Tên nghịch tặc !
 
Hắn  dám điểm huyệt câm của !
 
Thẩm Mặc mỉm   , nhưng  để ý đến .
 
Hắn vươn tay kéo từ phía   một   trói chặt, dáng vẻ khác hẳn  Trung Nguyên—sống mũi cao, đôi mắt nâu, trông như một tộc nhân của Da Bách ở Bắc Cương.
 
Tim  giật thót—     thể lẻn sâu  Trung Nguyên thế ?
 
Chỉ thấy Thẩm Mặc  đầu, thản nhiên :
 
“Nhìn thấy ? Nhị hoàng tử các ngươi   g.i.ế.t .
 
“Ngươi  thể về báo tin.”
 
Ta kinh hãi  xuống đất.
 
Nằm đó…  là Ô Lan Hùng!
 
Kiếp ,  khi “tử tin” của Thẩm Mặc lan , Bắc Cương đại loạn.
 
Ô Lan Hùng thừa cơ g.i.ế.t phụ  đoạt vị, đăng cơ  hoàng đế, lập tức kéo binh xâm phạm Bắc Cương, ba tháng liên tục công hạ bảy thành.
 
Phía Tây, Long Chân quốc cũng nhân cơ hội trỗi dậy.
 
Đến tháng bảy tháng tám, nhiều nơi  gặp nạn lũ lụt.
 
Triều đình chân tay luống cuống, ngoài   danh tướng chống địch, trong   hiền thần trị quốc.
 
Tham quan ngày một lộng hành, căn bệnh tích lũy bao năm  cách nào tiêu trừ.
 
Dân chúng lầm than, đói khổ khắp nơi, khởi nghĩa nổ  liên tiếp.
 
Vậy mà kinh thành, các thế gia vẫn yến tiệc vui say, mãi đến khi một trận ôn dịch quét qua, cướp  tính mạng của Hoàng đế.
 
Thái tử kế vị, dốc  bộ binh lực trấn áp nội loạn.
 
Cuối cùng, Thẩm Mặc tái xuất từ cõi c.h.ế.t, dẫn Bắc Cương quân quét ngang thiên hạ, thẳng tiến đế kinh.
 
Triều Đại Ung hai trăm năm huy hoàng, cứ thế tan thành mây khói,  lịch sử nhấn chìm.
 
 nay, Thẩm Mặc  c.h.ế.t.
 
Mà Ô Lan Hùng, kẻ lẽ   đoạt vị xưng đế,   bắt giữ ở đây?
 
Chẳng lẽ… đời  cũng từng  cảnh , chỉ là   hề ?
 
Ta ép xuống cơn hoang mang trong lòng,  thấy tộc nhân Da Bách  dường như  tin, lẩm bẩm đáp  bằng tiếng Da Bách,  Thẩm Mặc cởi trói để tự  kiểm chứng.
 
Thẩm Mặc lười nhác nở nụ : “Lão tử    c.h.ế.t , thì  sẽ  còn mạng để về Da Bách nữa.”
 
Hàn quang lóe lên, thanh kiếm trong tay  rời vỏ.
 
“Nếu    ngươi trở về báo tin cho con gấu chó Ô Lan , ngươi nghĩ ngươi  thể sống rời khỏi đây ?”
 
Hắn bóp cằm kẻ , nhét bừa một viên thuốc  miệng , ánh mắt âm u lạnh lẽo: “Về đó,    gì  chứ?”
 
Người  run rẩy, đáy mắt lộ  tuyệt vọng.
 
“… Nhị hoàng tử g.i.ế.t ngươi, bản  cũng  trọng thương,   khỏi Thuận Thiên phủ.”
 
Hắn dẫn theo hàng chục  đuổi theo thuyền chúng , chẳng ngờ   Thẩm Mặc g.i.ế.t sạch.
 
Giờ đây,  nắm đằng chuôi là Thẩm Mặc, mà   chẳng rõ đối phương đang toan tính điều gì, chỉ đành thuận theo.
 
Thẩm Mặc  nhạt: “ , là lão tử g.i.ế.t . Người trọng thương mà c.h.ế.t… là !”
 
“… sống  thấy , c.h.ế.t  …”
 
Người  còn  giãy giụa, Thẩm Mặc   quỷ quyệt: “Thuyền cũng  hủy , lấy   thi thể?”
 
“Cút ! Bên cạnh con gấu chó Ô Lan còn   của , ngươi dám   lời,   lấy mạng ngươi lúc nào chẳng ?”
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
“Vương Khúc, tìm  áp giải  về biên cảnh.”
 
Hắn căn dặn xong,  lẩm bẩm một : “Lão tử oai phong một đời,   thể c.h.ế.t  tay con gấu chó Da Bách chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quyen-luc-hay-nguoi-kiep-nay-ta-deu-muon/7.html.]
 
Người   lôi  ngoài,  chẳng thèm để mắt đến  mà cúi xuống, dùng vỏ kiếm ấn  vết thương   Ô Lan Hùng.
 
Nhìn mà cũng thấy đau,  lập tức lùi .
 
Ô Lan Hùng rên rỉ tỉnh ,  thấy , lập tức ánh mắt căm hận đỏ rực:
 
“Thẩm Mặc, ngươi… vẫn  c.h.ế.t?!”
 
 đáng tiếc, thương thế quá nặng, khí thế yếu  nhiều.
 
Hắn  lạnh, túm lấy cằm Ô Lan Hùng, gằn giọng:
 
“Ngươi vẫn ngu như  ? Chỉ dựa  mấy tên lâu la  mà đòi chạy đến Đại Ung g.i.ế.t ?
 
“Ngươi tưởng chỉ vì  trúng độc,  thương, thì ngươi  thể nhân cơ hội ?
 
“Nếu    tha mạng cho ngươi, thì ngươi  sớm  chính  của ngươi đ.â.m c.h.ế.t !”
 
Hắn  ngạo nghễ, nhưng lời  sắc bén tựa lưỡi d.a.o.
 
Ô Lan Hùng nghiến răng, tức giận chửi bới:
 
“Thẩm Mặc, ngươi đắc ý cái gì? Nếu   nữ nhân  giúp, hôm nay ngươi  c.h.ế.t  tay  !”
 
Ta ở trong lòng vỗ tay,   lắm!
 
Nói to lên! Chính   cứu !
 
Hắn hừ lạnh, nhấc chân đạp Ô Lan Hùng xuống đất:
 
“Muốn c.h.ế.t thì cứ tiếp tục lảm nhảm.”
 
Một lời nhẹ bẫng mà  ngập tràn uy hiếp.
 
Cuối cùng,   lười biếng, nheo mắt :
 
“Ô Lan Hùng, hợp tác một chuyến ?”
 
Mãi cho đến khi  thuyết phục xong Ô Lan Hùng,  vẫn  thể hết bàng hoàng.
 
Hóa , Ô Lan Hùng là do  xui khiến tạo phản?!
 
Hắn  gì?
 
Muốn nuôi quân,  vũ khí,  bạc.
 
Ai  bạc?
 
Giang Nam thương gia.
 
Thảo nào… dù  c.h.ế.t,  vẫn  gả  Thẩm gia.
 
Cái c.h.ế.t của , gia sản của nhà ngoại … đều  trong tính toán của ?!
 
Hắn  đầu ,  xổm  mặt , khẽ .
 
Ta lạnh cả .
 
Hắn rút kiếm, ánh sáng phản chiếu trong mắt  như  như .
 
“Cô nương.”
 
“Đến lượt nàng .”
 
9
 
Đến lượt ?
 
Được thôi, đến lượt .
 
Ta khẽ mỉm : "Thế tử, ngươi   bơi ?"
 
Hắn sững ,  lẽ còn  kịp hiểu vì    thể tự  giải huyệt câm.
 
Chưa kịp phản ứng, tiếng nổ vang lên từ đáy thuyền, chúng  cùng  rơi xuống sông,   ướt sũng.