Trần Phù , trò chơi   tổng cộng ba nam chính, trong đó  một nam chính tóc trắng mắt đỏ  độ nổi tiếng cao nhất.
Trước khi chơi game, Trần Phù khẳng định chắc chắn rằng  nhất định sẽ yêu  .
"Anh  trông  vĩ đại, chính là, tác phẩm nghệ thuật  hiểu ?" 
Cô   đếm ngón tay  chìm đắm   mặt : "Đẹp trai, năng lực mạnh mẽ,  trung thành... Huhu."
Lời  của Trần Phù khiến   chút tò mò   nam chính  rốt cuộc trông như thế nào.
 hướng dẫn tân thủ của trò chơi  hình như vẫn  xong, việc cấp bách bây giờ là   định trong ngôi nhà   .
 cất thẻ thanh toán  túi, thắt chặt chiếc ba lô đột nhiên xuất hiện  , bước về phía ngôi nhà.
Khi   đến  cửa, cánh cửa lớn đột nhiên mở .
Hóa  là cửa tự động.
 kinh ngạc  mức độ thông minh của ngôi nhà  nhưng  nhanh,  mặt  xuất hiện một thứ khó  thể diễn tả thành lời.
Anh  giống như một sinh vật nào đó  thể xuất hiện trong cuốn sách ảnh về những sinh vật kỳ lạ  thế giới.
Nếu thứ   thể  gọi là " ".
Toàn  trắng bệch, nhầy nhụa,   chi chít những con mắt màu đỏ thẫm.
Thấy   sang,  mở to những con mắt đỏ như m.á.u trống rỗng đó, gầm nhẹ:
"… Cuối cùng cô cũng đến … Chân Gà Ngâm Ớt…"
 ấn im lặng, nhanh chóng gọi điện cho Trần Phù:
"… Phù Phù, nam chính mà    đó   tóc trắng mắt đỏ ?"
" .” Cô  vui vẻ trả lời: "Cậu gặp    ? Thế nào,     khí chất nghệ thuật ?"
 cẩn thận quan sát thứ  mặt, khó khăn phụ họa:
" ."
Nghệ thuật quả nhiên là bác đại tinh thâm.
Cô   tiếp: "Giọng  cũng  !"
Điểm   thừa nhận, giọng của  thật sự  tệ.
Chỉ là  ngờ một thời gian  gặp, khẩu vị của Trần Phù  đến mức .
Cô  chắc chắn  lý do của riêng .
 cân nhắc mở miệng.
"… Cậu chắc chắn   là nhân vật nổi tiếng nhất chứ?"
"Cậu dám nghi ngờ độ nổi tiếng của Lý Huyền của chúng !" Trần Phù giận dữ:
"Cậu chơi cho cẩn thận ! Thiết lập nhân vật   tuyệt đấy! Cậu  cảm nhận tình cảm của nam chính một cách nghiêm túc,  ?"
Thì   tên là Lý Huyền.
 dời tầm mắt về phía .
Dường như  hài lòng vì   phớt lờ, Lý Huyền đột nhiên lao về phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quy-tac-thuan-phuc-boss-khung-bo/chuong-2.html.]
  linh hoạt tránh né,  tiếp tục  chuyện với Trần Phù:
" bây giờ trông    vẻ  tức giận…"
"Hả? Cậu chơi đến  ? Có   sai gì  ?"
"Tớ cũng    gì …"
  tránh  một cú va chạm.
Vì từ nhỏ  học võ, thể chất của   hơn  bình thường  nhiều, phản ứng cũng  nhanh nhẹn, thiết  trò chơi  vẻ  tái hiện  những điều .
Ngay cả bản   cũng  ngờ rằng, những điều   ngày   thể  ích trong game otome.
 thầm cảm thán hệ thống chiến đấu của trò chơi    , nơi Lý Huyền  qua đều tỏa  hàn khí, mặt đất đều đóng một lớp băng mỏng nhưng chúng   thể cứ đánh  mãi như thế  .
 sốt ruột cầu cứu Trần Phù:
"Phải   đây, trông    vẻ  tức giận, tớ nên  gì?"
"Cái …" Trần Phù cũng khó xử.
Đột nhiên, cô  nảy  một ý:
"Cậu gọi   là ông xã !"
 nghẹn lời: "Như thế   ?"
"Chắc chắn ! Cậu tin tớ! Lý Huyền  chịu nổi  gọi   là ông xã !"
Thì  game otome là chơi như thế .
 tự tin lên  nhiều, tìm một kẽ hở đột nhập  bên cạnh , ôm chặt lấy :
"Ông xã!"
Cuộc gọi với Trần Phù đột nhiên  cắt đứt.
Chế độ im lặng  hủy bỏ, cảm giác lạnh lẽo truyền đến từ tay,  rùng  một cái,  đó  thấy Lý Huyền đột nhiên bắt đầu co giật.
Những con mắt     lượt nhắm , để lộ  lớp da trắng nhầy nhụa, chỉ còn  một đôi mắt  chằm chằm  .
Một lúc lâu ,  lắp bắp :
"Cô, cô… gọi  là gì?"
"Ông xã."  thành khẩn gọi.
Cơ thể trắng nõn của  nhanh chóng phồng lên đỏ rực.
Đến khi  hồn , Lý Huyền  chui  phòng, trốn mất tăm mất tích.
Không ngờ đấy, cũng khá là ngại ngùng.
Sau khi  nhà,  đặt đồ xuống,  quanh một vòng, phát hiện căn nhà  quả thực nát đến  thể tưởng tượng nổi.
Vòi nước chảy   nước màu đỏ, chắc bên trong  gỉ sét hết .
Trên sàn nhà truyền đến tiếng bi nảy, chắc vật liệu xây dựng bên trong   nấm mốc ăn mòn.
Trong phòng   nhiều dơi, chắc chắn là đang bắt muỗi trong nhà.
Nhìn kỹ , căn nhà  thiết  lạc hậu, ngay cả cửa sổ chống muỗi cũng  , thu hút muỗi cũng là chuyện bình thường.
May mà diện tích đủ lớn, phòng ốc đầy đủ chức năng, chỉ cần  dành chút thời gian  , nhất định  thể sửa sang  nơi  cho .