11.
 
Cán bộ công an áy náy  với  rằng, khu vực đó là điểm mù của camera giám sát, nên    cảnh cô  đẩy .
Những ngày     khắp nơi tìm nhân chứng, nhưng  ai  thấy.
 
Khi triệu tập Chu Tiểu Băng, cô  cũng  thừa nhận.
  lường   điều .
 khi  kết quả,  vẫn vô cùng phẫn nộ.
 
Chu Tiểu Băng với vẻ mặt ngây thơ : 
"Chú công an, cháu thật sự  đẩy cô , thật  là cô  đẩy cháu, cô  tự  tự chịu thôi..."
 
Vừa dứt lời, một bóng  cao lớn bước .
Ánh nắng mặt trời kéo dài cái bóng của  , phần  của cái bóng đổ lên  Chu Tiểu Băng.
 
Cô  ngẩng đầu lên,  chút hoảng hốt và kinh ngạc: "A Sâm,    đến đây?"
Cố Sâm  với cô ,   sang  : "Quân Quân,  em và Tiểu Băng  ở đây, cái tờ kết quả xét nghiệm ADN  là ?"
 
editor: bemeobosua
 
Sắc mặt Chu Tiểu Băng  đổi, cô  lập tức  về phía .
 bình thản đáp: "Cô  đẩy ,  đến báo cảnh sát."
Chu Tiểu Băng vội vàng biện minh: "A Sâm, em  !"
 
Cố Sâm      cô , nhíu mày: "Có   hiểu lầm gì ?"
Anh xem,    tin .
 thấy mệt mỏi quá, cũng chẳng  giải thích thêm nữa.
 
Dù    nhiều đến ,   cũng sẽ  tin .
 quấn chặt chiếc chăn, che chắn đầu và tay,  dậy   ngoài.
Cố Sâm đuổi theo, kiên quyết hỏi: "Tờ kết quả xét nghiệm ADN  rốt cuộc là ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/roi-bo-hrjy/chuong-11.html.]
 
"Đứa bé,  thật là của  ?"
 ngẩng đầu lên, ánh nắng gay gắt của mười giờ sáng chiếu thẳng  mắt: 
“Như ,   thể  chút gánh nặng mà kết hôn với   thật sự yêu.”
 
Anh lẩm bẩm: " chúng ..."
Chu Tiểu Băng đuổi theo , cô  nũng nịu : 
"Liêu Quân Quân, A Sâm còn   lấy mẫu xét nghiệm, cô lấy mẫu từ   mà  xét nghiệm ADN ?"
Cô  đang ngầm ám chỉ   giả.
 
12.
 
Cố Sâm siết chặt cổ tay : "Đi, chúng      nữa."
"Đêm đó  say ."
Anh dùng tay đỡ đầu, cố gắng nhớ .
 
Sau đó, sắc mặt  dần  đổi, giọng  run rẩy: "Đêm đó,   là mơ ? Chúng  thật sự ..."
 
 ngước lên  , nhếch môi đầy vẻ đ/ộc địa: "Hơn nữa, chúng    cơ hội    nữa ."
"Ý em là ?"
"Vì đứa bé   s/ảy !"
 
Cảnh tượng  thật buồn ,   nhịn   to hơn. Từ khóe mắt cong cong,   , từng chữ từng chữ một:
 "Vài ngày , Chu Tiểu Băng  đẩy  ngã từ trung tâm xét nghiệm,   cứu cô , nhưng con của    giữ ,  mất !”
 
"À quên,    đó là một sự hiểu lầm."
Chu Tiểu Băng rưng rưng nước mắt: "A Sâm, em  , là cô , là cô  đẩy em,  tự   cẩn thận..."
 
 ngừng , lãnh đạm  cô : 
"Đang yên đang lành, cô đến trung tâm xét nghiệm  gì?"