Vì lúc    Tử Hương  về trại trẻ nuôi dưỡng cô nên Hạo Nhiên   tên trại cùng địa chỉ của huyện, thành thử cứ theo đó mà chỉ cho Chu Hà chạy, đến nơi thì mới dò hỏi từ từ, nhờ  dân hướng dẫn từng đoạn. Lòng vòng tận ba giờ chiều cũng tìm .
-        Ôi trời, heo hút quá mà, bảo  cái bản đồ nó soi  thấy. – Chu Hà le lưỡi, than thở ngay khi dừng  cổng chính.
Sau khi trình bày với bảo vệ, nhờ ông liên lạc  quản lý thì  tầm năm phút , một nữ tu luống tuổi xuất hiện, mời khách  trò chuyện.
Bởi trời  gần chiều cũng như    mất thời gian của bà nên Hạo Nhiên nhanh chóng hỏi thông tin về Tử Hương và  xác nhận rằng cô chính là đứa bé trong vụ hỏa hoạn năm ,  chính quyền tỉnh C  thủ tục đưa .
-        Thể theo nguyện vọng của  bé nên chúng  giấu nhẹm quá khứ. Không ngờ đến bây giờ vụ án  lật .
Dứt lời, bà bảo hai   chờ   dậy,   trong. Chu Hà lấm lét  theo và thụi  cánh tay Hạo Nhiên.
Có cái thẻ chìa  thành thử khi   dối là cấp  bắt tra án cũ thì liền lừa   ngay. Thôi đành chịu tội với lương tâm chứ nếu  tới mùa quýt cũng  hẳn hỏi han  gì vì   giấu mà.
Lát , bà trở  với xấp ảnh và lá thư tay. Nói là lấy  trong giỏ xách đồ của em bé. Nội dung bức thư Liễu Thi Lan để   lúc   thú nhận bản  chính là  cố ý gây nên cái c.h.ế.t thương tâm của chồng cùng cha chồng.
Liễu Thi Lan kể rằng  khi uống rượu cùng ba , Lâm Bình   phòng thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với bà    uống tiếp.
Vì quá bất mãn, uất ức với thói vũ phu cũng như vô trách nhiệm của chồng mà tranh thủ lúc hai cha con họ đang say, Liễu Thi Lan  dùng một mồi lửa kết thúc tất cả bi kịch đời .
-        Hẳn là lúc   giao Tử Hương cho    lục lọi quần áo con bé nên lá thư mới còn nguyên.  nghĩ  cũng mất ,  báo chính quyền cũng thế nên im lặng luôn. – Người nữ tu già thở dài.
-        Con cám ơn sơ ạ,  thì rõ , chẳng cần tra thêm .
Hạo Nhiên  và cùng Chu Hà  lên chào tạm biệt  về. Nữ tu già  dõi theo chiếc ô tô từ từ khuất  cánh cổng mà nhẹ lòng. Có lẽ họ sẽ kết thúc ngay đây và  điều tra nữa,  cũng  cho Tử Hương.
Bà sợ quá khứ tội    phơi bày sẽ khiến  chồng đại gia hiện tại  cái   về cô.
Ngày Lý Hạo Nam cho  xuống hỏi han, bà cũng chỉ đưa ảnh và  đơn giản rằng cô  gởi  trại vì  ruột qua đời và chẳng ai nhận chăm sóc chứ nào  kể kỹ càng chi tiết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sao-bang-qua-troi/chuong-204-toi-ac-giau-che-2.html.]
Lúc về tới địa phận tỉnh J thì Hạo Nhiên nhận  cuộc gọi của Kelvin,  thông báo rằng  việc đột xuất nên sắp  sang nước M công tác mấy hôm.
Vì lo Tử Hân sắp ở một  trong căn biệt thự chỉ  quản gia và  hầu sẽ cảm giác trống trải và suy nghĩ tiêu cực nên ngay khi đến khách sạn và  phòng, Hạo Nhiên lập tức gọi điện trò chuyện cùng cô nhưng vì việc điều tra  xác định rõ ràng nên   đả động gì, chỉ   và Chu đầu sọ đang thu thập thông tin thôi.
-        Tử Hân, thời gian  thiệt thòi cho em, em chịu khó ở yên đấy chờ  nhé. – Hạo Nhiên    đưa tay đẩy cửa,  bệt xuống ban công.
-        Em hiểu mà,  yên tâm,  manh mối gì  nhớ  em  với. – Giọng cô cất lên nhẹ nhàng nhưng xen lẫn  nỗi lo lắng.
-        Ừ. Tử Hân ,  nhớ em,  yêu em.
-        Sến sẩm, em   ăn sáng đây, quản gia đang gọi,  Kelvin đang đợi.
Tử Hân vội vàng cúp máy và chạy về phía cửa. Bản  cô cũng  nhận  rằng cách  chuyện với Hạo Nhiên  ít nhiều hao hao cách cô mắng yêu  nũng nịu cùng Thiên Thuận.
Vào phòng ăn, thấy Kelvin  ở đấy và nở nụ  tươi chào đón, Tử Hân khe khẽ gật đầu, kéo ghế  đối diện.
Từ ngày Hạo Nhiên lên máy bay, cô chỉ ở miết trong phòng, đến bữa quản gia gọi mới mò xuống dùng bữa cùng Kelvin. Vì   bận rộn nên cô hạn chế phiền hà bởi tuy  ở nhà nhưng cũng giam  trong thư phòng  việc.
-        Em dâu , em cứ xem đây là nhà  và tự tung tự tác nhé,  thấy em cứ ngần ngại thế nào, chẳng giống  đây. – Kelvin bưng ly nước lên, nhấp một ngụm và .
-        Vậy ạ? Chắc tại em suy nghĩ nhiều chuyện quá. – Cô cúi đầu, bẽn lẽn đáp.
-        Tử Hân, mấy ngày nay    dịp hỏi, Tô Mộc Linh cô …cô  vẫn độc  chứ? Cô …  em sang đây ? – Kelvin ngập ngừng.
-        Vâng, Mộc Linh vẫn độc  vui tính. Cô  chỉ  em sang thăm Hạo Nhiên thôi, chuyện truy sát thì  .
Nhờ Kelvin chuyển đề tài mà Tử Hân ngẩng lên  . Cô nhận thấy trong đáy mắt  đàn ông thoáng nỗi buồn vui lẫn lộn.
Giá như  cơ hội và thời gian cho Tô Mộc Linh cùng  tiếp xúc nhiều hơn trong đời sống thường ngày thì cô tin rằng cô bạn  sẽ chẳng bài xích  như . Chỉ là, cô với chồng  còn    về  thì   dám tính cho ai chứ.