Sao Chổi Nông Gia: Mang Không Gian Đi Làm Giàu - Chương 130
Cập nhật lúc: 2025-11-06 09:41:53
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Người yên tâm, sẽ .” Chuyện liên quan đến an của tất cả , nàng đương nhiên sẽ coi trọng.
“Đông gia, kiểm tra , hề vấn đề gì, chứng tỏ kẻ dối chính là !”
Lưu Đại Lại đưa tay chỉ thẳng Vệ lão nhị: “Ngươi còn chờ gì nữa, mau đuổi Vệ lão nhị ngoài?”
Mấy tên lưu dân khác cũng hùa theo:
“ !”
“Đuổi ngoài!”
“Loại như xứng ở xưởng của chúng !”
Lưu Đại Lại thấy Lục Đào An nhúc nhích, liền chĩa mũi dùi nàng: “Đông gia, sẽ vì là thích của mà bao che cho chứ?”
“Chuyện còn tra rõ, ngươi vội vàng cái gì?”
Chuyện đơn giản như , nàng đầu với Nguyên Bảo: “Canh chừng bọn họ, xem một chút.”
Nguyên Bảo cúi đáp lời, đợi Lục Đào An dẫn Đào lão tam trong, Lưu Đại Lại lẩm bẩm nhỏ giọng:
“Cả lão thợ thủ công kiểm tra mấy lượt , còn gì mà kiểm tra nữa chứ? Không là bao che cho nhà , tìm cớ gì chứ. Cũng chỉ bắt nạt mấy kẻ lưu dân nơi nương tựa như bọn thôi.”
“Lưu Đại Lại, nếu trong lòng ngươi quỷ, ngươi sợ cái gì? Kiểm tra mấy gì là ? Dù đây cũng liên quan đến sự an nguy của tất cả chúng !”
Vệ lão đại tuy lòng còn nghi hoặc, nhưng y rõ em trai là như thế nào. Mặc dù Vệ lão nhị than vãn, nhưng y tuyệt đối sẽ những lời như . Ngược , mấy tên lưu dân ngông nghênh mặt khả năng những lời đó.
“Bọn gì cả, đương nhiên sợ gì. Ta chỉ sợ Lục Đào An quan hệ họ hàng với các ngươi, đến lúc đó bao che cho ngươi, trách tội ngươi mà trách tội mấy tên bọn , đuổi bọn .” Lưu Đại Lại thấy bọn họ căn bản thể kiểm tra gì, càng trở nên cớ để hung hăng.
Vệ lão nhị : “Cho dù các ngươi gì cả, nhưng Lục Đào An chính là mấy tên các ngươi, thì như . Các ngươi việc trướng khác, còn phỉ báng , đương nhiên chịu phạt!”
Lưu Đại Lại ngông cuồng : “Vệ lão nhị, ngươi bằng chứng gì ? Không bằng chứng thì đừng bừa.”
Vệ lão nhị đến nghẹn lời, nhân chứng duy nhất chính là .
hiện tại bọn họ tra gì, Lục Đào An sẽ tin ?
Lúc đó định tìm một chỗ khuất gió để nghỉ ngơi một lát, thì thấy mấy tên lưu dân tụ tập ở đó, lén lút thì thầm bàn tán điều gì đó.
Thế là nhẹ chân nhẹ tay tới, liền thấy bọn chúng đủ thứ lời lẽ bẩn thỉu về Đào An, còn bọn chúng đào hang sâu thêm hai thước sợ phát hiện nên che giấu .
Hắn xong giật , cẩn thận giẫm một hòn đá phát tiếng động, khiến mấy tên lưu dân phát hiện .
Mấy tên lưu dân còn cho chút lợi lộc để mua chuộc, nhưng chịu, thế là liền xảy cảnh tượng ban đầu.
Đến nước , tra thứ gì để chứng minh lời là đúng, cũng cầu Lục Đào An tin , dù hôm nay cũng ít lời oán trách, trách họa từ miệng mà nên khác nắm thóp.
Hắn chỉ cầu mong chuyện đừng ảnh hưởng đến đại ca và tiểu của .
Đại ca và tiểu vì giúp nên mới đ.á.n.h mấy tên lưu dân đó.
Vệ thị những lời buộc tội của Lưu Đại Lại và bọn họ, nhịn mà oán trách:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sao-choi-nong-gia-mang-khong-gian-di-lam-giau/chuong-130.html.]
“Nhị ca, đều tại cả, cứ việc đàng hoàng , cứ kiềm cái miệng thối của , để cớ, nắm lấy lầm của buông.
Nếu Lục Đào An, mấy tên lưu dân đó sẽ tay đ.á.n.h ?”
Vệ thị tức đến tức ngực, cái lão nhị , khác mà cũng lén lút một chút, cứ để mấy tên lưu dân ủng hộ Lục Đào An thấy, đ.á.n.h mà chỗ nào để phân trần.
“Tiểu , chuyện hôm nay quả thực là sai, nên những lời oán trách đó, nhưng ngoài mấy câu đại ca và tiểu đều thấy, những lời khác thật sự . Là mấy tên thôn dân , cho dù tin , đều là sự thật.”
Vệ lão nhị xong, cúi xin Vệ lão đại và Vệ lão tam:
“Đại ca, tiểu , xin là liên lụy các ngươi , tiểu đúng, trách tự kiềm chế cái miệng thối của .
Để liên lụy các ngươi, đợi Đào An ngoài, sẽ chủ động với nàng là sẽ ! Xin nàng đừng trách cứ lên các ngươi!” Trong nhà nhiều đứa trẻ nuôi, thể liên lụy đến bọn họ.
“Nhị , khi chuyện rõ, đừng . Ta tin Đào An, nhất định sẽ điều tra rõ sự thật, cũng tin , tuyệt đối loại như .”
Vệ lão đại nghiêm túc , mặc dù nhị thích than vãn, nhưng y vẫn luôn tin tưởng nhị , sẽ loại “ăn bát cơm buông bát c.h.ử.i nương. (ám chỉ vô ơn bạc nghĩa).
“Nhị ca, cũng tin ! Huynh đừng sợ liên lụy chúng , giúp là do và đại ca tự nguyện, hậu quả gì chúng cùng gánh chịu, dù chúng cũng là ruột!” Vệ lão tam chân thành .
“Đại ca, tiểu , cảm ơn các ngươi!” Vệ lão nhị hai tin tưởng và bảo vệ như , vành mắt đỏ, trong lòng vô cùng cảm động.
Vệ thị một bên, mặt thoáng qua một tia hổ.
Sao chỉ nàng trách nhị ca?
chuyện vốn dĩ là của nhị ca, nếu nhị ca những lời oán trách , liệu hôm nay xảy chuyện như .
Đào Đại Niên khuyên Vệ lão nhị: “Nhị ca đừng vội, chuyện sẽ sáng tỏ, tin Đào An, nàng nhất định sẽ điều tra rõ ràng việc, trả công bằng cho .”
“Huynh , cảm ơn Đại Niên!” Vệ lão nhị cảm kích gật đầu, quả thực ghen tị với Đào Đại Niên, vì y một công việc , trướng quản lý hai ba trăm , ngờ Đào Đại Niên hề để bụng điều đó.
Lục Đào An khi kiểm tra một lượt, quả nhiên phát hiện vấn đề gì.
Nghe Vệ lão nhị , mấy tên lưu dân trát bùn chỗ sai, nhưng bộ nóc hang hình như đều trát một lớp bùn, thảo nào Đào lão tam .
Nàng nghĩ một lát, nếu mắt thường , nhưng thể phân biệt bằng âm thanh, bởi vì chỗ rỗng và chỗ đặc khi gõ sẽ phát âm thanh khác .
“Tam gia gia, giúp lấy một cây búa tạ tới.”
“Được, ngay.”
Lục Đào An cầm búa tạ gõ lên nóc hang, nhanh liền phát hiện một chỗ âm thanh rõ ràng khác biệt so với những chỗ khác. Những chỗ khác âm thanh đều trầm đục, chỉ riêng chỗ đó âm thanh trống rỗng, cảm giác như bên trong khoét rỗng .
“Tam gia gia, lùi một chút.”
Đào lão tam vội vàng lùi , Lục Đào An dùng sức mạnh mẽ dùng búa tạ đập mấy cái chỗ đó, nhanh những cục bùn khô cứng trát nóc hang liền vỡ vụn thành từng mảng, kèm theo bụi bẩn rơi xuống.
Sau khi bùn đất rơi hết, lộ bên trong là những cuộn cỏ khô túm , quả nhiên vấn đề!
Lục Đào An dùng sức kéo những cuộn cỏ đó , liền thấy chỗ đó lộ một lỗ đen to bằng miệng nồi, bên trong tối đen như mực.