Sao Chổi Nông Gia: Mang Không Gian Đi Làm Giàu - Chương 125

Cập nhật lúc: 2025-11-06 09:41:48
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vệ thị ngờ, nương mang theo ba ca ca và đến, mà Đào Đại Niên dám mắng nàng ngay mặt bao nhiêu nhà Nương đẻ của nàng.

"Nương, xem kìa, con thành cái gì ? Con gái ức hiếp, cũng chẳng thèm một câu."

"Con nào tệ như lời , con chỉ là ý giúp họ giới thiệu một nhà quen cặn kẽ, con sai ở chỗ nào?"

Đào Đại Niên càng càng tức giận: "Xem ngươi vẫn ngoan cố chịu hối cải, ngươi còn về Đào gia chúng gì?"

Vệ mẫu thấy họ cãi vã ngày càng dữ dội, vội vàng dậy :

"Đại Nương, chuyện quả thật là con đúng, khi về nương với con , con còn mau xin ?"

Vệ thị những lời của Vệ mẫu cho kinh ngạc.

"Nương! Nếu xin thì cũng là xin con, là tay đ.á.n.h , dựa mà con xin ?"

Càng càng thấy tủi , vành mắt nàng đỏ lên:

"Nương, con vốn về, là sẽ con chuyện với , con mới theo về. Kết quả, chẳng hề giúp con một lời nào!"

Vệ mẫu thở dài một , đứa trẻ hiểu chuyện chứ.

"Đại Nương, con thể những chuyện như mặt bao nhiêu chứ, chuyện truyền ngoài ảnh hưởng sẽ tệ bao nhiêu, Đào Đại Niên tức giận cũng là lẽ thường tình, dù giúp đỡ gia đình các con nhiều đến ."

Vệ mẫu xong sang Đào Đại Niên:

"Đại Niên, con tính tình , chuyện Đại Nương quả thực hợp tình hợp lý, nên mới chọc giận con đến mức đ.á.n.h nàng.

Đại Nương dù cũng là m.á.u thịt của , dù thế nào nữa, con đ.á.n.h nhất định sẽ đau lòng.

Hơn nữa nàng ở bên con bao nhiêu năm nay, cũng chịu ít khổ sở , con hãy mặt con cái, gặp chuyện thì chuyện cho tử tế, đừng động thủ đ.á.n.h .

Với các con cũng lớn cả , hai đứa còn ngày ngày cãi vã, cứ thế mãi, khó tránh khỏi đời chê . Sau hai đứa gặp chuyện thì hãy bàn bạc cho kỹ, chuyện cho tử tế."

Đào Đại Niên trầm mặc , lời nhạc mẫu đều hợp tình hợp lý, xong những lời cũng cảm thấy việc tay đ.á.n.h .

hôm đó nếu , chỉ chuyện tử tế, Vệ Đại Nương căn bản sẽ lọt tai, đến lúc đó còn những lời lẽ vô ơn vô nghĩa nào nữa.

Vậy nên hối hận chuyện hôm đó đ.á.n.h nàng, vì tiểu thà một kẻ chuyên đ.á.n.h vợ.

Vệ thị vặn đầu , nương rốt cuộc cũng giúp nàng, nhưng Đào Đại Niên xin nàng thì nàng tuyệt đối sẽ .

Vệ mẫu xong thấy hai đều gì, đành với Vệ thị: "Đại Nương, con hãy xin Đại Niên , chuyện cứ thế cho qua."

Vệ Đại Nương kinh ngạc: "Nương, cũng , dựa để xin con chứ?"

Vệ mẫu liếc xéo Vệ Đại Nương một cái, đứa trẻ cố chấp như . Hai hòa giải, thể tiếp tục chuyện khác đây?

Đào Đại Niên ngẩng đầu lên, Vệ thị :

"Ta đ.á.n.h quả thật là của , điều thừa nhận. nếu , vẫn sẽ tát cái tát đó. Tiểu đối xử với chúng như , chúng thể chuyện vong ân bội nghĩa.

Nếu ngươi xin , thì hãy xin tiểu và họ, chỉ cần tiểu và họ tha thứ cho ngươi, sẽ gì nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sao-choi-nong-gia-mang-khong-gian-di-lam-giau/chuong-125.html.]

Vệ mẫu gật đầu, Đào Đại Niên như là nhượng bộ , chỉ cần Vệ Đại Nương chịu xuống nước .

"Con sai! Con chỉ là lòng nhưng hỏng chuyện mà thôi." Vệ thị kiên quyết nhượng bộ.

Đào Đại Niên tức giận : "Vậy ngươi cứ khỏi cửa trở về Vệ gia của ngươi , đừng bao giờ nữa! Đào gia vợ như ngươi, hôm nay nếu giữ ngươi , đến lúc đó ngươi sẽ chuyện gì tổn hại đến gia đình tiểu .

Nếu ngươi hưu thư, bây giờ thể cho ngươi ngay!"

Vệ thị những lời , vành mắt đỏ hoe.

Đào Đại Niên nhà tìm giấy bút, xem thật sự quyết tâm hưu Vệ thị. Đào lão thái và Đào Xuân Hoa vội vàng dậy ngăn .

"Đại Niên, đừng xúc động, dù hai đứa còn con cái, cũng vợ chồng bao nhiêu năm nay ." Đào lão thái khuyên nhủ.

Vệ mẫu cũng hận sắt thành thép, Lục gia phát đạt, Đào gia chắc chắn cũng sẽ hưởng lây. Đứa con gái của bà cứng đầu như chứ.

Thấy con gái hiểu chuyện, Vệ mẫu sốt ruột kéo Vệ thị sang một bên, khuyên nhủ:

"Con ngốc , con thật sự hưu con , hưu con , đến lúc đó con sẽ ? Nhà cửa của con đều mấy của con chia hết , đến lúc đó con già yếu nơi nương tựa thì dựa ai? Hơn nữa, Đào Đại Niên bây giờ theo Lục gia phát đạt như , đến lúc đó chắc chắn con sẽ thiếu lợi lộc."

Ba Vệ gia cũng chọc tức, hôm nay họ đến đây, vốn là lấy lòng Lục gia và Đào gia, nghĩ rằng theo họ cơm ăn, đừng để hỏng chuyện.

Vệ lão đại khuyên nhủ: "Muội , chuyện nhà khác xen gì chứ, điều kiện như tìm thế nào mà chẳng , cứ giới thiệu một kẻ chân đất lấy nổi vợ cho , thiếu tâm nhãn !"

Vệ lão nhị: " , may mà tính tình , lật bàn ngay mặt, nếu là khác, chắc lật bàn đuổi ngươi ngay tại chỗ ."

Vệ lão tam: "Tỷ, tỷ nghĩ kỹ mà xem, nếu như tỷ cho một tiểu thư nhà viên ngoại gia, giới thiệu một thư sinh nghèo, tỷ nghĩ nhà tiểu thư sẽ gì? Người e rằng đ.á.n.h tỷ một trận ném ngoài là !"

Vệ thị ngờ, họ đều là ruột thịt của nàng, mà hết đến khác đều chịu giúp nàng, ủy khuất đến mức mặt mũi sa sầm.

Vệ mẫu tức giận dùng sức chọc trán nàng:

"Trời ơi đất hỡi, sinh đứa con gái ngu ngốc như con chứ, ngày lành sống, ngày nào cũng nhảy nhót lung tung, gây chuyện gà bay ch.ó sủa con mới cam lòng.

Sau nếu Đào Đại Niên theo Lục gia mà phát đạt, con còn sợ ngày để sống ?"

"Những đạo lý con đều hiểu cả, nhưng chẳng con cái con nha đầu Lục Đào An đó chọc tức .

Nguyệt Nguyệt, Nha Nha và A Lượng vốn dĩ đều giao tiền tháng cho con giữ, kết quả hết đứa đến đứa khác đều tin lời Lục Đào An, gì mà tiền tháng tự giữ.

Ngay cả Đào Đại Niên cũng , họ sợ con mang tiền về nhà Nương đẻ nên chịu giao cho con giữ. Con mới tức giận mà chuyện đó.

Nương, tiền đó để con giữ thì ? Chẳng con cũng là vì cái nhà mà suy nghĩ ?

Hơn nữa, nương nuôi con lớn chừng cũng dễ dàng gì, con chẳng cũng tiết kiệm chút tiền để hiếu kính ."

"Ta con hiếu kính , nhưng con cũng thể thiển cận như , chỉ cái lợi mắt.

Bất kể tiền của Nguyệt Nguyệt và Nha Nha để con giữ tự các nàng giữ, thì đó chẳng đều là bạc của Đào gia các con , để ở mà chẳng như , lẽ nào còn thể bay ?

, thì đó cũng là vì cho Nguyệt Nguyệt và Nha Nha các nàng chứ, họ vẫn là con ruột của con đó chứ?"

Vệ mẫu thầm liếc Vệ thị một cái, đứa trẻ nhịn bấy lâu nay, rốt cuộc cũng lời trong lòng, Lục gia cho nhiều lợi lộc như , cứ mãi so đo với gì.

 

Loading...