Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 96
Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:49:04
Lượt xem: 63
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong cung Ngọc Phù, Thục phi đang bên giường của Đại Hoàng tử Nguyên An, thấy Đại Hoàng tử ngủ yên, nàng nhẹ nhàng chạm trán và tay chân Đại Hoàng tử mới an tâm ngoài. Nhũ mẫu của Đại Hoàng tử đang canh ngoài cửa, thấy Thục phi đến nơi vội bước lên hành lễ: "Nương nương..."
"Suỵt," Thục phi dấu bảo bà đừng lên tiếng, đợi Y Liên đóng cửa xong, Thục phi mới hỏi: "Hôm nay lúc bổn cung ở đây, bữa tối An nhi dùng ?" Vì chuyện của Lệ Phi, Hoàng thượng và Hoàng hậu đều trông coi tại cung Thúy Vi, nàng là một phi tử tất nhiên cũng ở cùng.
"Thưa nương nương, buổi tối Đại Hoàng tử thấy nương nương thì náo loạn một hồi, đó dùng một chén cơm nếp cẩm trân châu," nhũ mẫu thành thật trả lời: "Dùng bữa tối xong, Đại Hoàng tử vẫn ở chính điện chờ nương nương, đó thật sự chịu nổi nữa ngủ ngay tháp, nô tỳ mới ôm Đại Hoàng tử về."
Thục phi xong khẽ gật đầu: "Vất vả cho ngươi , ngươi chăm sóc cho Đại Hoàng tử, tất nhiên sẽ bạc đãi ngươi."
"Tạ ơn nương nương, nô tỳ nhất định sẽ chăm chú chớp mắt," nét mặt nhũ mẫu vô cùng vui sướng.
Thục phi về chính điện cung Ngọc Phù, lên tháp. Y Liên tiến lên rót cho Thục phi một ly nước: "Nương nương, nghỉ một chút ?"
"Bây giờ bổn cung còn ngủ," Thục phi bưng ly nước lên uống vài ngụm: "Vị ở Thúy Vi cung xem như hôm nay gặp đối thủ. Bổn cung còn tưởng rằng nàng tài giỏi thế nào, ngay cả một Tu nghi cũng giải quyết ."
"Hi Tu nghi cũng là khó dây dưa, lòng cảnh giác của nàng nặng, Lệ Phi hại nàng, chuẩn đầy đủ thật sự sẽ dễ đắc thủ," mặc dù Y Liên quá hiểu Hi Tu nghi, nhưng chỉ dựa việc Hi Tu nghi dùng thời gian một năm để leo lên đến từ nhị phẩm, nhập chủ cung Chiêu Dương, thì đó là một chủ nhân thông minh.
Thục phi khẩy một tiếng: "Hi Tu nghi đúng là tinh ranh, từ khi mang hoàng tự thì cả ngày chỉ trốn trong Chiêu Dương cung, Chiêu Dương cung nàng quản giống như một chiếc thùng sắt, ngoài nhúng tay cũng khó. Dù nàng cũng xuất từ Thẩm thị, mấy phần thủ đoạn." Mấu chốt nhất là nhân mạch trong cung nhiều năm của Thẩm thị, mượn săn thú mùa xuân để , hậu cung chỉ nàng tin tức, quả nhiên Hoài Nam vương c.h.ế.t ở núi Đông Minh. Nội tình, đây là nội tình của thế gia, chỉ tiếc đây chính là thứ mà Trần gia của nàng thiết.
Y Liên thở dài, đây là chuyện còn cách nào, nhà của Thục phi mới phất lên vài chục năm, căn bản là cùng đẳng cấp với Thẩm gia, nhưng thật Y Liên cũng thông suốt: "Mặc kệ thế nào, cái thai của Lệ Phi còn, đối với Ngọc Phù cung của chúng đây cũng là một chuyện ."
Thục phi buông chiếc ly trong tay, Y Liên: "Chuyện , chuyện ? Không thai của Hi Tu nghi còn hảo, chỉ cái bụng của Dương thị đầy bốn tháng nữa sẽ lâm bồn. Nếu bổn cung đoán sai, chắc chắn Lệ Phi để mắt tới đứa bé trong bụng Dương thị." Tối nay, Lệ Phi than đứa bé còn, đứa bé còn thì trách ai, chẳng trách bản nàng vô dụng ư.
Y Liên mím môi: "Mưu tính của Lệ Phi, sớm từ , là hôm nay đứa bé còn mới nổi lên?"
"Cho dù là đó bây giờ, bổn cung cũng hy vọng đứa bé của Dương thị nuôi trong tay của Đức phi Lệ Phi, một Hi Tu nghi đủ để bổn cung đau đầu , nếu thêm một nữa, bổn cung còn vượt qua ?" Trong mắt Thục phi lộ lạnh lẽo, giọng nhiều thêm bất mãn và bất lực: "Bổn cung nỗ lực nhiều năm như , khổ cực vất vả nuôi nấng Nguyên An, ngày nào thả lỏng. nhiều năm như , tại Hoàng thượng vẫn mở miệng ghi Nguyên An danh nghĩa của bổn cung? Thậm chí Hoàng thượng còn tấn vị cho Hứa thị."
"Nương nương, cũng đừng lo lắng, Hứa thị xuất đầu ," Y Liên cũng cau mày, rốt cuộc là Hoàng thượng thế nào mới chịu nhả ? Đại Hoàng tử một ngày ghi danh nghĩa của Thục phi nương nương, bọn họ một ngày khó yên.
Thục phi lắc đầu: "Không, ngươi hiểu Hoàng thượng, Hoàng thượng sẽ vô duyên vô cớ tấn vị cho Hứa thị, khi tấn còn tấn thẳng lên đến chính tứ phẩm, chỉ cách tam phẩm một bước, bổn cung phòng ." Nàng thận trọng dè dặt nhiều năm, cũng để lót đường cho Hứa thị.
Có ngủ , cũng ngủ ngon, Thẩm Ngọc Quân là thuộc vế . Vì trái tim căng thẳng hơn nửa tháng rốt cuộc thể buông xuống, cả thấy nhẹ nhõm hẳn, nàng mệt rã rời.
Giờ tỵ hôm rốt cuộc Lệ Phi cũng tỉnh , Thường ma ma thấy tiếng động, vội vàng tiến lên, kéo màn giường : "Nương nương, cuối cùng tỉnh."
Lệ Phi ngủ đến lờ mờ, đưa tay dụi dụi mắt: "Bổn cung ngủ bao lâu ?" Có lẽ do hôm qua kêu nhiều, hôm nay giọng khàn.
"Nương nương ngủ gần bảy canh giờ," Thường ma ma đỡ Lệ Phi dậy, kéo cái gối mềm đệm lưng cho Lệ Phi: "Nô tỳ lấy cho chén cháo tổ yến, bây giờ hẳn là cũng đói bụng.
Lệ Phi từ chối, tiếp theo nàng nhiều chuyện , mắt cần dưỡng thể thật mới : "Đi , bổn cung đói ." Đang nàng quét mắt cổ tay , thấy một vết màu xanh, sắc mặt lập tức đổi, đưa tay trái qua kéo tay áo lên một chút, lộ một vòng xanh đen cánh tay , chằm chằm hồi lâu mới nhỏ giọng một câu: "Tiện nhân, đúng là bổn cung xem nhẹ ngươi."
"Nương nương," Thường ma ma bưng tổ yến , thấy Lệ Phi đang chằm chằm tay của , bà bèn theo, thấy một vòng bầm xanh đen cánh tay của Lệ Phi thì thầm nghĩ , Lệ Phi vô cùng bảo vệ cái túi da của nàng: "Nương nương, dùng chút ."
Bang!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-96.html.]
Lệ Phi vung tay trái lên, cái mâm trong tay Thường ma ma đánh đổ.
"Nương nương bớt giận," Thường ma ma vội vàng quỳ xuống đất: "Hiện giờ thể nương nương đang yếu, thật sự nên tức giận nữa."
Động tác khiến Lệ Phi thở gấp: "Bổn cung tuyệt đối sẽ tha cho tiện nhân Thẩm thị ."
"Nương nương, thở từ từ," Thường ma ma quỳ chuyển tới bên giường, vuốt vuốt n.g.ự.c cho Lệ Phi: "Tương lai còn dài, dưỡng thể tiếp."
"Ma ma, ngươi hôm qua tại bổn cung mạo hiểm ?" Lệ Phi đầu Thường ma ma: "Con tiện nhân Thẩm thị mà bụng của bổn cung là giả, ả uy h.i.ế.p bổn cung, nếu như hôm qua bổn cung để rơi cái bụng , để ả đối chứng, chỉ e hôm nay bổn cung nguy ."
Thường ma ma tất nhiên là tin lời Lệ Phi , chuyện gì Lệ Phi vốn giấu nãi ma ma bà đây: "Sao nàng ? Việc chỉ nương nương và nô tỳ , lẽ nào nàng đoán ?"
Lệ Phi khẽ lắc đầu: "Không, ả ả chứng cứ." Lúc đầu Lệ Phi cũng cho rằng Thẩm thị cố ý lừa nàng, nhưng lời đó của Thẩm thị mới khiến nàng kinh hãi: "Ả giống như là lừa bổn cung."
Mặt Thường ma ma trở nên ngưng trọng: "Không thể nào."
"Không chỉ ả , e là còn với Đức phi," đây mới là điều Lệ Phi lo lắng.
Nghe câu , Thường ma ma đột nhiên ngẩng đầu lên: "Nương nương, Hi Tu nghi sẽ thuốc chứ? Nàng với Đức phi..." Đang lòng Thường ma ma nhịn mà run lên, Đức phi cũng dễ trêu chọc, khi động tay, đều là một đao thấy máu.
Lệ Phi dùng sức chớp mắt: "Bổn cung còn rõ ả gì với Đức phi thì Đức phi tới."
"Không , ," lòng Thường ma ma loạn: "Dù là Hi Tu nghi loại thuốc , chắc là cũng thuốc thể mang thai giả, nàng tuyệt đối nghĩ tới vì... thuốc dược tính quá mạnh nên thể khiến phụ nữ thai sinh non."
"Mặc kệ Thẩm thị , cũng thể để ả nữa," đôi mắt Lệ Phi trợn lên thật lớn, ánh mắt lạnh lẽo.
...
Cung Chiêu Dương, vì nguy cơ Lệ Phi tạm thời giải trừ, hôm nay Thẩm Ngọc Quân cái gì cũng thấy .
"Hôm nay nương nương đúng là vui vẻ đó," Trúc Vũ thấy tâm trạng chủ tử nhà , nàng cũng vui vẻ theo.
"Các ngươi ," Thẩm Ngọc Quân cũng phản bác: "Cái thai của Lệ Phi còn, dưỡng thể cũng chuyện một chốc một lát, tạm thời nàng rảnh tới trừng trọ bổn cung, bổn cung nhẹ nhàng ít, tâm trạng nhiên cũng theo." Con Lệ Phi chính là lòng hẹp hòi, chắc chắn là ghi thù, nàng cho rằng nàng phô trương thanh thế như sẽ dọa Lệ Phi, từ nay về thấy nàng sẽ đường vòng. Loại chuyện trong mơ thì , thực tế thì thể nào. Nàng và Lệ Phi e là cách " c.h.ế.t ngừng" xa.
Lúc Trúc Vân từ bên ngoài : "Nương nương, Thúy Vi cung bên bắt đầu náo loạn, Lệ Phi c.h.é.m đầu thái y."
Thẩm Ngọc Quân ngây , mất mấy nhịp thở mới phản ứng : "Lệ Phi trò gì ? Đầu thái y cũng mà nàng thể chém." Thái y của viện Thái Y đều phẩm cấp, Lệ Phi là một phi tần hậu cung, lời đó mà nàng cũng dám : "Thái y đắc tội nàng ?"
Trúc Vân chút hả hê : "Hôm qua Lệ phi sẩy thai, vốn là mất quá nhiều máu, hôm nay vì mà tức giận, chảy máu. Uống thuốc của thái y, m.á.u chỉ ngừng chảy, trái còn chảy nhiều hơn. Lệ Phi la hét thái y hại nàng , nhưng thái y Lệ Phi là vì tính khí thất thường nên mới dẫn tới chứng rỉ máu, Lệ Phi giữ tâm bình khí hòa." Nói một hồi Trúc Vân cũng nhịn mà tiếng: "Nương nương cái là báo ứng ?"
Thẩm Ngọc Quân xong chuyện , thế nào nhớ tới chuyện Liễu Tuệ sảy thai lúc , đây do Hoàng thượng phân phó đó chứ? Nghĩ lòng nàng run lên, thế nào cũng nổi: "Tính khí Lệ Phi thất thường, trong cung ai , trải qua chuyện , nàng là liên tiếp gặp họa chứ? Nàng thật thể lăn qua lăn ," ngoài miệng thì , trong lòng im lặng nâng cao tinh thần của bản . Hoàng thượng thể chọc, cho dù là chuyện gì, thể thuận theo Hoàng thượng thì nhất định theo, thể thuận theo cũng cố gắng để theo Hoàng thượng. Thuận vua thì hưng, nghịch vua thì chết, nhất định luôn luôn ghi nhớ.
Buổi tối, Thẩm Ngọc Quân dùng bữa xong thì dạo trong vườn vài vòng về phòng rửa mặt. Sau khi xử lý xong xuôi, nàng cũng vội ngủ, để Trúc Vũ cầm hai chiếc gối mềm đặt tháp.
Thẩm Ngọc Quân lên tháp, dựa lưng gối mềm, trong lòng còn ôm một cái gối vuông. Trúc Vũ một bên, cầm bản du kí , đây là chủ ý Thẩm Ngọc Quân mới nghĩ gần đây, nàng cảm thấy vô cùng , vô cùng thoải mái. Không cần nàng dùng mắt xem, chỉ dùng tai để , cứ như cần dùng tay cầm sách, cò cần lật sách, thật tình là dùng ít sức ít, đây nàng nghĩ tới biện pháp nhỉ?