Sao Chổi Nông Gia: Mang Không Gian Đi Làm Giàu - Chương 89
Cập nhật lúc: 2025-11-06 01:57:59
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ta tìm ca ca !” Quý Thi Mạn chỉ dậm chân một cái, xoay sải bước bỏ .
Cố Dao Dao thấy Quý Thi Mạn , chỉ đành theo, lúc khỏi đầu Lục Đào Tĩnh thêm một cái.
ngờ Lục Đào Tĩnh thèm nàng , việc khác .
Cảnh tượng đều Lục Đào An thấy.
Không ngờ nhị tỷ của nàng thật sự buông bỏ.
Làm việc hề mơ hồ, một chút cũng thua kém ai.
Nàng mà, nhị tỷ của nàng giỏi.
Lục Đào Tĩnh vốn nghĩ nữa gặp Cố Dao Dao, nàng sẽ nhớ đến chuyện từng khiến nàng hổ khi xưa, sẽ đau lòng tự ti khôn nguôi.
Nào ngờ chẳng chút cảm giác nào, thậm chí còn cảm thấy chỉ cần nghĩ đến việc nàng vì Dư Hàng mà như một kẻ điên, gào ầm ĩ, thì đó là một chuyện vô cùng mất mặt,
Chuyện càng khiến nàng ghê tởm hơn, là nàng mà từng yêu tên cặn bã Dư Hàng, còn vì mà ghen tuông.
Sau khi đưa Cố Dao Dao về, việc đầu tiên Quý Thi Mạn là xông tửu lầu tìm Quý Liên.
Quý Thi Mạn một đường giận dữ tới mặt Quý Liên.
“Ca ca, yên tâm giao tiệm cho loại , thấy nữ nhân mê hoặc !”
Quý Liên tự bận rộn với công việc tay, hề để tâm.
Y nhàn nhạt : “Thi Mạn, giờ vốn hứng thú với chuyện ăn, hôm nay đột nhiên hỏi đến chuyện ?”
Quý Thi Mạn thấy ca ca sang chuyện khác, bèn cúi sấp lên bàn, nghiêm túc :
“Ca ca, đúng là quản chuyện ăn, nhưng cũng thể trơ mắt khác lừa gạt!”
“Nàng căn bản những loại phấn sáp , còn thấy nàng mà mang nhiều như thế xưởng phấn sáp.
Nàng xem xưởng phấn sáp của chúng như chỗ , nàng căn bản là chẳng gì cả!”
“Huynh nàng dùng thủ đoạn gì mê hoặc ? Bằng , một vốn thông minh như thể giao cửa tiệm cho nàng !”
Đối mặt với tiếng gầm gào của , lông mày và ánh mắt Quý Liên vẫn bình thản:
“Muội , nếu vốn chẳng nhúng tay chuyện ăn, thì đừng quản nữa.
Ta ắt lý do của riêng , đến lúc đó tự khắc sẽ hiểu rõ.”
Quý Liên nhiều với nàng , thu dọn đồ đạc xoay khỏi nhà.
Quý Thi Mạn tức đến mức thốt nên lời.
Hiện giờ ca ca nàng nữ nhân mê hoặc đến hồ đồ, lời nàng chẳng lọt tai câu nào.
Nàng quản , , sẽ quản .
Quý Thi Mạn bóng lưng Quý Liên mà giận dữ quát: “Ta sẽ thư với nương!”
Chỉ cần liên quan đến hôn sự của ca ca, nương nhất định sẽ nhúng tay , hừ, đến lúc đó xem nữ nhân còn dám kiêu căng nữa .
Quý Thi Mạn hỏi thăm hầu về động thái gần đây của ca ca nàng.
Nghe ca ca chỉ giao xưởng cho nữ nhân điều hành.
Mà còn mở thêm một cửa tiệm mới, chuyên bán những sản phẩm nàng tự nghiên cứu chế tạo.
Nghe xong, nàng tức đến mức nổ tung lồng ngực.
Cứ chờ mà xem, nàng tin những thứ nàng chế tạo thể bán chạy ,
Đến lúc đó, cửa tiệm bán món nào, ca ca tự khắc sẽ nữ nhân chẳng tài cán gì, chỉ giỏi ăn khéo léo.
Thấy ngày khai trương cửa tiệm mới càng lúc càng gần.
Tất cả sản phẩm trưng bày đều chuẩn xong xuôi.
Hiện giờ chỉ còn thiếu việc đề chữ lên biển hiệu của cửa tiệm mới.
Vậy nên thể nhờ Tiêu Vân Mặc tay.
Dù theo mạch truyện, Tiêu Vân Mặc sẽ trở thành Chiến Vương, một vạn .
Đến lúc đó nàng sẽ , chữ biển hiệu cửa tiệm do Chiến Vương đường đường chính chính đề, thì việc ăn của nàng nhất định sẽ vang danh khắp thiên hạ!
Vừa nghĩ đến kiếm bạc đầy túi, Lục Đào An kìm vui mừng thầm kín.
Nàng mua bút, mực, giấy, nghiên nhất, lượt trải , đặt mặt Tiêu Vân Mặc.
Lục Đào An sốt sắng dọn một chiếc ghế mời Tiêu Vân Mặc xuống.
Một áo xanh đơn sơ, mộc mạc càng Tiêu Vân Mặc thêm phần thanh tú như ánh trăng sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sao-choi-nong-gia-mang-khong-gian-di-lam-giau/chuong-89.html.]
“Phu quân, giúp mấy chữ, dùng biển hiệu ?”
Tiêu Vân Mặc bật nàng sốt sắng bận rộn xuôi ngược, khóe môi khẽ cong lên,
“Hiếm khi phu nhân sốt sắng với vi phu như , ngay cả danh xưng phu quân mà lâu gọi, hôm nay cũng cất tiếng gọi , vi phu lẽ nào lý do mà từ chối?”
Lục Đào An những lời mỉa mai ba phần trách móc bảy phần của cho ngượng ngùng, khẽ xoa mũi.
Nàng cảm giác giống như Chung Vô Diệm hữu sự, Hạ Nghênh Xuân vô sự .
Không nàng gọi phu quân, mà là phu quân thật sự, nàng sợ Tiêu Vân Mặc nhớ những tiếng phu quân ngọt ngào của nàng, sẽ cảm thấy ghê tởm.
“Thôi , phu quân, mau , sẽ thường xuyên gọi còn ? Chỉ cần nhớ thấy ghê tởm là .”
Tiêu Vân Mặc nàng , chút kỳ lạ,
“Vi phu thể thấy ghê tởm , phu nhân chẳng lẽ còn lòng vi phu ?”
Tiêu Vân Mặc nắm lấy bàn tay nhỏ của Lục Đào An, đặt tay nàng lên n.g.ự.c , khiến Lục Đào An sợ hãi vội vàng rụt tay .
Thấy ánh mắt Tiêu Vân Mặc lộ vẻ tổn thương, nàng ngượng ngùng :
“Ài, tóm , sẽ hiểu thôi.”
“Phu quân, xin hãy cầm bút!”
Lục Đào An cung kính dâng bút bằng hai tay cho : “Chỉ cần ba chữ “Tuyết Ti Nhung” là ạ.”
Tiêu Vân Mặc thấy nàng rụt tay , ban đầu còn chút buồn rầu, nhưng nàng ngọt ngào gọi tiếng phu quân ngừng, lòng ấm áp trở .
Thôi , lẽ phu nhân bây giờ còn nhỏ tuổi, trong lòng tràn ngập bóng hình nàng.
Ngày tháng còn dài, sẽ một ngày, phu nhân sẽ hiểu tấm lòng của , và chấp nhận .
Thấy Tiêu Vân Mặc sắp sửa hạ bút, lòng Lục Đào An kích động khôn xiết, dường như thấy những thỏi vàng lấp lánh chồng chất đầy bàn, từng thỏi từng thỏi vẫy gọi nàng.
Liền Tiêu Vân Mặc cất giọng trong trẻo :
“Phu nhân, chẳng lẽ quên mắt vi phu vẫn khỏi hẳn, rõ ?”
“Hả?”
Lục Đào An lúc mới chợt nhớ , mắt của Tiêu Vân Mặc vẫn bình phục!
Tiêu Vân Mặc thấy nàng như , liền vẻ mặt nàng chắc chắn vô cùng kinh ngạc, nếu mắt vẫn khỏi, thật sự nàng thật kỹ.
Ngay đó, nàng thấy một tràng sảng khoái như tiếng suối reo.
“Vi phu trêu chọc phu nhân đó thôi, chỉ là vài chữ cỏn con, vi phu dùng mắt cũng thể .”
Lục Đào An những lời , trái tim treo lên thả xuống.
Haizz, cái Tiêu Vân Mặc cứ thích trêu chọc nàng.
Trong chốc lát, Tiêu Vân Mặc phóng khoáng xong ba chữ lớn.
Mỗi chữ đều rồng bay phượng múa, khí thế hùng vĩ, nét chữ cũng giống như chủ nhân của nó, khí phách ngút trời.
Lục Đào An vui mừng đón lấy giấy Tuyên do Tiêu Vân Mặc đưa cho: “Chữ phu quân thật ! Thiếp sẽ lập tức tìm đóng khung nó .”
Tiêu Vân Mặc gọi một tiếng Nguyên Bảo, Nguyên Bảo cung kính xuất hiện, thể hồi phục như thường.
“Cứ để Nguyên Bảo .”
Lục Đào An khẽ “ồ” một tiếng.
Đợi Nguyên Bảo cầm bức chữ , Tiêu Vân Mặc lặng lẽ nàng.
“Phu nhân cả ngày bận rộn đủ thứ, đến cả thời gian bầu bạn với vi phu cũng .”
Lục Đào An thực sự vẻ mặt đầy ai oán của cho giật .
Đường đường là Chiến Vương giống một tiểu kiều thê chứ, đúng .
Ngay đó nàng nghĩ, lẽ là do Tiêu Vân Mặc trúng cổ, chịu ảnh hưởng của cổ trùng.
Tuy nhiên, nàng cũng quả thật lâu bầu bạn với Tiêu Vân Mặc.
“Đi thôi, phu quân, hãy để vi thê hôm nay dẫn ngoài dạo chơi!”
Nghe thấy giọng nàng dịu dàng dỗ dành, Tiêu Vân Mặc nở nụ rạng rỡ, vẻ u oán lúc cũng tan biến.
Lục Đào An chằm chằm gương mặt ngừng, lông mày rậm, mi mắt dài, mặt như ngọc quan, mắt tựa đá hắc diệu, kẻ quả thật tuấn tú phi phàm, chính là đảm nhiệm nhan sắc trong nguyên tác.
Mỗi thấy vì nữ chính chăm sóc chu đáo, cả đời mù một mắt, còn trận g.i.ế.c địch, lòng nàng bất bình cho Tiêu Vân Mặc.
may mà nàng xuyên qua đây.
Kiếp , Tiêu Vân Mặc, nhất định sẽ mù nữa.