Sau cơn phê pha, Hạo Nhiên trở về trạng thái bình thường, trông căn phòng tối om,  đoán mặt trời  khuất từ lâu, chút ánh sáng yếu ớt từ tầng    biến mất, hẳn Lý Hạo Nam   về   thư phòng hoặc giả ông   xong trở   cũng nên.
Giữa bóng đen lạnh lẽo, nụ  thanh thuần, ấm áp của Tử Hân bất chợt tỏa sáng trong tâm trí. Anh thầm nhủ bản   gắng gượng để sống, để tìm cách thoát  và gặp  cô.
Nhìn hộp cơm   sàn,   bò xuống mà ăn cho kỳ hết nhưng khổ nỗi với tư thế trói buộc ,  chẳng  gì .
Tiếng mở cửa  vang lên và điện nhanh chóng bật sáng, soi tỏ gương mặt của  ba mà  từng hết lòng tôn trọng, kính mến. Lý Hạo Nam ung dung mang phần thức ăn mới tới  soạn sửa và đút cho .
Dù  căm thù ông nhưng vì bản  và vợ , Hạo Nhiên nhịn nhục há miệng đón lấy. Cơn nghẹn khiến cho   tức n.g.ự.c   đau lưng, cơ hồ tưởng rằng sắp c.h.ế.t đến nơi.
-        Ăn từ từ, nào, uống chút nước. – Lý Hạo Nam vỗ vỗ mấy cái  lưng  và đưa ly nước ép hoa quả lên.
Biết rõ bây giờ   thêm gì với ông cũng trở thành vô nghĩa nên  cứ im lặng và ngoan ngoãn cho ông chăm sóc. Ngay giây phút thứ chất c.h.ế.t    sâu  từng tế bào của  thì nó cũng  trực tiếp cắt đứt tình  quyến thuộc.
Chỉ vì  đàn ông  là kẻ  sinh thành  nên  mới  thể nảy sinh ý định g.i.ế.c c.h.ế.t mà rửa hận, rửa nhục.
-        Rốt cuộc, ba  thế nào? Con   gì thì ba mới thả con ? – Hạo Nhiên bật lên từng tiếng ngay khi Lý Hạo Nam  cúi xuống dọn dẹp các thứ.
-        Số tiền ba mượn Triệu Đình Vinh để  vốn   khá lớn,  họ con cứ ngâm nga mãi,  nên, ba  con tác động, bảo nó chuyển ngay cho ba nhờ. – Lý Hạo Nam mỉm , dịu giọng.
-        Ba đừng  mơ, con sẽ  khiến ba thỏa lòng .
-        Hạo Nhiên đừng nóng, con cứ đợi tới ngày mai hẵng . Đừng quên, nếu con hé răng về tình hình hiện tại với Kelvin, ba sẽ chẳng nương tay .
Ông  cảnh cáo  nhẹ nhàng đập khẽ  vai Hạo Nhiên  mở khóa còng tay,  hiệu bảo  mau chóng  vệ sinh để ông còn trở .
Nhìn theo đứa  phá hỏng kế hoạch của  mà Lý Hạo Nam giận thật sự. Ông càng giận đám sát thủ bá dơ  hơn, chẳng  tròn nhiệm vụ mà còn dám báo cáo  thứ  xong xuôi và lấy tiền gọn trơn,  đó cúp hết liên lạc.
Chờ Hạo Nhiên   chỗ cũ và khóa  cẩn thận xong, Lý Hạo Nam yên tâm thu gom các thứ, gấp rút rảo bước về phòng ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sao-bang-qua-troi/chuong-207-bong-toi-bua-vay-1.html.]
Nhác trông thấy Lý Hạo Nam, Tử Hương vội rời bàn trang điểm và tiến  nắm tay ông dẫn tới giường. Cô dịu dàng bóp vai, xoa cổ cho ông như  . Khi nhận  tâm tình ông  thoải mái và cơ mặt cũng bớt nhăn, cô mới thỏ thẻ dò hỏi.
-        Hạo Nhiên  chứ ? Anh nhốt   như    ? Em lo cho cả hai cha con quá.
-        Em đừng để tâm, nó khỏe như trâu, vẫn  ăn uống bình thường thì  mà c.h.ế.t . – Lý Hạo Nam lim dim đáp.
Tiếp đó, ông nắm tay Tử Hương giữ   xoay , véo nhẹ  chiếc cằm thon cưng nựng, dặn dò cô đừng bén mảng sang thư phòng. Cô   dụi đầu  lòng ác nhân nũng nịu.
Lúc  khuất tầm  cú vọ , gương mặt cô liền biến sang trạng thái khác, lo lắng cùng sợ hãi, xen lẫn căm ghét, kinh tởm. Ban nãy   về, ông còn dám  dối với cô rằng  đang dốc sức cho  tìm kiếm tung tích con dâu Tử Hân.
Màn đêm lững lờ trôi một cách chậm chạp. Bên cạnh, Lý Hạo Nam  khi thỏa mãn dục vọng   ngáy vang phòng mà Tử Hương vẫn còn trằn trọc mãi, trái tim cô đau nhói và lòng như lửa đốt.
Gương mặt tuấn tú của Hạo Nhiên cứ lảng vảng ngay khi cô  toan nhắm mắt. Thầm nghĩ  tìm  cách cứu  thoát khỏi căn biệt thự đáng sợ .
Mục đích ban đầu cô  Lý gia là vì  thì bây giờ vẫn vẹn nguyên như ,  từng  đổi.
Phía  tầng hầm,  Tử Hương thương yêu cũng đang trong tâm trạng giống cô. Hạo Nhiên da diết tưởng nhớ bóng hình khắc cốt ghi tâm.
Anh lo Tử Hân gọi    sẽ bất an mà ốm o gầy gò, vợ  vốn dĩ  như tàu lá , cô  thoát kiếp   gặp nạn khác, giờ thì tới lượt  cộng hưởng chung.
Thao thức cả đêm,  chợp mắt chút xíu thì Hạo Nhiên  thấy Lý Hạo Nam cùng Ca đẩy cửa bước ,  tay tên tài xế còn cầm theo một ống kim tiêm. Cả hai nhàn nhã  chờ cho đến khi  lên cơn nghiện.
Biết rõ ý đồ của  ba bất lương nhưng Hạo Nhiên đành bất lực cảm nhận những  đổi  cơ thể . Trước đây  chỉ chứng kiến kẻ nghiện trong những bộ phim mà thôi, nào ngờ  bây giờ   lâm  cảnh lực bất tòng tâm khốn khổ .
Những cơn ngáp dài bắt đầu kéo đến mỗi lúc một nhiều, chân tay  đau nhức như dòi bọ rúc rỉa và tưởng như  lớp da là đàn kiến đang bò phá, vô cùng khó chịu.
Cơn vật vã kéo dài  lâu thì lý trí     đánh mất, đôi mắt ngấn nước tèm lem  lom lom ống kim  tay Ca mà run rẩy van lơn.
-        Làm……ơn, cho….