Hôm  thức dậy, Tô Cẩn Niên bất ngờ chuẩn  bữa sáng. 
Ăn xong,    vội  . 
 lướt qua  , cầm bút lên vạch thêm một nét trang trọng. 
Tuyệt vời, ngày cuối cùng . 
Sáu giờ sáng mai,  sẽ rời khỏi nơi . 
Tô Cẩn Niên thấy  chăm chú ghi chép,  : "Yên tâm , báo cáo kết hôn sắp  phê duyệt thôi." 
    , bắt đầu dọn dẹp bát đĩa: "Hôm nay    ?"
Anh  mỉm : "Sắp cưới ,   đưa em  mua vài bộ quần áo mới."
Tay  khựng . 
Câu   nhắc nhở  điều gì đó. 
Mình sắp lên đường nhập học. Cần vài bộ đồ mới cho cuộc sống mới. 
  phòng lấy tiền. 
Thấy   từ chối, Tô Cẩn Niên thở phào nhẹ nhõm. 
 cuối cùng chúng    mua  đồ. 
Bởi  bước  cửa, chúng  thấy Trần Y Y tựa lưng  tường. 
Như thể  canh cả đêm. 
Tô Cẩn Niên hoảng hốt lay cô , Trần Y Y mở mắt. 
Thấy chúng  chuẩn   ngoài, cô   phắt dậy  : 
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
"Chị Nguyệt Hoa, em xin  chuyện hôm qua..." 
Trần Y Y nheo mắt  , bỗng nhiên nhắm nghiền, ngã xoài  lòng Tô Cẩn Niên. 
"Y Y! Y Y!" - Mặt Tô Cẩn Niên biến sắc, ôm chặt lấy cô . 
 lặng lẽ quỳ xuống, ấn mạnh  nhân trung của Trần Y Y. 
Cô  khẽ run lên, nhưng vẫn cố nhắm mắt. 
Phải công nhận sự nhẫn nại của cô . 
Thấy  định ấn  nữa, Tô Cẩn Niên né tay , ôm chặt Trần Y Y: 
"Cô  suy dinh dưỡng nặng  thiếu máu,  đưa  bệnh viện ." 
Anh  ôm cô  chạy   ngoái . 
 đóng cửa, thong thả theo . 
Trong bệnh viện,  thấy Tô Cẩn Niên mặt mày lo lắng  bên giường  khi bác sĩ rời . 
 bước đến. 
Anh  thấy , nhíu mày: 
"Sao em đến?" 
 chăm chú    giường. 
Thực  cô   xinh  gì, vì suy dinh dưỡng nên gầy gò, xương gò má cao khiến gương mặt trông khá khắc khổ. 
   Tô Cẩn Niên. 
Có lẽ   thích kiểu  chăng? 
Ánh mắt  khiến   vội tránh né. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sang-som-chieu-hom/6.html.]
 bình thản : "Ngày  nộp báo cáo kết hôn, cô  nhảy sông."
Câu  như b.o.m nổ,  chỉ   giường giật , mà Tô Cẩn Niên cũng bật dậy khiến ghế ngã ầm. 
Anh  thốt lên: "Cái gì?!"
 tiếp tục: "Anh đưa tiền mua nữ trang của  cho cô , bảo rằng mua cho  chỉ là phung phí, còn cho cô  thì ' ý nghĩa'." 
 giơ tay ngắt lời   - tất cả  vô nghĩa. 
"Mấy ngày   vắng,  đưa cô  về nhà, để cô  tự nhiên như chỗ của ."
Tô Cẩn Niên mấp máy miệng,   ngăn   . 
Rồi  sang giường bệnh: "Anh  rõ cô  giả vờ ngất, vẫn định thức cả đêm ở đây?"
  tin    nhận  trò diễn kịch . 
Chỉ là "trai tình gái ý" cùng  diễn trò thôi. 
"Nếu   cưới,   thể hủy hôn.    đối xử với  như thế ." - Giọng  vẫn bình thản. 
Nghe đến "hủy hôn", Tô Cẩn Niên hoảng hốt: "Không! Anh  hủy!" 
 liếc    giường - vẫn  im giả vờ. 
 là "thần rùa nhẫn nhịn". 
Nếu  nhờ khả năng diễn xuất , kiếp    cô  chiếm  Tô Cẩn Niên. 
Anh  vẫn cố biện minh: "Anh chỉ thương hại cô ! Cô   còn  , đến tiền ăn cũng  ,  mới giúp đỡ!" 
"Đồng chí với ,  tương  tương ái!" - Giọng   lớn dần như tự thuyết phục chính . 
 thấy giọt nước mắt lăn dài  gò má   đó. 
"Chà chà." 
 lắc đầu: "Tùy ,  về ."
Bước đến cửa, giọng Tô Cẩn Niên vọng theo: "Em về  ,  sẽ về ngay!"
Dĩ nhiên   để tâm lời  . 
  mua hai bộ đồ mới, đợi bố  tan ca  cùng họ đến quán ăn nhà nước thưởng thức bữa tối thịnh soạn. 
Đêm khuya mới trở về nhà. 
Đồ đạc  thu xếp gọn gàng, những thứ cần gửi  cũng  xong. 
 đến 11 giờ đêm, Tô Cẩn Niên vẫn biệt tăm. 
Còn ,   xong bức thư tố cáo gửi đến trường của Trần Y Y. 
Coi như lời cảm ơn vì kiếp  cô   "tận tâm"  bên giường bệnh  mấy ngày liền. 
Với Tô Cẩn Niên, vì mối quan hệ hai gia đình,  đành bỏ qua. 
 hôn ước  hủy. 
 ghi  chi tiết những vụng trộm giữa   và Trần Y Y, tìm hòm thư gửi  ngay trong đêm. 
Chắc một hai ngày nữa,   sẽ nhận  thư. 
Sáng hôm ,  khi vệ sinh cá nhân,    tấm áp phích cũ, trang trọng vạch nét cuối cùng. 
Rồi xách vali lên,  ngoảnh . 
Trên tàu, mãi nửa ngày   mới đổi  vé . 
Nhìn dòng  qua   sân ga,   mỗi  ở đây đều đang bắt đầu hành trình mới. 
Và  cũng .