14.
 
Trước khi Cố Sâm rời ,  cố gắng để  hộp canh.    uống, nhưng tối đó khi Phiên Phiên về, cô  tò mò mở chiếc túi  và  mới thấy,  đáy hộp giữ nhiệt  một chiếc hộp nhung vuông. 
Mở , bên trong là một sợi dây chuyền phiên bản giới hạn và một tấm thiệp sinh nhật  tay. Hôm đó, khi chúng   ăn và  ngang qua quầy trang sức,   thử đeo nó. 
Anh bảo   và  mua tặng , nhưng   từ chối. Mấy chục vạn, quá đắt. Hóa đơn cho thấy, sợi dây chuyền    mua  khi xảy  sự việc. 
Phiên Phiên thận trọng liếc  : "Xem    vẫn luôn nhớ sinh nhật ." 
"Không còn quan trọng nữa." 
Món quà sinh nhật đến muộn, cũng giống như chiếc bánh kem với lớp kem  tan chảy  một đêm,  còn là hương vị mà  mong chờ nữa. 
"Chuyện Chu Tiểu Băng đẩy ,  thể bỏ qua ." 
"Ừ." 
  in  nhiều tờ tìm , dán ở gần trung tâm giám định. Hy vọng  thể tìm  nhân chứng, hoặc ai đó  thể cung cấp bằng chứng thuyết phục. Tối đó, Chu Tiểu Băng gọi điện cho .
 "Hôm nay Cố Sâm  tìm cô ?" 
"Cô   gì với   ,   như  mất hồn. Có  cô dùng chuyện s/ảy th/ai để cư/ỡng é/p   ?" 
Giọng  lạnh nhạt: "Thật , ban đầu   định giữ đứa bé ."
 "Cô đúng là rảnh rỗi. Nếu  thật sự cư/ỡng é/p  , thì cái cớ đó cũng là do cô tự mang đến thôi." 
Chu Tiểu Băng tức giận cúp máy.
 
Bạn trai của Phiên Phiên là một bác sĩ.
Hôm đó    nghỉ, đến nhà  chơi và nhắc đến chuyện hai ngày   gặp Cố Sâm ở khoa nam học  xét nghiệm ti/nh trù/ng.
 
Bệnh viện nơi   công tác ở một quận khác.
Có vẻ như Cố Sâm  cố tình đổi một bệnh viện khác.
Phiên Phiên tức đ/iên:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/roi-bo-hrjy/chuong-14.html.]
 
"Sao cơ,   vẫn  tin đứa bé là của , còn   cái xét nghiệm c/hết ti/ệt đó? Tốt nhất là kết quả vô sinh thật, để   hối hận cả đời ."
 
 lắc đầu: "Có lẽ     tin rằng     yêu thương suốt bao năm   một trái tim r/ắn r/ết."
 
Phiên Phiên  khẩy: "Trông  vẻ thông minh, nhưng   m/ù ."
 chợt nhớ  một chuyện   lâu.
 
Lúc đó, khi  chị khóa  kể với  về việc gặp Chu Tiểu Băng, thật   cũng  nhắc đến với Cố Sâm.
 
  lập tức  đổi sắc mặt, giọng điệu đặc biệt lạnh lùng và xa cách:
 "Quân Quân,  tin cô  tuyệt đối sẽ  l/ừa , em cũng đừng  những điều   lưng  khác."
Lúc đó, ngoài nỗi buồn, thật   còn  ngưỡng mộ.
 
editor: bemeobosua
 
Ngưỡng mộ Chu Tiểu Băng   sự tin tưởng vô điều kiện.
Người  yêu sâu sắc, mới nhận  sự thiên vị .
Còn   yêu , nên dù    sự thật bao nhiêu   nữa,  vẫn  tin.
 
Mười ngày ,  hết thời gian nghỉ ngơi  sảy thai và    việc.
Công việc dồn  khá nhiều, xử lý xong  là tám giờ tối.
 cầm ly cà phê còn uống dở  khỏi công ty, thấy Chu Tiểu Băng đang  đợi  lầu.
 
Thời tiết đầu đông lạnh giá, cô  ăn mặc phong phanh, trông  vẻ   khỏe.
Thấy   , cô  nhếch môi mỉa mai: "S/ảy th/ai thôi mà, nghỉ hơn nửa tháng, cô đúng là  nuông chiều quá .”
 
"Chuyện ở Mỹ của , chắc là cô  cho   đúng !”
"Cô kết hôn với   ba năm mà   vẫn  yêu cô, cho dù   ,    yêu cũng   cô."
 
Từng lời của cô  sắc như d/ao, đ/âm thẳng  vế/t th/ương lòng của :
"Đứa bé  là do cô ă/n c/ắp, dù  sinh  cũng sẽ   ai yêu thương, giống như cô hồi bé .  cũng chỉ là giúp cô một tay thôi."