nàng ý học theo giọng điệu chuyện thường ngày của Lệ Phi, còn nhịn mà liếc mắt.
"Buông ," Lệ Phi vẫn bỏ tay Thẩm Ngọc Quân , nhưng cái tay giống như là dính lên nàng .
Thường ma ma cách xa vẫn còn hét lên với Thẩm Ngọc Quân: "Hi Tu nghi bậy với nương nương!"
Thẩm Ngọc Quân cũng quên lão ma ma hét lên câu , đầu hét lên với bà , giọng còn lớn hơn: "Ma ma lớn tuổi , già cả mắt mờ, thấy Lệ Phi nương nương một lòng tìm c.h.ế.t ? Bổn cung là đang cứu nàng." Nói xong cũng Thường ma ma, vẫn nắm chặt cánh tay Lệ Phi như .
"Ngươi buông bổn cung !" Lệ Phi trừng mắt Thẩm Ngọc Quân.
Thẩm Ngọc Quân lạnh Lệ Phi, kéo nàng gần , dán lỗ tai nàng , nhỏ giọng : "Muốn đập nồi lên đầu thần , nương nương hỏi xem thần đồng ý ?"
Lệ Phi cũng giãy dụa nữa, xoay mặt qua, Thẩm Ngọc Quân: "Ngươi ý gì?"
Thẩm Ngọc Quân nhạt Lệ Phi, dư quang nơi khóe mắt quét qua bụng Lệ Phi: "Khối thịt trong bụng nương nương, tự bản nương nương rõ nhất ?" Nàng cũng lười vòng vo với Lệ Phi.
Lệ Phi Thẩm Ngọc Quân nhắc tới bụng thì , mắt chằm chằm Thẩm Ngọc Quân, vẻ trấn định : "Ngươi đang cái gì? Bổn cung vẫn hiểu."
Thẩm Ngọc Quân cong miệng : "Không hiểu cũng , nương nương ngài là hồ ly lâu năm, thần cũng coi như là nghé con mới sinh," nàng cúi đầu dáng vẻ tức giận của Lệ Phi, bật một tiếng: "Nương nương chỉ cần rằng, thần dính ngài, ngài nhất là đừng trêu chọc thần . Không thì dù thần dẫm c.h.ế.t ngài, cũng sẽ ngài thiếu tay thiếu chân." Nói xong nàng thả cánh tay của Lệ Phi : "Khối thịt trong bụng là thứ gì, nương nương , thần cũng . Thần vốn để ý tới những chuyện của nương nương, chỉ sống yên lành, ngờ nương nương tự đưa tới cửa. Có nương nương ngài cho rằng thần mềm yếu dễ bắt nạt, chậu phân gì cũng dám đổ lên đầu thần ?"
Hai tay Lệ Phi thả bên , nắm chặt thành quyền, hai mắt chằm chằm Thẩm Ngọc Quân: " Ngươi cũng quá ngây thơ , chứng cứ, dù là ngươi thì ai tin? Huống chi thai của bổn cung như thế nào, thái y còn rõ."
"Nếu thần dám khỏi miệng, chính là chứng cứ." Thẩm Ngọc Quân nghĩ trong lòng, chẳng qua là nàng dám đưa chứng cứ mà thôi: "Hơn nữa, dù thần chứng cứ, nhưng thần miệng mà, nương nương "ba thành hổ" ?"
Lệ Phi dáng vẻ đắc ý của Thẩm Ngọc Quân, tức đến nổi thở hổn hển: "Người mới đến chỗ Đức phi."
Thẩm Ngọc Quân bật : "Trong cung cuộc sống quá khổ sở, thần cũng tìm cho chút trợ lực. Không thì ngày gặp quyền thế như nương nương, nô tỳ thúc thủ chịu trói ?"
"Ngươi gì với Đức phi?" Bây giờ Lệ Phi xem Thẩm Ngọc Quân gì.
"Đức phi nương nương giá lâm!"
Thẩm Ngọc Quân thầm nghĩ Đức phi nương nương đến thật đúng lúc, với Lệ Phi: "Xem thật sự thể lưng khác, xem tới , còn thần gì với Đức phi? Nương nương tự hỏi ." Nói xong cũng để ý tới Lệ Phi nữa, xoay đến chỗ Đức phi: "Thần thỉnh an Đức phi nương nương, nương nương cát tường."
Lệ Phi sống trong cung lâu như , diễn trò gần như trở thành bản năng của nàng . Vừa nãy Thẩm Ngọc Quân chọc giận đến mức bốc khói, bây giờ Lệ Phi cũng thể : "Thần thỉnh an Đức phi tỷ tỷ," khụy thi lễ, coi như là lướt qua: "Hôm nay thời tiết , thần lúc buồn đến sợ nên ngoài một chút, ngờ một hồi đến đây."
"Thì Lệ Phi cũng giống như bổn cung, đều cảm thấy hôm nay thời tiết , thích hợp ngoài thư giãn," Đức phi ý tứ sâu xa Lệ Phi, đó về phía bụng Lệ Phi: "Cái của cũng gần ba tháng nhỉ?"
Đức phi nhắc đến cái bụng, lòng Lệ Phi lập tức báo động, nhưng mặt vẫn một chút dịu dàng, đưa tay vuốt bụng: " ạ, chớp mắt gần ba tháng." Nàng cũng gì khác, chỉ im lặng xem biến hóa.
Thẩm Ngọc Quân bên cạnh, hai tới ngươi , trong lòng nhịn cảm thán, quả nhiên là lăn lộn trong cung nhiều năm, lời ôn nhu như nước, nhưng trong đó cũng ít gậy gộc.
Đức phi Thẩm Ngọc Quân đó, bây giờ dò xét Lệ Phi cũng là khó khăn. Nàng dáng vẻ ứng đối tự nhiên của Lệ Phi, trong lòng đánh đổ nhận định đây đối với Lệ Phi, đây nào là biểu hiện của một kẻ ngu ngốc chứ? xem nàng xem thường Lệ Phi, gương mặt của nàng đánh lừa.
"Hoàng thượng giá lâm!" Đột nhiên truyền tới tiếng ngâm xướng của Lộ công công, ba đều kinh ngạc, nhưng nhanh chỉnh tâm tình, chuẩn nghênh giá.
Lúc Lệ Phi tiếng ngâm xướng, thể ngừng một lát, khi thấy Đức Phi xoay mới Thẩm Ngọc Quân, nhỏ giọng cảnh cáo: "Tốt nhất là đóng chặt miệng của ngươi, thì bổn cung..."
Thẩm Ngọc Quân nàng , vươn một ngón tay ấn lên đôi môi đỏ của : "Suỵt, thần uy hiếp, ôi..." Sau khi một tiếng, cũng xoay bước nhanh đuổi theo Đức phi, nghênh thánh giá.
"Thần thỉnh an Hoàng thượng, Hoàng thượng cát tường," Thẩm Ngọc Quân và Đức phi cùng phúc lễ .
Lệ Phi hít sâu hai , đó mới chậm rãi theo tới: "Đức phi và Hi Tu nghi thật là, Hoàng thượng đến là bỏ rơi thần , Hoàng thượng thần các nàng mấy câu," xong cũng hành lễ thỉnh an Hoàng thượng: "Hoàng thượng cát tường."