9.
Sau khi gia nhập dàn nhạc,  bắt đầu tập luyện căng thẳng.
Bận rộn đến mức chỉ  thời gian để ăn và ngủ, thỉnh thoảng gọi một cuộc điện thoại cho Lục Hạc Xuyên  vội vàng tắt máy.
“ Tịnh Uyển, em  ở trong nhóm  bốn tháng , tháng  sẽ  một chuyến lưu diễn âm nhạc, thử xem ."
Giáo sư Trương với mái tóc bạc phơ mỉm   , ánh mắt đầy tự hào về đứa học trò của .
  lo lắng, nhưng cũng đồng ý với ông.
Vào ngày lưu diễn,  mặc chiếc váy trắng tinh khôi bước lên sân khấu lớn, đón nhận ánh  của khán giả.
Giáo sư Trương giao cho  một nhiệm vụ quan trọng, yêu cầu  chơi đàn piano cho ba trong  tất cả bản nhạc.
Khi   xuống,   thấy một  quen ở hàng ghế đầu.
 
“Lục Hạc Xuyên  vì phong cách thường ngày thoải mái, hôm nay  mặc bộ vest đen trắng, tóc vuốt ngược gọn gàng, đôi mắt    chằm chằm đầy đắm đuối.
Anh gật đầu với , mỉm   hiệu.
Lúc đó, sự căng thẳng trong  tan biến,  hít một  thật sâu,  bắt đầu đàn những nốt nhạc đầu tiên.
Nhạc vang lên,  dần chìm đắm  trong đó, như thể  thứ xung quanh  tan biến. Ba bản nhạc kết thúc, khán giả vẫn  hết hứng thú, họ vỗ tay tán thưởng .
 mỉm  cúi đầu cảm ơn,  đầu tiên cảm nhận  sức hấp dẫn của một buổi biểu diễn âm nhạc.
“ Tịnh Uyển, một lát nữa sẽ  nhà đầu tư đến hậu trường, em chỉ cần  ở bên cạnh là ."
"Vâng."
Chuyến lưu diễn  mang tính thương mại, phần tiếp khách sẽ do giáo sư  Trương phụ trách,   bên cạnh bắt đầu gỡ lớp trang điểm.
Vừa tháo xong đôi bông tai,  liền  thấy một giọng  quen thuộc.
“ Xin chào,  Tống.”
"Giáo sư Trương."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/roi-khoi-anh-toi-duoc-lam-chinh-minh/chuong-9.html.]
Tống Mặc bước  phòng nghỉ.
Anh  duy trì vẻ lịch sự bề ngoài, chào hỏi từng  trong nhóm nhạc.
"Buổi biểu diễn hôm nay đạt tỷ lệ khán giả 100%, chúc mừng."
 cúi đầu  điện thoại, tóc dài che mặt.
Từ cuộc trò chuyện của họ,    rằng, để chúc mừng đám cưới của Tống Mặc và Cảnh Nhược Thanh, tập đoàm Tống Thị  tài trợ cho nhóm nhạc tổ chức chuyến lưu diễn thế giới, điểm dừng đầu tiên là F quốc.
Sau khi kết hôn, do công việc bận rộn, Tống Mặc  nợ Cảnh Nhược Tuyết một kỳ nghỉ trăng mật, cả hai tranh thủ dịp kiểm tra công việc ở buổi biểu diễn  để  du lịch luôn.
  im lặng như một bức tượng,  lưng  với    nửa giờ, Tống Mặcvẫn   ý định rời .
"Giỏi lắm, Tịnh Uyển!"
Lúc , các  chị trong nhóm nhạc  biểu diễn xong, vội vàng gọi lớn chào .
"Phản ứng hôm nay  ,  ngờ em   phong thái của một  lãnh đạo đấy!"
Giọng  to của   lập tức khiến  trở thành tâm điểm chú ý của  .
Môi  co , chỉ  khiến cái cổ họng to của   im bặt. Một bóng cao lớn che khuất ánh sáng  đầu , mùi t.h.u.ố.c lá     thật nặng.
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Không cần ngẩng đầu,  cũng  thể tưởng tượng  vẻ mặt của Tống Mặc khi đang nghiến răng nghiến lợi.  can đảm ngước mắt lên   .
Tống Mặc trông gầy hơn một chút so với trong ký ức, khuôn mặt vốn luôn chỉn chu của   giờ   một lớp râu ngắn.
“Thư ký Hướng? Hóa  là cô ở đây."
 kéo khóe miệng: "Hóa  là Tổng Giám đốc  Tống."
"Thư ký Hướng   một lời  đến quốc gia F, hóa  là   sự phát triển  như ."
"Đơn xin nghỉ việc của   thông báo  một tháng, chắc  tính là   lời nào."
Tống Mặc  xung quanh: "Có thể khiến thư ký Hướng từ bỏ công việc lương cao tại Tống  Thị, chắc hẳn là lựa chọn  ,  thì chúc mừng cô"
  để ý đến thái độ chế giễu của  , ngược   một cách thản nhiên.
" ,  cần  chịu ấm ức,    ông chủ  chuyện vô lý, thật sự là  ."