Khi ,   mang thai  năm tháng. Nhìn bụng ,  thoáng sững sờ. 
 
Tần Nghiên đỡ ,  nhịn  mà buông lời chế nhạo. 
 
“Ồ, đây chẳng  là phò mã gia tôn quý của chúng  ? Thế nào, cưới  bình thê ?” 
 
“Tần Từ An!” 
 
Hiển Ninh công chúa bên cạnh trừng mắt  , giận dữ quát lớn. 
 
Tần Nghiên khẽ  nhạt, ánh mắt đầy nghiêm nghị. 
 
“Hôm nay là thọ thần của mẫu  . Hiển Ninh,    ầm ĩ với ngươi ở đây. Tốt nhất ngươi nên đưa vị phò mã gia tôn quý của ngươi rời khỏi tầm mắt nương tử  ngay!” 
 
Hiển Ninh công chúa rõ ràng nghẹn lời, nhưng vẫn cố nén giận, nghiêm túc  về phía . 
 
“Bản cung  chuyện   với thế tử phu nhân.” 
 
“Ngươi với phu nhân  thì  chuyện gì   để  chứ!” 
 
Ta kéo tay Tần Nghiên đang tức giận, khẽ lắc đầu với . 
 
“Từ An,  hãy đưa phò mã gia  tiền sảnh nhập tiệc  .” 
 
“Ta  chuyện với công chúa xong sẽ đến tìm .” 
 
Tần Nghiên  tình nguyện gật đầu,  đó bước tới  mặt Tiêu Nhược Hà. 
 
“Đi thôi, phò mã gia tôn quý!” 
 
Nhìn bóng lưng họ rời ,   dậy, rót cho Hiển Ninh công chúa một chén  nóng. 
 
“Công chúa   đến gây chuyện, cũng   đến để xin !” 
 
Có lẽ giọng điệu của  quá chắc chắn, Hiển Ninh công chúa thoáng sững ,  đó khẽ mỉm . 
 
“Xem    hiểu vì   mặt ngươi, Tần Từ An  ngoan ngoãn  lời như !” 
 
“Bản cung  từng hối hận về những việc  , đương nhiên,  hậu quả bản cung cũng tự  gánh chịu,  oán trách bất kỳ ai!” 
 
“Ta   gả cho Tần Nghiên là thật, nhưng nếu   rằng, cách hoán đổi hôn lễ khi đó   do  đề xuất, ngươi  tin ?” 
 
Ta gật đầu. 
 
“Tiêu Nhược Hà là kẻ tâm tư sâu xa,  khao khát quyền lực,   giữ lấy thanh danh  !” 
 
“Chuyện đổi kiệu hoa  bại lộ, thiên hạ chỉ đổ  rằng công chúa cậy quyền ức h.i.ế.p  khác. Dù , ai   nghi ngờ một thư sinh nghèo  đỗ trạng nguyên chứ?” 
 
“Chỉ là,   lẽ quên mất rằng,  quyền lực tuyệt đối, tất cả những gì   đều chỉ vì công chúa     mà thôi!” 
 
Hiển Ninh công chúa nhấc chén , nhấp một ngụm,   . 
 
“Phu nhân, bản cung ở đây chân thành chúc nàng và Từ An bạch đầu giai lão, một đời thuận lợi!” 
 
Tiễn Hiển Ninh công chúa và Tiêu Nhược Hà xong,   sang Tần Nghiên,  vẫn còn đang bực bội. 
 
“Vẫn còn giận ?” 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sai-ga/phan-8.html.]
Tần Nghiên đặt đĩa lạc  bóc vỏ lên  mặt ,  vui lắc đầu. 
 
“Nhìn thấy  là mất cả khẩu vị!” 
 
Ta bước tới, khoác tay . 
 
“Không  khẩu vị? Vậy   bây giờ, nồi bò hầm mà  đặc biệt chuẩn  e rằng sẽ  lãng phí mất thôi.” 
 
Hắn vội vàng kéo   lòng,  nũng. 
 
“Không , cơm vẫn  ăn,   nương tử  nhất mà!” 
 
Ta đưa tay khẽ véo má , dịu dàng . 
 
“Yên tâm ,    chắc chắn  sống  ngày nào  !” 
 
“Huống chi, chúng  càng hạnh phúc,  chẳng  càng khổ sở  ?” 
 
Tần Nghiên  kiêu ngạo. 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
 
“ ,  mạng của    sánh  với tiểu gia chứ?” 
 
“Đi thôi, nương tử, chúng   ăn lẩu nào!” 
 
Phiên ngoại: Tần Nghiên 
 
Khoảnh khắc vén khăn voan lên,   thừa nhận, trong lòng , niềm vui lớn hơn sự ngạc nhiên  nhiều. 
 
Từ nhỏ,    hôn ước với trưởng nữ của bệ hạ, Hiển Ninh công chúa.  trong mắt , nàng  chỉ là một con  ngang ngược,   lý lẽ. 
 
Còn trong mắt nàng,  chẳng khác gì một tên công tử bột  đáng cậy nhờ. 
 
Chúng     thấy chán ghét. 
 
Thế nhưng, hôn sự  do tiên đế khi còn sống  định ,  ai  thể hủy bỏ . 
 
Ta vốn  chuẩn  tinh thần,  khi cưới sẽ sống kiểu nước giếng  phạm nước sông với nàng . 
 
Ai ngờ nàng  to gan lớn mật đến mức dám công khai thực hiện việc hoán đổi hôn lễ. 
 
Tuy nhiên, ánh mắt của nàng quả thật  ,   để ý đến Tiêu Nhược Hà – một kẻ vô liêm sỉ. 
 
Kết quả là, Hạ gia tiểu thư vốn định gả cho Tiêu Nhược Hà  bước chân  Tần gia . 
 
Thực ,    danh nàng từ lâu. 
 
Hạ gia  sản nghiệp trải khắp Đại Khải, mà nàng chính là   đầu Hạ gia hiện nay. 
 
Cũng là chủ nhân của tửu lâu lớn nhất kinh thành – Mãn Hương Lâu. 
 
Phải  rằng, Mãn Hương Lâu là nơi mà tiểu gia   ghé qua từ lâu. 
 
Thu Ngọc Lộ, Bánh Ngàn Hoa, bánh mì nhân thịt lừa nướng, nhất là món lẩu cay nồng đậm đà, ăn một  liền nhớ mãi  quên! 
 
Thế nhưng quán lúc nào cũng chật kín , dù bỏ  bao nhiêu bạc cũng  thể chen ngang, tiểu gia cho  xếp hàng suốt ba tháng trời mà vẫn   chỗ! 
 
Nay, chủ nhân của Mãn Hương Lâu  trở thành nương tử của . Trời , lúc đó  vui đến mức suýt nữa  chạy quanh tường thành vài vòng! 
 
Hiển Ninh   mắt , Tiêu Nhược Hà cũng chẳng khá hơn.