Ta trợn tròn mắt  . 
 
Thiếu niên  mới kiêu ngạo bất kham, chẳng để tâm đến ai, giờ  như một chú chó nhỏ, đáng thương  . 
 
Ánh mắt đó khiến  bất giác cảm thấy quen thuộc,  khó mà từ chối... 
 
Ta dùng sức gỡ vạt áo  khỏi tay , tức giận . 
 
“Được, ngày mai giải quyết xong chuyện sai gả,  sẽ cho ngài  cửa !” 
 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Mắt  sáng lên, lập tức    về phía giường, nhanh chóng trải chăn nệm,  đó  đầu , vẻ mặt đầy lấy lòng  động tác mời . 
 
“Vậy nương tử nghỉ sớm !” 
 
Nói xong,  sải bước đến tràng kỷ bên cạnh, hài lòng  xuống. 
 
Nhìn cảnh tượng ,  chỉ đành  đến giường  xuống, bất đắc dĩ lắc đầu. 
 
 là dễ dỗ thật, xem  những lời đồn ngoài phố cũng    đúng sự thật. 
 
So với Tiêu Nhược Hà, Tần Nghiên mang tính tình trẻ con hơn, ở bên , trái  khiến   cảm thấy thoải mái hơn nhiều. 
 
Sáng hôm ,  còn  kịp đến bái kiến Tần Quốc công và phu nhân, thì Tần Nghiên  kéo  tiến cung. 
 
03
 
Trong ngự thư phòng, trưởng công chúa và Tiêu Nhược Hà  chờ sẵn ở đó. 
 
Nhìn thấy  cùng Tần Nghiên bước , trong mắt Tiêu Nhược Hà thoáng hiện lên một tia chột . 
 
Chưa kịp để chúng  mở lời, trưởng công chúa  bắt đầu  lóc với bệ hạ. 
 
“Phụ hoàng, tất cả đều là  của nhi thần! Nếu   vì hôm đó xa phu của nhi thần tránh một đứa trẻ giữa đường, thì cũng sẽ   ngựa hoảng loạn. Nếu ngựa  hoảng loạn, chuyện sai gả  cũng sẽ  xảy !” 
 
Một bên, Tần Nghiên  nhịn  mà  khẩy. 
 
“Điện hạ, đừng  mấy lời biện bạch cao thượng như thế. Sao hả? Còn  để đứa trẻ giữa đường gánh tội  ngài ?” 
 
“Ngài xem ngài đấy, thích một nam nhân thì cứ  thẳng , bày trò  gì? Hai  ngài tình sâu ý nặng,  với tiểu thư nhà Hạ gia chẳng lẽ  cản  ?” 
 
Nghe , trưởng công chúa lập tức  đầu quát lớn. 
 
“Tần Nghiên, ngươi quá đáng!” 
 
“Quá đáng cũng  bằng ngài ích kỷ và liều lĩnh!” 
 
“Đủ !” 
 
“Hiển Ninh, Từ An, cả hai im miệng cho trẫm!” 
 
Bệ hạ dường như  quen với những màn đấu khẩu giữa trưởng công chúa và Tần Nghiên,  khi ngăn  thì  để tâm thêm, mà  sang  Tiêu Nhược Hà. 
 
“Tiêu ái khanh, việc  khanh thấy thế nào?” 
 
Tiêu Nhược Hà bước lên , chắp tay cung kính đáp. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sai-ga/phan-2.html.]
 
“Bệ hạ, thần cho rằng, việc  vốn do ngoài ý , nay chuyện sai gả  thành, để bảo  danh dự của trưởng công chúa và tiểu thư nhà Hạ gia, chỉ  thể lấy sai  đúng.” 
 
Ta ngẩng đầu  Tiêu Nhược Hà, trong mắt đầy vẻ xa lạ. 
 
Mười năm quen , hóa    từng thật sự hiểu . Ta chẳng ngờ trong lòng   ấp ủ dã tâm to lớn đến . 
 
Hà Nguyên Nguyên ơi Hà Nguyên Nguyên, ngươi đúng là nực . 
 
Nếu  , Tiêu Nhược Hà, hôm nay  thành  cho ngươi. Ngày  ngươi cứ an tâm  phò mã đô úy, đừng bao giờ hối hận! 
 
“Hạ gia tiểu thư, ý ngươi thế nào?” 
 
Nghe thấy giọng bệ hạ,  bước lên , quỳ xuống đất. 
 
“Được gả cho Tần thế tử là phúc phận của dân nữ.” 
 
Danh hiệu hoàng thương  qua tuy , nhưng trong mắt hoàng gia  thế gia, cũng chỉ là một kẻ thương nhân hèn mọn, nên   đồng ý  , cũng  quan trọng. 
 
Huống chi, đối với  mà ,  thương nhân, chuyện tình cảm vốn chẳng  thứ quan trọng nhất. 
 
Chỉ là một nam nhân thôi mà,  Hà Nguyên Nguyên nắm  bỏ ! 
 
Ngay lập tức, bệ hạ hạ chỉ, phong   Thư Nghi huyện chủ, chính thức gả  phủ Tần Quốc công, trở thành thế tử phu nhân! 
 
Không  là vì thoát khỏi trưởng công chúa,  mà chỉ cần  thấy là  chán ghét,  vì sắp  ăn món lẩu đặc biệt của Mãn Hương Lâu. 
 
Người khác vui     rõ, nhưng Tần Nghiên  vui đến mức ba đêm liền  ngủ! 
 
04
 
Hôm đó,  khi trở về phủ, Tần Nghiên liền dẫn   bái kiến công công và bà bà mới toanh của . 
 
Dường như  sớm nhận  tin tức, khi thấy  xuất hiện, trong mắt công công và bà bà  hề  chút kinh ngạc, thậm chí còn thấp thoáng niềm vui mừng. 
 
Bên cạnh, Tần Nghiên phe phẩy chiếc quạt xếp, vẻ mặt đầy tự đắc mà  với hai . 
 
“A cha, a nương, đây chính là tân nương tử của hai , Nguyên Nguyên!” 
 
Ta cúi , hành lễ với công công và bà bà. 
 
“Tức phụ bái kiến phụ , mẫu !” 
 
Bà bà vội vàng bước tới đỡ  dậy,  mặt  che giấu  sự kích động và vui sướng. 
 
“Con ngoan!” 
 
Nói , bà tháo chiếc vòng ngọc  cổ tay , đưa cho . 
 
“Chiếc vòng  là truyền gia chi bảo của Tần gia, hôm nay tặng  cho con. Hy vọng   con và Từ An ân ái đến bạc đầu,  việc đều thuận lợi!” 
 
Ta gật đầu,  định bước lên dâng  thì từ ngoài cửa vang lên một giọng  ngọt ngào. 
 
“Lão gia và phu nhân gặp mặt tân nương tử,   báo  một tiếng, để  còn kịp chuẩn  một món lễ hậu hĩnh?” 
 
Nói dứt lời, mấy nữ tử với phong thái khác biệt nối  bước .