Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Thế nhưng bây giờ,   là   tổn thương cô  sâu sắc nhất.
 
Những khoảnh khắc từng   xem là ngọt ngào, giờ đây  hóa thành từng lưỡi d.a.o đ.â.m  tim.
 
 từng nghĩ  Tiểu Tiểu yếu dần từng chút một  khiến  đau đến thấu tim gan.
 
Cho đến khi  thấy cô  ngã gục giữa vũng máu.
 
Lần đầu tiên  mới hiểu thế nào là tuyệt vọng.
 
Tại   như ?
 
Tại   xảy  chuyện ngoài ý  thế ?
 
 đau đến  thở nổi, chỉ  thể bất lực ôm chặt lấy cô .
 
Máu tươi  mắt  đau nhói.
 
Mắt  mờ , giọng  run rẩy đến  thành lời.
 
Tiểu Tiểu bình tĩnh  , dùng chút sức lực cuối cùng lau  giọt nước mắt cuối cùng cho .
 
Rồi dần dần nhắm mắt .
 
Cô   rời xa  .
 
5
 
Từ lúc Tiểu Tiểu biến mất khỏi thế giới của ,  tròn một năm .
 
Những thứ cô  mang , những món  bán.
 
 đều tìm  hết.
 
Từng chút một khôi phục ngôi nhà thành dáng vẻ ban đầu của chúng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/rang-buoc/chuong-7.html.]
 
Giả vờ như cô  vẫn luôn ở đây.
 
 trái tim   trống rỗng,  thể nào lấp đầy  nữa.
 
Bây giờ Tiểu Tiểu hẳn là   về thế giới ban đầu của cô .
 
Cốt truyện chính là cốt truyện,   thứ   thể kiểm soát.
 
Cô    rằng,  khoảnh khắc cô  hồi phục trí nhớ, gọi hệ thống ,    thấy.
 
   là nam chính trong thế giới .
 
 dùng chính mạng sống của  để uy h.i.ế.p hệ thống, buộc nó đưa Tiểu Tiểu   thế giới  , đồng thời xóa sạch ký ức của cô  về .
 
Cũng xóa  ký ức về thế giới .
 
  đối xử với cô  tệ đến mức đó, đoạn tình cảm ... quên  thì hơn.
 
Cô  xứng đáng với một   hơn.
 
Lại thêm một mùa đầu đông nữa.
 
Tuyết rơi trắng xóa,   đường bước vội vàng.
 
 ghen tị  những đôi tình nhân đang nô đùa cùng .
 
Tim   bắt đầu đau âm ỉ.
 
   sẽ  bao giờ  thấy bóng dáng quen thuộc đó nữa, cũng  còn  chờ cô  tinh nghịch đút tay  lòng  để sưởi ấm.
 
"Nguyện cùng em ngắm tuyết đầu mùa, đến khi đầu bạc."
 
"Tuyết  rơi  đấy, Tiểu Tiểu. Em   thấy ?"