-        Lát  đến công viên hóng gió, mua ít bánh bột ngô em thích đem theo. – Hạo Nhiên mỉm   cô.
-        Vâng.
Cô đáp khẽ, cố ăn thật nhanh. Cô chẳng hiểu cảm xúc hiện tại bản  dành cho  là gì. Nếu như    con trai Lý Hạo Nam thì liệu trái tim   vì  mà  nhịp  chăng.
Thật lòng mà , đêm hôm đó, đôi bên đều say, cô nhớ loáng thoáng do  chủ động  bởi cứ ngỡ  là Thiên Thuận.
Rời khỏi quán nướng, Hạo Nhiên vòng sang con đường lớn để mua bánh bột ngô  nhấn ga, thẳng  công viên. Cả hai lặng im   chiếc ghế đá  tàn liễu rủ, thong thả nhai bánh và uống nước.
-        Tử Hân, hai ngày nữa   . – Hạo Nhiên nuốt vội mẩu bánh cuối, nhỏ giọng lên tiếng.
-        Đi? Anh  ? – Cô ngạc nhiên hỏi dồn.
-        Nước B, ba bổ nhiệm   giám đốc chi nhánh bên , lắp vô chỗ Nghiêm Đức trong khi chờ kiếm  thích hợp. – Anh cúi đầu buồn bã.
Có nốt nhạc trầm rơi  lòng Tử Hân. Chơi vơi là cảm giác bây giờ. Hạo Nhiên   mang cô theo,  nghĩa là   một .
Từ  khi tỉnh , tuy cố trấn an bản  nhưng cô vẫn  e ngại Lý Hạo Nam hại , hôm giờ  kè kè sát cạnh, cô mới an tâm.
Dù gì, đây cũng là chuyện  quyết định, tin rằng khối tài sản  trong tay Thiên Thuận sẽ khiến ông tạm thời  dám manh động. Ông  rõ tình cảm giữa cô với , nếu cô  gì, bao nhiêu công sức của ông hẳn   thâu tóm, đạp đổ hết.
Chỉ  điều, cô  lấy  ngạc nhiên vì Lý Hạo Nam dám tin tưởng chọn con trai  bạn từng  ông phản bội  tên giúp ông chuyện , chẳng lẽ ông  sợ  , hoặc giả ông vô tội nên nào nghĩ nhiều, hoặc giả ông vẫn   rằng cô và  đang nghi ngờ nên tranh thủ lợi dụng  cho  việc . Theo Thiên Thuận báo thì tài sản của Nam Thành  chuyển sang  gần phân nửa.
-        Em sẽ cố đan gấp chiếc khăn tặng , quà sinh nhật đấy. – Cô mỉm  dịu dàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sao-bang-qua-troi/chuong-182-trai-tim-da-het-kho-can-2.html.]
-        Cám ơn em. Tử Hân , …ôm em  ?
Ánh mắt lóng lánh tựa mặt nước hồ của Tử Hân cứ   đối diện trân trân, dạo gần đây, cô thấy  cứ lúc lạ lúc quen. Đó giờ,  cứ ào tới ôm hôn chứ nào xin phép. Đứng  cảnh sắp chia xa, nếu chỉ một cái ôm mà cũng từ chối thì thật quá đáng.
Nghĩ , cô khe khẽ gật đầu, chủ động ngã  lòng cho  ôm ấp. Thứ tình cảm lửa gần rơm thật khó  quá,  bởi những hy sinh thầm lặng  khiến cô cảm động.
Chuyện cô và Thiên Thuận  chung xe với  mà gặp nạn, Hạo Nhiên   chất vấn, cứ coi như chẳng  gì.
-        Sau , em   nhớ rủ dì Tử Hương, hai  yên tâm hơn. – Hạo Nhiên đẩy nhẹ cô , giữ lấy hai vai, dặn dò.
-        Anh đừng lo quá. – Cô mỉm , đáp lời.
-        Mình về thôi.
Nhanh chóng  phắt dậy,  vươn vai  đan tay cô rời khỏi công viên. May  bên viễn xứ  còn Kelvin là   ruột thịt, nếu , hẳn  sẽ cảm giác như  cả vợ lẫn ba bỏ rơi.
Đó giờ,   Kelvin giàu,  điều  mường tượng nổi ông  giàu tới mức độ nào. Số tiền khủng mỗi  Kelvin cho ba  mượn  vòng vốn   thể chỉ là thu nhập từ việc kinh doanh công ty trang sức.
Cả hai về đến nhà thì trời  khuya. Quá mệt mỏi  một ngày dài nên khi đặt lưng lên giường, Hạo Nhiên liền ngủ ngay.
Kể từ lúc Tử Hân xuất viện, vì cô cứ bức bối khó chịu, thành thử  chẳng dám ôm   quá gần, thiếu điều mấy hôm  suýt chút nữa lăn luôn xuống sàn nhà.
Phía  tấm lưng  đàn ông, Tử Hân cứ mở to mắt mà . Bàn tay thanh mảnh khẽ vươn   nửa đoạn thì rụt lui, cô định gọi Hạo Nhiên nhích  trong chút xíu vì coi bộ cựa  một cái ắt  sẽ rớt ngay, nhưng ngập ngừng cứ nửa  nửa , sợ  hiểu lầm   càn. Cuối cùng, cô mặc kệ, xoay mặt vô vách và bắt đầu ngủ. Nội ngày mai, cô   thành chiếc khăn dở dang .
Anh   nước B, cô mới chợt nhớ Kelvin. Về nước ngày , ngày  biến cố liền ập xuống, thành thử cô quên bén luôn vị ân nhân .
Rồi đột nhiên, cô thảng thốt giật , nhận    thực sự mang những nét riêng  giống với Hạo Nhiên, chỉ là   lai thêm dòng m.á.u B nên  hơn nhiều.