-        Anh Hạo Nhiên.
Tiếng gọi của  con gái cất lên từ phía  khiến Hạo Nhiên giật  ngoảnh đầu. Tô Mộc Linh rảo bước tiến gần, chỉ cách mấy ngày mà cô  bay  bay  giữa hai nước.
Vì Kelvin lo em họ của  nghĩ quẫn nên  nhờ cô dùng lời kéo ý chí   về, bởi đối với Hạo Nhiên, Tử Hân chính là lẽ sống.
-        Cô Mộc Linh tới thăm Tử Hân ?
-        Phải,   đáp xuống sân bay thì chạy đến luôn. Anh Hạo Nhiên,  vài chuyện  cần   với .
Dứt lời, Tô Mộc Linh trao tờ giấy chẩn đoán ngày xưa của Tử Hân cho Hạo Nhiên  con mắt ngỡ ngàng của . Chờ khi  đối diện   hiểu , cô mới từ từ  hết tất cả.
-        Tử Hân và  Thiên Thuận   trong sáng,  Thiên Thuận yêu cô   nhiều nên giữ gìn và nâng niu như châu ngọc, cùng lắm, chỉ là hôn môi. Anh là  đầu tiên và là… cuối cùng.
Nói đến đó, Tô Mộc Linh hết kiềm nén nổi, cơn xúc động khiến cô chững  hồi lâu. Cố nuốt ngược nước mắt  tim, cô cho   giữa  và Tử Hân  từng  một đứa con, đứa bé chỉ mới tượng hình  vội vàng rời bỏ cõi trần trong nỗi tuyệt vọng của  .
-        Ban đầu,    hai  lên kế hoạch kinh khủng  nên cứ nghĩ là cô  lỡ  mất đứa bé, thế nhưng nghĩ  thì…
Tô Mộc Linh òa , tiết lộ thêm rằng Tử Hân  vô tình   cuộc  chuyện giữa  với Kelvin nên  chính ba cô  là kẻ đồng lõa với Du Thiên Thành gây nên cái c.h.ế.t cho ba . Có lẽ vì hai, ba chuyện dồn ép nên mới quyết định bỏ  đứa con .
Ra tay cứu bé trai rơi  cầu thang xuống chỉ như một cách an ủi rằng bản  bất cẩn cứu , hại ,  lý do chính đáng để tự xoa dịu nỗi đau.
-        Bản năng của   sẽ tự  bảo vệ con , là Tử Hân cố ý. – Tô Mộc Linh nức nở.
Những tưởng lòng   đau đến cực hạn  nhưng khi  những gì Tô Mộc Linh  thì Hạo Nhiên cảm giác từng tế bào trong  tan nát hết. Anh  hề   cô  mang giọt m.á.u của cả hai.
Lần đó  ghen tương say xỉn, cứ thế mà  cô chứ chẳng dùng biện pháp an . Kết tinh tình yêu   xuất hiện  lúc  hành hạ cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sao-bang-qua-troi/chuong-248-thau-to-tinh-em-2.html.]
Giờ phút ,  mới nhận  biểu hiện  khác lạ cùng lởi thủ thỉ xin  buông bỏ thù hằn, cùng cô xây tổ ấm  là vì cô phát hiện  mang thai. Là  hại cả vợ lẫn con  mất mạng. Anh là một  cha  xa, tồi tệ, một  chồng khốn nạn, đáng chết.
Dù luôn miệng  yêu cô nhưng cuối cùng,     hiểu tâm tư tình cảm của cô, để cô một  vần xoay giữa tính toán lợi thiệt cho  mà  còn luôn nghi ngờ và thầm trách móc.
-        Tử Hân,  em   gì với ? Sao em  chịu tất cả đau thương một ? Giờ em bỏ   thế , đành lòng  em? – Anh ôm lấy mộ phần cô mà than van, gào thét.
-        Hạo Nhiên, sợ  giằng xé yêu hận suốt đời,   cách nào chứng minh bản  trong sạch, mất  đứa con là tất cả nguyên do dẫn đến việc Tử Hân tự sát, cái c.h.ế.t của Thiên Thuận chỉ là cái cớ cuối cùng những mong  ôm hận mà sống . Cô   tình với , mong  đừng phụ cô  thêm.
Đưa tay lau khô dòng lệ  mặt, Tô Mộc Linh chào tạm biệt và cất bước  lưng. Những gì cần , cô   hết , tin rằng Hạo Nhiên sẽ hiểu lòng Tử Hân mà tiếp tục sống dẫu cho  buồn bao nhiêu chăng nữa. Cô  chọn cách từ bỏ là để   thanh thản.
Không gian lạnh vắng trong nghĩa trang thành phố lúc  chỉ còn mỗi Hạo Nhiên gục đầu ăn năn tội . Anh trả  thù để  gì khi chính điều đó khiến  mất  lẽ sống của .
Giữa cô đơn, quạnh quẽ,   đây bên tai như  tiếng  đùa, tiếng ủi an dịu dàng gọi   dậy và vững vàng bước tiếp.
Đưa mắt trông về nơi xa, Hạo Nhiên như thấy bóng hình Tử Hân trong chiếc váy trắng tinh khôi đang tươi , giơ tay vẫy gọi  hãy  về hướng mặt trời, nơi  cô đang đợi giữa cơn gió ngàn ru êm, ve vuốt.
Đời  giống như áng phù vân, tuy  thì, cô vẫn luôn   chậm tan biến hơn , vẫn cố dùng  cách để trao về  điều   nhất,    nỡ phụ cô đây. Thật trớ trêu khi  chỉ  rằng cô yêu   nhiều qua lời của  khác.
-        Tử Hân,  sẽ cố sống tiếp vì em,  sẽ nhớ nhung và yêu em hết kiếp , cũng sẽ tự dằn vặt  hết kiếp .
Hồi chuông giáo đường  đây ngân lên điệu buồn thê lương, ru ngủ bao muộn phiền. Những tàn lá thẫm màu chiều lao xao như giục bước chân cô lữ hãy mau  về.
Nhẹ hôn lên ảnh hình  thương thêm  nữa, Hạo Nhiên mím chặt môi và rời . Bạn đồng hành của    chỉ là bóng dáng  vợ hiền chung thủy khắc sâu đáy tim. Anh buộc  dũng cảm vượt qua bóng đêm dài vô cùng vô tận như điều cô mong mỏi.
 
Hoàn chính văn