15.
 
  thể nhịn  nữa.
 cầm ly cà phê trong tay, hắt thẳng  mặt cô .
Dòng cà phê màu nâu chảy dài  mặt, nhỏ giọt xuống chiếc áo len trắng, n.g.ự.c cô  bẩn thỉu một mảng.
 
Cô  cúi đầu, im lặng một lúc lâu.
Lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội, dường như  nổi giận.
 
  chuẩn  tinh thần, nhưng cô   từ từ ngẩng đầu lên, mắt đỏ hoe, oan ức tột cùng : 
"A Sâm... cô  hắt cà phê  em."
 
Từ trong bóng tối phía , Cố Sâm chầm chậm bước .
Anh  vẫn mặc chiếc áo khoác đó.
 gầy   nhiều, bộ đồ vốn  vặn giờ  rộng thùng thình.
 
Gió đêm thổi chiếc áo phồng lên, trông giống như cánh buồm trôi dạt vô định giữa biển khơi.
 
Anh   ly cà phê trong tay ,   vết bẩn nổi bật  chiếc áo len trắng của cô ,  đó với vẻ ghét bỏ và thiếu kiên nhẫn  Chu Tiểu Băng: 
"Em   giở trò gì nữa đây?"
 
editor: bemeobosua
 
Chu Tiểu Băng sững sờ: "Thật sự là cô  hắt  em,   thể xem camera giám sát."
Cố Sâm   thật sâu:
"Tính cách của Quân Quân  hiểu rõ. Nếu cô  thật sự hắt, thì chắc chắn là do em   chuyện gì quá đáng ."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/roi-bo-hrjy/chuong-15.html.]
Chu Tiểu Băng  đả kích lớn, loạng choạng  ngã xuống đất.
Cô  ngẩng mặt lên, nước mắt tuôn rơi: "Bây giờ   còn tin em dù chỉ một lời nữa ?"
 
"Anh tin Quân Quân."
Thì ,  cũng  lúc  yêu thương vô điều kiện.
...    vui như   tưởng tượng.
 
Chu Tiểu Băng phát /ên: 
"Em   h/ận em, nhưng em   với   nhiều  rằng em   nước ngoài, em  rời xa nơi , nhưng   đồng ý.”
 
"Vậy nên em đành  tìm  khác. Đến khi em   ,   đồng ý cùng em  nước ngoài, nhưng lúc đó em   con với  khác . Anh  xem   h/èn h/ạ ?”
 
"Còn cô ,  khi sả/y th/ai thì ở nhà tĩnh dưỡng,  bạn bè quan tâm,   lo lắng."
"Còn em thì !" Cô  gào lên: 
"Người đàn ông đó  lừ/a g/ạt em,    vợ. Vợ   tìm đến,   lập tức bỏ .”
 
"Em  rành ngôn ngữ    tiền, khám bệnh ở nước ngoài  đắt đỏ," cô  ôm bụng, "Bây giờ, em thật sự  thể sinh con  nữa.”
 
"Cố Sâm, tất cả những điều  là do ,   chịu trách nhiệm với em!"
Cố Sâm  vẻ mặt phức tạp.
Anh  từ từ  xổm xuống, đối diện với Chu Tiểu Băng.
 
Bình thản : "Đáng lẽ , em nên  cho   dượng và  trai kế của em là những  như thế nào."
 
Chu Tiểu Băng nước mắt giàn giụa, chợt nở nụ : "Em   , vì em  mãi là ánh trăng sáng  tì vết trong lòng .”
 
"Em suýt nữa     đấy."
Ánh mắt cô  đầy ẩn ý: "Cố Sâm, em còn một bí mật mà các  sẽ  bao giờ phát hiện  ."